古诗词

张嵲

从刘待制游中梁山寺

张嵲

楼阁高低跨碧空,鳞鳞群树亚山风。lóu gé gāo dī kuà bì kōng,lín lín qún shù yà shān fēng。
沧江东去流天外,秦岫西来绕汉中。cāng jiāng dōng qù liú tiān wài,qín xiù xī lái rào hàn zhōng。
野旷自然伤远目,天高聊复送飞鸿。yě kuàng zì rán shāng yuǎn mù,tiān gāo liáo fù sòng fēi hóng。
登临不起河山念,今日中原有谢公。dēng lín bù qǐ hé shān niàn,jīn rì zhōng yuán yǒu xiè gōng。

游道林寺诗三首

张嵲

万畦霜稻卧黄云,小径萦纡接寺门。wàn qí shuāng dào wò huáng yún,xiǎo jìng yíng yū jiē sì mén。
不见高人空像设,更无衲子辩风幡。bù jiàn gāo rén kōng xiàng shè,gèng wú nà zi biàn fēng fān。
楼观远岫秋增媚,窗枕寒溪夜更喧。lóu guān yuǎn xiù qiū zēng mèi,chuāng zhěn hán xī yè gèng xuān。
他日重来瞻近影,一凭香火荐蘋蘩。tā rì zhòng lái zhān jìn yǐng,yī píng xiāng huǒ jiàn píng fán。

游道林寺诗三首

张嵲

悠扬秋日澹冈陵,系马乔林叩梵扃。yōu yáng qiū rì dàn gāng líng,xì mǎ qiáo lín kòu fàn jiōng。
过雨溪流初弥弥,无风竹影自泠泠。guò yǔ xī liú chū mí mí,wú fēng zhú yǐng zì líng líng。
空馀古柏庭前老,依旧寒山户外青。kōng yú gǔ bǎi tíng qián lǎo,yī jiù hán shān hù wài qīng。
惆怅祖师飞锡地,岩阿谁为一镌铭。chóu chàng zǔ shī fēi xī dì,yán ā shuí wèi yī juān míng。

游道林寺诗三首

张嵲

墟落生烟昼欲昏,乱山行尽到平原。xū luò shēng yān zhòu yù hūn,luàn shān xíng jǐn dào píng yuán。
雨馀叠嶂添新秀,水落寒沙见旧痕。yǔ yú dié zhàng tiān xīn xiù,shuǐ luò hán shā jiàn jiù hén。
古寺有僧栖坏屋,遗斜无主自荒村。gǔ sì yǒu sēng qī huài wū,yí xié wú zhǔ zì huāng cūn。
徘徊欲访当时事,黄叶惊风断客魂。pái huái yù fǎng dāng shí shì,huáng yè jīng fēng duàn kè hún。

登白帝城二首

张嵲

霜风吹日下长原,夔子城荒灌木繁。shuāng fēng chuī rì xià zhǎng yuán,kuí zi chéng huāng guàn mù fán。
东去诸山朝峡口,西来众水会关门。dōng qù zhū shān cháo xiá kǒu,xī lái zhòng shuǐ huì guān mén。
千年白帝空祠庙,万里家山只梦魂。qiān nián bái dì kōng cí miào,wàn lǐ jiā shān zhǐ mèng hún。
绝塞边头重回首,秋声凄断不堪论。jué sāi biān tóu zhòng huí shǒu,qiū shēng qī duàn bù kān lùn。

登白帝城二首

张嵲

殊方秋尽怯登临,万里屯云结岁阴。shū fāng qiū jǐn qiè dēng lín,wàn lǐ tún yún jié suì yīn。
崖壁?岈知禹绩,江山割据识雄心。yá bì xiāo yá zhī yǔ jì,jiāng shān gē jù shí xióng xīn。
沧波南下奔云急,单舸东游两鬓侵。cāng bō nán xià bēn yún jí,dān gě dōng yóu liǎng bìn qīn。
漂转十方仍作客,沉吟怀古泪沾襟。piāo zhuǎn shí fāng réng zuò kè,chén yín huái gǔ lèi zhān jīn。

送赵郎二首

张嵲

匡山太白书淫久,不但天才盖一时。kuāng shān tài bái shū yín jiǔ,bù dàn tiān cái gài yī shí。
须慕更生勤博古,莫师长吉只为诗。xū mù gèng shēng qín bó gǔ,mò shī zhǎng jí zhǐ wèi shī。
八塼学士多时誉,七步贤王有令资。bā zhuān xué shì duō shí yù,qī bù xián wáng yǒu lìng zī。
数子风流君可致,剑门他日看雄辞。shù zi fēng liú jūn kě zhì,jiàn mén tā rì kàn xióng cí。

