古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
张爚
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
上赵主簿霁宇
宋
:
张爚
辞棘鸾飞远,重来棹雪舟。
cí jí luán fēi yuǎn,zhòng lái zhào xuě zhōu。
政声清似水,官况冷于秋。
zhèng shēng qīng shì shuǐ,guān kuàng lěng yú qiū。
谱系王侯贵,文章班马流。
pǔ xì wáng hóu guì,wén zhāng bān mǎ liú。
赈民问钱谷,名已在金瓯。
zhèn mín wèn qián gǔ,míng yǐ zài jīn ōu。
AI赏析
请赵季宪
宋
:
张爚
来自东山东复东,飞空一剑伴丝桐。
lái zì dōng shān dōng fù dōng,fēi kōng yī jiàn bàn sī tóng。
能令矮屋疏篱下,如在十洲三岛中。
néng lìng ǎi wū shū lí xià,rú zài shí zhōu sān dǎo zhōng。
鍊句入神敲夜月,谈玄动客笑春风。
liàn jù rù shén qiāo yè yuè,tán xuán dòng kè xiào chūn fēng。
闻师曾得长生诀,同采丹砂访葛翁。
wén shī céng dé zhǎng shēng jué,tóng cǎi dān shā fǎng gé wēng。
AI赏析
重沓岭
宋
:
张爚
松间叠石步高低,啼鸟幽林听隔溪。
sōng jiān dié shí bù gāo dī,tí niǎo yōu lín tīng gé xī。
七尺枯藤可扶老,青鞋香汗落花泥。
qī chǐ kū téng kě fú lǎo,qīng xié xiāng hàn luò huā ní。
AI赏析