古诗词

张维

十咏图其四孤帆

张维

江心云破处,遥见去帆孤。jiāng xīn yún pò chù,yáo jiàn qù fān gū。
浪阔疑升汉,风高若泛湖。làng kuò yí shēng hàn,fēng gāo ruò fàn hú。
依微过远屿,仿佛落荒芜。yī wēi guò yuǎn yǔ,fǎng fú luò huāng wú。
莫问乘舟客,利名同一途。mò wèn chéng zhōu kè,lì míng tóng yī tú。

十咏图其四孤帆

张维

贤侯美化行南国,华发欣欣奉宴娱。xián hóu měi huà xíng nán guó,huá fā xīn xīn fèng yàn yú。
政绩已闻同水薤,恩辉遂喜及桑榆。zhèng jì yǐ wén tóng shuǐ xiè,ēn huī suì xǐ jí sāng yú。
休言身外荣名好,但恐人间此会无。xiū yán shēn wài róng míng hǎo,dàn kǒng rén jiān cǐ huì wú。
他日定知传好事,丹青宁羡洛中图。tā rì dìng zhī chuán hǎo shì,dān qīng níng xiàn luò zhōng tú。

十咏图其四孤帆

张维

戢翼盘桓傍小庭,不无清夜梦烟汀。jí yì pán huán bàng xiǎo tíng,bù wú qīng yè mèng yān tīng。
静翘月色一团素,闲啄苔钱数点青。jìng qiào yuè sè yī tuán sù,xián zhuó tái qián shù diǎn qīng。
终日稻粱聊自足,满前鸡鹜漫相形。zhōng rì dào liáng liáo zì zú,mǎn qián jī wù màn xiāng xíng。
已随秋意归诗笔,更与幽栖上画屏。yǐ suí qiū yì guī shī bǐ,gèng yǔ yōu qī shàng huà píng。

十咏图其四孤帆

张维

雪朵中间蓓蕾齐,骤开尤觉绣工迟。xuě duǒ zhōng jiān bèi lěi qí,zhòu kāi yóu jué xiù gōng chí。
品高多说琼花似,曲妙谁将玉笛吹。pǐn gāo duō shuō qióng huā shì,qū miào shuí jiāng yù dí chuī。
散舞不休零晚树,团飞无定撼风枝。sàn wǔ bù xiū líng wǎn shù,tuán fēi wú dìng hàn fēng zhī。
漆园如有须为梦,若在蓝田种更宜。qī yuán rú yǒu xū wèi mèng,ruò zài lán tián zhǒng gèng yí。

十咏图其四孤帆

张维

社燕秋归何处乡,群雏齐老稻青黄。shè yàn qiū guī hé chù xiāng,qún chú qí lǎo dào qīng huáng。
犹能时暂栖庭树,渐觉稀疏度苑墙。yóu néng shí zàn qī tíng shù,jiàn jué xī shū dù yuàn qiáng。
已任风庭下帘幕,却随烟艇过潇湘。yǐ rèn fēng tíng xià lián mù,què suí yān tǐng guò xiāo xiāng。
前春认得安巢所,应免差池拣杏梁。qián chūn rèn dé ān cháo suǒ,yīng miǎn chà chí jiǎn xìng liáng。

十咏图其四孤帆

张维

遥野空林砧杵声,浅沙栖雁自相鸣。yáo yě kōng lín zhēn chǔ shēng,qiǎn shā qī yàn zì xiāng míng。
西风送响暝色静,久客感秋愁思生。xī fēng sòng xiǎng míng sè jìng,jiǔ kè gǎn qiū chóu sī shēng。
何处征人移塞帐,即时新月落江城。hé chù zhēng rén yí sāi zhàng,jí shí xīn yuè luò jiāng chéng。
不知今夜捣衣曲,欲写秋闺多少情。bù zhī jīn yè dǎo yī qū,yù xiě qiū guī duō shǎo qíng。

