古诗词

张元道

春愁

张元道

烟翠饱青实,雨红黏绿苔。yān cuì bǎo qīng shí,yǔ hóng nián lǜ tái。
杨花随梦去,莺语唤愁来。yáng huā suí mèng qù,yīng yǔ huàn chóu lái。
吟事春三月,风光酒一杯。yín shì chūn sān yuè,fēng guāng jiǔ yī bēi。
芳心久消歇,已作蕙炉灰。fāng xīn jiǔ xiāo xiē,yǐ zuò huì lú huī。

摇落

张元道

摇落梧桐恨,哀吟络纬愁。yáo luò wú tóng hèn,āi yín luò wěi chóu。
星河横静夜,天地入新秋。xīng hé héng jìng yè,tiān dì rù xīn qiū。
冉冉岁云迈,滔滔江自流。rǎn rǎn suì yún mài,tāo tāo jiāng zì liú。
惊风和雁影,吹梦过南楼。jīng fēng hé yàn yǐng,chuī mèng guò nán lóu。

不如归去

张元道

岷峨路远万重云,锦水繁华一聚尘。mín é lù yuǎn wàn zhòng yún,jǐn shuǐ fán huá yī jù chén。
帝子但知归去好,故家城阙已他人。dì zi dàn zhī guī qù hǎo,gù jiā chéng quē yǐ tā rén。

春深见雁

张元道

杜若生洲荻已芽,随阳片影向天涯。dù ruò shēng zhōu dí yǐ yá,suí yáng piàn yǐng xiàng tiān yá。
如今不用思归去,江北江南是一家。rú jīn bù yòng sī guī qù,jiāng běi jiāng nán shì yī jiā。

秋意

张元道

古铎摇风语夜凉,露漙莎径咽寒螀。gǔ duó yáo fēng yǔ yè liáng,lù tuán shā jìng yàn hán jiāng。
更长展转难成寐,拟问希夷觅睡方。gèng zhǎng zhǎn zhuǎn nán chéng mèi,nǐ wèn xī yí mì shuì fāng。