古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
张淏
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
为侍郎徐公邦宪赋
宋
:
张淏
五花麟驹籋飞云,鸣珂敲月曙色分。
wǔ huā lín jū niè fēi yún,míng kē qiāo yuè shǔ sè fēn。
晨光炯炯照玉勒,华风熠熠生衡门。
chén guāng jiǒng jiǒng zhào yù lēi,huá fēng yì yì shēng héng mén。
磊磊落落万人英,气射斗牛贯九精。
lěi lěi luò luò wàn rén yīng,qì shè dòu niú guàn jiǔ jīng。
笔扛龙文百斛鼎,鲸呿鳌掷风雨惊。
bǐ káng lóng wén bǎi hú dǐng,jīng qù áo zhì fēng yǔ jīng。
英辞琳琅润金石,寒芒正色如明星。
yīng cí lín láng rùn jīn shí,hán máng zhèng sè rú míng xīng。
淫哇乱雅快一扫,英茎韶濩重铿鍧。
yín wa luàn yǎ kuài yī sǎo,yīng jīng sháo huò zhòng kēng hōng。
质高器大声必广,古来才士岂虚名。
zhì gāo qì dà shēng bì guǎng,gǔ lái cái shì qǐ xū míng。
我嗟壮岁困五穷,终年龊龊文字中。
wǒ jiē zhuàng suì kùn wǔ qióng,zhōng nián chuò chuò wén zì zhōng。
绝编坏简徒自苦,炊沙镂水初何功。
jué biān huài jiǎn tú zì kǔ,chuī shā lòu shuǐ chū hé gōng。
志高意广材不足,奴辈岂特笑孔融。
zhì gāo yì guǎng cái bù zú,nú bèi qǐ tè xiào kǒng róng。
龙潜蚖肆亦物理,草庐未必非英雄。
lóng qián yuán sì yì wù lǐ,cǎo lú wèi bì fēi yīng xióng。
天生我材必有用,谁能便与朽腐同。
tiān shēng wǒ cái bì yǒu yòng,shuí néng biàn yǔ xiǔ fǔ tóng。
愿得侧翅附鸿鹄,追风掣电凌太空。
yuàn dé cè chì fù hóng gǔ,zhuī fēng chè diàn líng tài kōng。
AI赏析