古诗词

张至龙

饯翁丹山发南浦

张至龙

鸣鸠语燕近清明,柳絮风轻秧水平。míng jiū yǔ yàn jìn qīng míng,liǔ xù fēng qīng yāng shuǐ píng。
一带春流多断岸,尽缘倒树当桥行。yī dài chūn liú duō duàn àn,jǐn yuán dào shù dāng qiáo xíng。

子期台

张至龙

拾叶题诗愧不才,袖遮微日上层台。shí yè tí shī kuì bù cái,xiù zhē wēi rì shàng céng tái。
山僧分我松阴坐,隔岸花香渡水来。shān sēng fēn wǒ sōng yīn zuò,gé àn huā xiāng dù shuǐ lái。

拟韩偓体

张至龙

一声阿鹊颤鸾双,学调新词未得腔。yī shēng ā què chàn luán shuāng,xué diào xīn cí wèi dé qiāng。
拜了夜香郎唤睡,旋收针线背银釭。bài le yè xiāng láng huàn shuì,xuán shōu zhēn xiàn bèi yín gāng。

雨中过陆家园

张至龙

斜搭秋千窗半扃,行人屐送隔墙声。xié dā qiū qiān chuāng bàn jiōng,xíng rén jī sòng gé qiáng shēng。
群花相倚啼妆面,苦不催晴怨懒莺。qún huā xiāng yǐ tí zhuāng miàn,kǔ bù cuī qíng yuàn lǎn yīng。

晚窗

张至龙

风约钟声落耳根,归鸦点点不成群。fēng yuē zhōng shēng luò ěr gēn,guī yā diǎn diǎn bù chéng qún。
前山野烧青烟起,散满空中作暮云。qián shān yě shāo qīng yān qǐ,sàn mǎn kōng zhōng zuò mù yún。

巴岭

张至龙

处处柴门掩半边,莺啼绿树隔炊烟。chù chù chái mén yǎn bàn biān,yīng tí lǜ shù gé chuī yān。
竹梯闲倚柔桑畔,定是人家蚕正眠。zhú tī xián yǐ róu sāng pàn,dìng shì rén jiā cán zhèng mián。

楚节西塘省鞠

张至龙

鞠胎绿蕊未曾成,百种丛中半忘名。jū tāi lǜ ruǐ wèi céng chéng,bǎi zhǒng cóng zhōng bàn wàng míng。
试检记花牌字看,春篱醉墨欠分明。shì jiǎn jì huā pái zì kàn,chūn lí zuì mò qiàn fēn míng。

张至龙

槁形冷度几晨昏,不受东风一点恩。gǎo xíng lěng dù jǐ chén hūn,bù shòu dōng fēng yī diǎn ēn。
却有仙人求作伴,浪游星渚到天门。què yǒu xiān rén qiú zuò bàn,làng yóu xīng zhǔ dào tiān mén。

古别离

张至龙

扶上花骢酒半醺,望沉鞭影暗销魂。fú shàng huā cōng jiǔ bàn xūn,wàng chén biān yǐng àn xiāo hún。
离情恐被行人觉,背拂菱花补泪痕。lí qíng kǒng bèi xíng rén jué,bèi fú líng huā bǔ lèi hén。
691234