送赵郎二首

张嵲

乱离何处托浮生,羡子今为剑外行。luàn lí hé chù tuō fú shēng,xiàn zi jīn wèi jiàn wài xíng。
异县频年多送远,中原何日见承平。yì xiàn pín nián duō sòng yuǎn,zhōng yuán hé rì jiàn chéng píng。
云开垄首河山迥,月出巴江阁道横。yún kāi lǒng shǒu hé shān jiǒng,yuè chū bā jiāng gé dào héng。
此别相逢定何许,各须努力待时清。cǐ bié xiāng féng dìng hé xǔ,gè xū nǔ lì dài shí qīng。

余于今年二月初一日夜梦中与刘彦礼兄弟水边饮酒赋诗曾记所作元八句忘其馀今足成之

张嵲

梦里相逢竟是非,人生皆梦亦何疑。mèng lǐ xiāng féng jìng shì fēi,rén shēng jiē mèng yì hé yí。
花边置酒行杯速,石上听泉得句迟。huā biān zhì jiǔ xíng bēi sù,shí shàng tīng quán dé jù chí。
千里幸能申阔积,一欢何必是前期。qiān lǐ xìng néng shēn kuò jī,yī huān hé bì shì qián qī。
谛观石火光中事,虑不长于未觉时。dì guān shí huǒ guāng zhōng shì,lǜ bù zhǎng yú wèi jué shí。

舟泊宜都

张嵲

二年峡内厌羁束,此日江湖欣渺茫。èr nián xiá nèi yàn jī shù,cǐ rì jiāng hú xīn miǎo máng。
烱烱晴鸥明晚色,悠悠残日动波光。jiǒng jiǒng qíng ōu míng wǎn sè,yōu yōu cán rì dòng bō guāng。
远眸尽处即他境,叠嶂痕边仍旧乡。yuǎn móu jǐn chù jí tā jìng,dié zhàng hén biān réng jiù xiāng。
自是望乡须泪落,不缘风树使心伤。zì shì wàng xiāng xū lèi luò,bù yuán fēng shù shǐ xīn shāng。

题永睦县高斋

张嵲

沓嶂宽围巴水通,登临眼界浩无穷。dá zhàng kuān wéi bā shuǐ tōng,dēng lín yǎn jiè hào wú qióng。
空蒙岚翠云烟外,明灭波光树影中。kōng méng lán cuì yún yān wài,míng miè bō guāng shù yǐng zhōng。
莫咏枫林伤极目,且依蘋末挹雄风。mò yǒng fēng lín shāng jí mù,qiě yī píng mò yì xióng fēng。
中原十载人将尽,相见休嗟似转蓬。zhōng yuán shí zài rén jiāng jǐn,xiāng jiàn xiū jiē shì zhuǎn péng。

过郧乡

张嵲

孤城寂寂枕江湄,万室烧馀事可悲。gū chéng jì jì zhěn jiāng méi,wàn shì shāo yú shì kě bēi。
故老归来泣环堵,行人伫立问遗基。gù lǎo guī lái qì huán dǔ,xíng rén zhù lì wèn yí jī。
年华只觉凋容鬓,花鸟何曾管乱离。nián huá zhǐ jué diāo róng bìn,huā niǎo hé céng guǎn luàn lí。
依旧汉傍春事好,野桃开尽暖风迟。yī jiù hàn bàng chūn shì hǎo,yě táo kāi jǐn nuǎn fēng chí。

秋怀二首

张嵲

日压城烟光少留,朝昏应似我悠悠。rì yā chéng yān guāng shǎo liú,cháo hūn yīng shì wǒ yōu yōu。
人生百岁今已半,世故万端无几求。rén shēng bǎi suì jīn yǐ bàn,shì gù wàn duān wú jǐ qiú。
学道初闻灭正受,深居不赋畔牢愁。xué dào chū wén miè zhèng shòu,shēn jū bù fù pàn láo chóu。
尚须一舸轻波上,自咏新诗送白头。shàng xū yī gě qīng bō shàng,zì yǒng xīn shī sòng bái tóu。

