古诗词

强至

晋阳郡君挽词

强至

夫贤微子后,身贵毕公孙。fū xián wēi zi hòu,shēn guì bì gōng sūn。
独弃斑衣养,空馀象服尊。dú qì bān yī yǎng,kōng yú xiàng fú zūn。
悲风缠挽铎,苦雾湿铭幡。bēi fēng chán wǎn duó,kǔ wù shī míng fān。
谁谓灵香验,何曾见反魂。shuí wèi líng xiāng yàn,hé céng jiàn fǎn hún。

海棠

强至

西蜀传芳日,东君着意时。xī shǔ chuán fāng rì,dōng jūn zhe yì shí。
鲜葩猩荐血,紫萼蜡融脂。xiān pā xīng jiàn xuè,zǐ è là róng zhī。
绛阙疑流落,琼栏合护持。jiàng quē yí liú luò,qióng lán hé hù chí。
无诗任工部,今有省郎知。wú shī rèn gōng bù,jīn yǒu shěng láng zhī。

河北道中怀故乡

强至

一为南国别,久负故园期。yī wèi nán guó bié,jiǔ fù gù yuán qī。
细雨破花气,和风柔柳枝。xì yǔ pò huā qì,hé fēng róu liǔ zhī。
竞舟红浪动,挑菜绿烟披。jìng zhōu hóng làng dòng,tiāo cài lǜ yān pī。
寂寞洪河北,桑麻空此时。jì mò hóng hé běi,sāng má kōng cǐ shí。

立春

强至

北风已作东风客,昨日何如今日暄。běi fēng yǐ zuò dōng fēng kè,zuó rì hé rú jīn rì xuān。
造化有期寻万木,阳和无迹走千门。zào huà yǒu qī xún wàn mù,yáng hé wú jì zǒu qiān mén。
土牛陌上摧花杖,玉燕钗头坠彩幡。tǔ niú mò shàng cuī huā zhàng,yù yàn chāi tóu zhuì cǎi fān。
独我题诗添意绪,又看残腊委冰痕。dú wǒ tí shī tiān yì xù,yòu kàn cán là wěi bīng hén。

春日山中感怀

强至

春中酣酣破宿霾,春心衮衮泻长淮。chūn zhōng hān hān pò sù mái,chūn xīn gǔn gǔn xiè zhǎng huái。
无情草树相看久,得意亲朋一笑乖。wú qíng cǎo shù xiāng kàn jiǔ,dé yì qīn péng yī xiào guāi。
世俗冰霜谁暖眼,古人金石已枯骸。shì sú bīng shuāng shuí nuǎn yǎn,gǔ rén jīn shí yǐ kū hái。
愁来独对青山坐,唯有东风入旧怀。chóu lái dú duì qīng shān zuò,wéi yǒu dōng fēng rù jiù huái。

赠杨尉纯甫

强至

君家茂族出关西,壮气长干万丈霓。jūn jiā mào zú chū guān xī,zhuàng qì zhǎng gàn wàn zhàng ní。
斥鴳羡鹏舒海翼,驽骀观骥骋霜蹄。chì yàn xiàn péng shū hǎi yì,nú dài guān jì chěng shuāng tí。
诗才多慕谪仙逸,宦绪犹嫌梅福低。shī cái duō mù zhé xiān yì,huàn xù yóu xián méi fú dī。
千里霄程方策足,莫云今日是卑栖。qiān lǐ xiāo chéng fāng cè zú,mò yún jīn rì shì bēi qī。

若师院咏笋

强至

戢戢新芽迸旧林,才生有节便虚心。jí jí xīn yá bèng jiù lín,cái shēng yǒu jié biàn xū xīn。
已邻佛界黄金地,更学仙家碧玉簪。yǐ lín fú jiè huáng jīn dì,gèng xué xiān jiā bì yù zān。
失灌要须防倦仆,偷餐切莫听饥禽。shī guàn yào xū fáng juàn pū,tōu cān qiè mò tīng jī qín。
凭师养取成修竹,截管终令作凤吟。píng shī yǎng qǔ chéng xiū zhú,jié guǎn zhōng lìng zuò fèng yín。