十咏图其四孤帆

张维

腊冻初开苕水清,烟村远郭漫吟行。là dòng chū kāi sháo shuǐ qīng,yān cūn yuǎn guō màn yín xíng。
滩头斜日凫鹥队,枕上西风鼓角声。tān tóu xié rì fú yī duì,zhěn shàng xī fēng gǔ jiǎo shēng。
一棹寒灯随夜钓,满犁膏雨趁春耕。yī zhào hán dēng suí yè diào,mǎn lí gāo yǔ chèn chūn gēng。
谁言五福仍须富,九十年馀乐太平。shuí yán wǔ fú réng xū fù,jiǔ shí nián yú lè tài píng。

十咏图其四孤帆

张维

蒿簪掠鬓布裁衣,水鉴虽明亦懒窥。hāo zān lüè bìn bù cái yī,shuǐ jiàn suī míng yì lǎn kuī。
数亩秋禾满家食,一机官帛几梭丝。shù mǔ qiū hé mǎn jiā shí,yī jī guān bó jǐ suō sī。
物为贵宝天应与,花有秋香春不知。wù wèi guì bǎo tiān yīng yǔ,huā yǒu qiū xiāng chūn bù zhī。
多少年来豪族女,总教时样画蛾眉。duō shǎo nián lái háo zú nǚ,zǒng jiào shí yàng huà é méi。

和刘颖

张维

不贤那得似长城,偶向潢池盗弄兵。bù xián nà dé shì zhǎng chéng,ǒu xiàng huáng chí dào nòng bīng。
静沼何妨无事饮,幽寻聊记所居名。jìng zhǎo hé fáng wú shì yǐn,yōu xún liáo jì suǒ jū míng。
千山倒影湖新复,两洞潜珍景旋生。qiān shān dào yǐng hú xīn fù,liǎng dòng qián zhēn jǐng xuán shēng。
纪事还须武陵笔,亭成唯拟看题荣。jì shì hái xū wǔ líng bǐ,tíng chéng wéi nǐ kàn tí róng。

留守舍人张公安国闻维筑亭为题其榜曰朝阳既去而亭成复为赋诗次韵

张维

日边清切以文鸣,立对朝阳欲问程。rì biān qīng qiè yǐ wén míng,lì duì cháo yáng yù wèn chéng。
笔落生春变寒谷,诗来将喜破愁城。bǐ luò shēng chūn biàn hán gǔ,shī lái jiāng xǐ pò chóu chéng。
檐前水到乘槎便,天际山横与槛平。yán qián shuǐ dào chéng chá biàn,tiān jì shān héng yǔ kǎn píng。
准拟公归道过此,小留觞咏集簪缨。zhǔn nǐ gōng guī dào guò cǐ,xiǎo liú shāng yǒng jí zān yīng。

题张公洞

张维

年来行乐与民同,探穴追踪太史公。nián lái xíng lè yǔ mín tóng,tàn xué zhuī zōng tài shǐ gōng。
幽洞初开名易著,苍崖新刻句难工。yōu dòng chū kāi míng yì zhù,cāng yá xīn kè jù nán gōng。
风驱俗驾松扉外,云锁仙丹石室中。fēng qū sú jià sōng fēi wài,yún suǒ xiān dān shí shì zhōng。
付与山僧司管钥,勿教胜地草蒙茸。fù yǔ shān sēng sī guǎn yào,wù jiào shèng dì cǎo méng rōng。

十咏图其九送丁逊秀才赴举

张维

鹏去天池凤翼随,风云高处约先飞。péng qù tiān chí fèng yì suí,fēng yún gāo chù yuē xiān fēi。
青袍赐宴出关近,带取琼林春色归。qīng páo cì yàn chū guān jìn,dài qǔ qióng lín chūn sè guī。

次韵同经略舍人登七星山

张维

列岫凌虚滃翠岚,龙泓澄澈七星涵。liè xiù líng xū wēng cuì lán,lóng hóng chéng chè qī xīng hán。
岩瞻好向西湖看,飞去何妨自岭南。yán zhān hǎo xiàng xī hú kàn,fēi qù hé fáng zì lǐng nán。