秋怀二首

张嵲

浙河十月菊犹斑,客御貂裘未觉寒。zhè hé shí yuè jú yóu bān,kè yù diāo qiú wèi jué hán。
迟暮更知为客恶,羁穷犹自借书看。chí mù gèng zhī wèi kè è,jī qióng yóu zì jiè shū kàn。
朔风几夜驱鸿雁,苦雨惊时损蕙兰。shuò fēng jǐ yè qū hóng yàn,kǔ yǔ jīng shí sǔn huì lán。
安得雀离三百尺,一超纡谲破忧端。ān dé què lí sān bǎi chǐ,yī chāo yū jué pò yōu duān。

山中月夜

张嵲

中原群盗几时平,避地荒山万虑惊。zhōng yuán qún dào jǐ shí píng,bì dì huāng shān wàn lǜ jīng。
霜月有情凝夜色,溪流无尽落寒声。shuāng yuè yǒu qíng níng yè sè,xī liú wú jǐn luò hán shēng。
满山林影龙蛇动,绕屋风枝剑佩鸣。mǎn shān lín yǐng lóng shé dòng,rào wū fēng zhī jiàn pèi míng。
自惜壮怀消欲尽,只将搜句了馀生。zì xī zhuàng huái xiāo yù jǐn,zhǐ jiāng sōu jù le yú shēng。

送别

张嵲

十年漂转鬓成丝,细话平生万事非。shí nián piāo zhuǎn bìn chéng sī,xì huà píng shēng wàn shì fēi。
却忆青灯初罢酒,俄闻铁骑已成围。què yì qīng dēng chū bà jiǔ,é wén tiě qí yǐ chéng wéi。
当时痛饮今谁在,从此羁游与愿违。dāng shí tòng yǐn jīn shuí zài,cóng cǐ jī yóu yǔ yuàn wéi。
客里别君还岁晚,江湖寥廓泪堪挥。kè lǐ bié jūn hái suì wǎn,jiāng hú liáo kuò lèi kān huī。

予寓居麻子山自入冬以后大小雪凡十馀作传闻平地已有春意而兹山偪腊复雪寒威特甚

张嵲

荒山绝顶受春迟,几见冰花散陆离。huāng shān jué dǐng shòu chūn chí,jǐ jiàn bīng huā sàn lù lí。
江国凝思唯把酒,云林注目又成诗。jiāng guó níng sī wéi bǎ jiǔ,yún lín zhù mù yòu chéng shī。
修篁压路增幽意,初月临空耿素姿。xiū huáng yā lù zēng yōu yì,chū yuè lín kōng gěng sù zī。
宁有扁舟可乘兴,柴门惆怅独移时。níng yǒu biǎn zhōu kě chéng xīng,chái mén chóu chàng dú yí shí。

雪晴

张嵲

鸟乌声乐作初晴,日到寒窗气象新。niǎo wū shēng lè zuò chū qíng,rì dào hán chuāng qì xiàng xīn。
天接琼瑶三万顷,树明组练五千人。tiān jiē qióng yáo sān wàn qǐng,shù míng zǔ liàn wǔ qiān rén。
已从炎海生阴戾,更与神皋洗战尘。yǐ cóng yán hǎi shēng yīn lì,gèng yǔ shén gāo xǐ zhàn chén。
曾侍紫宸知帝力,隆兴借与万家春。céng shì zǐ chén zhī dì lì,lóng xīng jiè yǔ wàn jiā chūn。

小雪作

张嵲

霜风一夜落寒林,莽苍云烟结岁阴。shuāng fēng yī yè luò hán lín,mǎng cāng yún yān jié suì yīn。
把镜渐无勋业念,爱山唯驻隐沦心。bǎ jìng jiàn wú xūn yè niàn,ài shān wéi zhù yǐn lún xīn。
冰花散落衡门静,黄叶飘零一径深。bīng huā sàn luò héng mén jìng,huáng yè piāo líng yī jìng shēn。
世乱身穷无可奈,强将悲慨事微吟。shì luàn shēn qióng wú kě nài,qiáng jiāng bēi kǎi shì wēi yín。

咏鹤

张嵲

昂藏野鹤混群鸡,志在云天失路悲。áng cáng yě hè hùn qún jī,zhì zài yún tiān shī lù bēi。
湖海稻粱元未足,虞衡罗网莫轻施。hú hǎi dào liáng yuán wèi zú,yú héng luó wǎng mò qīng shī。
独怜铩翮垂寒雨,可念长鸣向晓曦。dú lián shā hé chuí hán yǔ,kě niàn zhǎng míng xiàng xiǎo xī。
却使群乌惊羽翼,上林能占主人枝。què shǐ qún wū jīng yǔ yì,shàng lín néng zhàn zhǔ rén zhī。