席上次韵纯甫牡丹

强至

绝艳浓香一倍繁,青春归去已珊珊。jué yàn nóng xiāng yī bèi fán,qīng chūn guī qù yǐ shān shān。
障风护恐檀心损,和雨攀应玉手寒。zhàng fēng hù kǒng tán xīn sǔn,hé yǔ pān yīng yù shǒu hán。
今日我来频举爵,明年谁共凭栏干。jīn rì wǒ lái pín jǔ jué,míng nián shuí gòng píng lán gàn。
盛传京雒多名品,未得寻芳洗眼看。shèng chuán jīng luò duō míng pǐn,wèi dé xún fāng xǐ yǎn kàn。

寄湖掾杨浩然

强至

新持手版苕溪掾,应恨浮名别故乡。xīn chí shǒu bǎn sháo xī yuàn,yīng hèn fú míng bié gù xiāng。
泽国几瞻飞雁序,春风自入坠鳣堂。zé guó jǐ zhān fēi yàn xù,chūn fēng zì rù zhuì zhān táng。
坐曹未改平生好,开卷能如往日忙。zuò cáo wèi gǎi píng shēng hǎo,kāi juǎn néng rú wǎng rì máng。
龙首主人监郡乐,定蒙宾礼考文章。lóng shǒu zhǔ rén jiān jùn lè,dìng méng bīn lǐ kǎo wén zhāng。

送春

强至

年年不会春来处,疑自深红嫩白间。nián nián bù huì chūn lái chù,yí zì shēn hóng nèn bái jiān。
今日却从何处去,明年依旧待君还。jīn rì què cóng hé chù qù,míng nián yī jiù dài jūn hái。
不堪眼见莺花老,安得心同木石顽。bù kān yǎn jiàn yīng huā lǎo,ān dé xīn tóng mù shí wán。
身外韶华犹可再,其如绿鬓与朱颜。shēn wài sháo huá yóu kě zài,qí rú lǜ bìn yǔ zhū yán。

经和靖林先生旧隐

强至

独行先生旧隐荒,大名宁受一棺藏。dú xíng xiān shēng jiù yǐn huāng,dà míng níng shòu yī guān cáng。
能诗秀骨应无朽,近冢闲花亦自香。néng shī xiù gǔ yīng wú xiǔ,jìn zhǒng xián huā yì zì xiāng。
卷轴门人收箧笥,岁时族子奉烝尝。juǎn zhóu mén rén shōu qiè sì,suì shí zú zi fèng zhēng cháng。
逸民未许先贤传,犹说梁鸿有孟光。yì mín wèi xǔ xiān xián chuán,yóu shuō liáng hóng yǒu mèng guāng。

赠陆元象文学

强至

汉世最优文学掾,因君官称复荣今。hàn shì zuì yōu wén xué yuàn,yīn jūn guān chēng fù róng jīn。
青春事业收名路,白首光华照士林。qīng chūn shì yè shōu míng lù,bái shǒu guāng huá zhào shì lín。
风月每邀花底醉,乾坤共老水边吟。fēng yuè měi yāo huā dǐ zuì,qián kūn gòng lǎo shuǐ biān yín。
安车正好追先烈,子舍唯增二百金。ān chē zhèng hǎo zhuī xiān liè,zi shě wéi zēng èr bǎi jīn。

依韵和陆丈瑞香花

强至

花下诗翁已富情,爱花相咏句还成。huā xià shī wēng yǐ fù qíng,ài huā xiāng yǒng jù hái chéng。
才开秀格能殊众,到老清香不负名。cái kāi xiù gé néng shū zhòng,dào lǎo qīng xiāng bù fù míng。
世上流芳归几处,江南传价入中京。shì shàng liú fāng guī jǐ chù,jiāng nán chuán jià rù zhōng jīng。
乾坤定是怜馨德,那许风前趁落英。qián kūn dìng shì lián xīn dé,nà xǔ fēng qián chèn luò yīng。

竞渡

强至

画鹢追风千楫动,锦标翻日万人呼。huà yì zhuī fēng qiān jí dòng,jǐn biāo fān rì wàn rén hū。
骄龙战水争先后,采蜃横川半有无。jiāo lóng zhàn shuǐ zhēng xiān hòu,cǎi shèn héng chuān bàn yǒu wú。
波底鱼虾愁破窟,岸傍车马看盈涂。bō dǐ yú xiā chóu pò kū,àn bàng chē mǎ kàn yíng tú。
竞心犹出功名下,吟倚扁舟为一呼。jìng xīn yóu chū gōng míng xià,yín yǐ biǎn zhōu wèi yī hū。

