古诗词

张侃

止雪用东坡先生韵

张侃

常年有句吟雨叶,今年只了吟飞雪。cháng nián yǒu jù yín yǔ yè,jīn nián zhǐ le yín fēi xuě。
社中谁是锦绣肠,令我褫气叹妙绝。shè zhōng shuí shì jǐn xiù cháng,lìng wǒ chǐ qì tàn miào jué。
固知天运阴阳戾,那问家园花草折。gù zhī tiān yùn yīn yáng lì,nà wèn jiā yuán huā cǎo zhé。
逞妍妒舞费斑镂,幻色潜光亦消灭。chěng yán dù wǔ fèi bān lòu,huàn sè qián guāng yì xiāo miè。
前时有句送渠归,日华摇金云暗掣。qián shí yǒu jù sòng qú guī,rì huá yáo jīn yún àn chè。
滕家娘子耽清游,琐碎回风到帘缬。téng jiā niáng zi dān qīng yóu,suǒ suì huí fēng dào lián xié。
只须头次阵堂堂,底用十番空屑屑。zhǐ xū tóu cì zhèn táng táng,dǐ yòng shí fān kōng xiè xiè。
民家刺缊带湿炊,醉客糜金谩飞瞥。mín jiā cì yūn dài shī chuī,zuì kè mí jīn mán fēi piē。
海隐来徵鹤隐句,恰如白佛偈重说。hǎi yǐn lái zhēng hè yǐn jù,qià rú bái fú jì zhòng shuō。
昏霾未见天清明,石炭儗铸一寸铁。hūn mái wèi jiàn tiān qīng míng,shí tàn nǐ zhù yī cùn tiě。

客有诵唐诗者又有诵江西诗者因再用斜川九日韵

张侃

泛观今人诗,机巧由心生。fàn guān jīn rén shī,jī qiǎo yóu xīn shēng。
镂冰与铸木,未免求虚名。lòu bīng yǔ zhù mù,wèi miǎn qiú xū míng。
岂知制作妙,浑然同水清。qǐ zhī zhì zuò miào,hún rán tóng shuǐ qīng。
尘埃数张纸,亦足传佳声。chén āi shù zhāng zhǐ,yì zú chuán jiā shēng。
群趋不知守,辛勤到莫龄。qún qū bù zhī shǒu,xīn qín dào mò líng。
奈何口耳间,一见意已倾。nài hé kǒu ěr jiān,yī jiàn yì yǐ qīng。
投身入诗社,被褐生光荣。tóu shēn rù shī shè,bèi hè shēng guāng róng。
党同伐异说,初非出本情。dǎng tóng fá yì shuō,chū fēi chū běn qíng。
我愿剖藩篱,学力随所成。wǒ yuàn pōu fān lí,xué lì suí suǒ chéng。

六言

张侃

梅长官深有味,木居士喜清游。méi zhǎng guān shēn yǒu wèi,mù jū shì xǐ qīng yóu。
未用三熏三沐,且占一壑一邱。wèi yòng sān xūn sān mù,qiě zhàn yī hè yī qiū。

六言

张侃

色惟有用文子,翠亦堪餐此君。sè wéi yǒu yòng wén zi,cuì yì kān cān cǐ jūn。
未须歌南浦雨,终是望渭北云。wèi xū gē nán pǔ yǔ,zhōng shì wàng wèi běi yún。