谢纯甫惠笔

强至

管劲毫尖匠制宜,故人珍赠我何为。guǎn jìn háo jiān jiàng zhì yí,gù rén zhēn zèng wǒ hé wèi。
分殊定远初投日,得似文通旧梦时。fēn shū dìng yuǎn chū tóu rì,dé shì wén tōng jiù mèng shí。
大手愧无才翰用,正心惟见友朋规。dà shǒu kuì wú cái hàn yòng,zhèng xīn wéi jiàn yǒu péng guī。
纷纷纸尾方劳署,辜负词林视草词。fēn fēn zhǐ wěi fāng láo shǔ,gū fù cí lín shì cǎo cí。

次韵和纯甫秋阴闷书

强至

乾坤泱漭作秋容,节物情怀两莫穷。qián kūn yāng mǎng zuò qiū róng,jié wù qíng huái liǎng mò qióng。
山雨欲来阴竟日,溪云不断气浮空。shān yǔ yù lái yīn jìng rì,xī yún bù duàn qì fú kōng。
赖存樽酒时倾绿,更有歌裙可醉红。lài cún zūn jiǔ shí qīng lǜ,gèng yǒu gē qún kě zuì hóng。
偶尔登临愈兴感,朱颜容易变衰翁。ǒu ěr dēng lín yù xīng gǎn,zhū yán róng yì biàn shuāi wēng。

再次前韵

强至

晻暧秋旻气象浓,对时览物两无穷。àn ài qiū mín qì xiàng nóng,duì shí lǎn wù liǎng wú qióng。
才开又合烟光重,欲落还收雨意空。cái kāi yòu hé yān guāng zhòng,yù luò hái shōu yǔ yì kōng。
直恐客头先老白,却思日脚带斜红。zhí kǒng kè tóu xiān lǎo bái,què sī rì jiǎo dài xié hóng。
天真不扰无馀感,谁似前溪下钓翁。tiān zhēn bù rǎo wú yú gǎn,shuí shì qián xī xià diào wēng。

纯甫出近郊以梅花未开成篇见贻因次元韵奉酬

强至

朔吹鸣时万叶黄,独留琼蕊擅幽芳。shuò chuī míng shí wàn yè huáng,dú liú qióng ruǐ shàn yōu fāng。
水边野外开虽晚,腊后春前赏未忙。shuǐ biān yě wài kāi suī wǎn,là hòu chūn qián shǎng wèi máng。
素艳若敷应雪妒,嫩心犹閟已风香。sù yàn ruò fū yīng xuě dù,nèn xīn yóu bì yǐ fēng xiāng。
此花更是梅仙咏,消得花间饮百觞。cǐ huā gèng shì méi xiān yǒng,xiāo dé huā jiān yǐn bǎi shāng。

过练湖

强至

湖畔难寻使者麾,湖光犹照旅人衣。hú pàn nán xún shǐ zhě huī,hú guāng yóu zhào lǚ rén yī。
气蒸泽国能无润,堤贮云天别有围。qì zhēng zé guó néng wú rùn,dī zhù yún tiān bié yǒu wéi。
杨柳经霜相对老,凫鹥饱食自由飞。yáng liǔ jīng shuāng xiāng duì lǎo,fú yī bǎo shí zì yóu fēi。
系舟索纸题诗句,更把闲愁付落晖。xì zhōu suǒ zhǐ tí shī jù,gèng bǎ xián chóu fù luò huī。

题吴山伍子胥祠

强至

江上胥山古木阴,祠堂气象亦萧森。jiāng shàng xū shān gǔ mù yīn,cí táng qì xiàng yì xiāo sēn。
江云不散忧君色,山月犹明死国心。jiāng yún bù sàn yōu jūn sè,shān yuè yóu míng sǐ guó xīn。
迁史简编今断缺,吴人牲酒日肥深。qiān shǐ jiǎn biān jīn duàn quē,wú rén shēng jiǔ rì féi shēn。
鄙怀异代悲忠烈,一拜威灵泪满襟。bǐ huái yì dài bēi zhōng liè,yī bài wēi líng lèi mǎn jīn。