古诗词

张景脩

九月望夜与诗僧可久泛西湖

张景脩

山风猎猎酿寒威,林下山僧见亦稀。shān fēng liè liè niàng hán wēi,lín xià shān sēng jiàn yì xī。
怪得题诗无俗语,十年肝鬲湛清辉。guài dé tí shī wú sú yǔ,shí nián gān gé zhàn qīng huī。

更高亭

张景脩

稚子山妻伴老翁,重阳寻遍菊花丛。zhì zi shān qī bàn lǎo wēng,zhòng yáng xún biàn jú huā cóng。
明年把酒知何处,却忆高亭是梦中。míng nián bǎ jiǔ zhī hé chù,què yì gāo tíng shì mèng zhōng。

延真秋屏轩

张景脩

鸟回山色隐如城,碧落人归依旧青。niǎo huí shān sè yǐn rú chéng,bì luò rén guī yī jiù qīng。
好向中间安一榻,何须更画绕床屏。hǎo xiàng zhōng jiān ān yī tà,hé xū gèng huà rào chuáng píng。

送朱天锡童子

张景脩

黄金满籯富有馀,一经教子金不如。huáng jīn mǎn yíng fù yǒu yú,yī jīng jiào zi jīn bù rú。
君家有儿不肯娱,口诵七经随卷舒。jūn jiā yǒu ér bù kěn yú,kǒu sòng qī jīng suí juǎn shū。
渥洼从来产龙驹,鸑鷟乃是真凤雏。wò wā cóng lái chǎn lóng jū,yuè zhuó nǎi shì zhēn fèng chú。
一朝过我父子俱,自称穷苦世为儒。yī cháo guò wǒ fù zi jù,zì chēng qióng kǔ shì wèi rú。
雪窗夜映孙康书,春陇昼荷儿宽锄。xuě chuāng yè yìng sūn kāng shū,chūn lǒng zhòu hé ér kuān chú。
翻然西入天子都,出门慷慨曳长裾。fān rán xī rù tiān zi dōu,chū mén kāng kǎi yè zhǎng jū。
神童之科今有无,谈经射策皆壮夫。shén tóng zhī kē jīn yǒu wú,tán jīng shè cè jiē zhuàng fū。
古来取士凡数涂,但愿一一令吹竽。gǔ lái qǔ shì fán shù tú,dàn yuàn yī yī lìng chuī yú。
甘罗相秦理不诬,世人看取掌中珠。gān luó xiāng qín lǐ bù wū,shì rén kàn qǔ zhǎng zhōng zhū。
折腰未便赋归欤,待君释褐还乡闾。zhé yāo wèi biàn fù guī yú,dài jūn shì hè hái xiāng lǘ。

题宁国县十全堂

张景脩

医莫以人试,药能生死人。yī mò yǐ rén shì,yào néng shēng sǐ rén。
十失为一次,望而知谓神。shí shī wèi yī cì,wàng ér zhī wèi shén。
尝闻秦医和,诊君知其臣。cháng wén qín yī hé,zhěn jūn zhī qí chén。
岂无肘后方,埋没随埃尘。qǐ wú zhǒu hòu fāng,mái méi suí āi chén。
韫师以愈疾,犹如臂屈伸。yùn shī yǐ yù jí,yóu rú bì qū shēn。
华佗医之良,思邈医之真。huá tuó yī zhī liáng,sī miǎo yī zhī zhēn。
谁能不服药,一一如朱云。shuí néng bù fú yào,yī yī rú zhū yún。
斯堂名十全,全人亦全身。sī táng míng shí quán,quán rén yì quán shēn。
方公谙药性,勇退盖此因。fāng gōng ān yào xìng,yǒng tuì gài cǐ yīn。
金玉不足宝,人生系悲忻。jīn yù bù zú bǎo,rén shēng xì bēi xīn。

题无垢寺

张景脩

禅房闭深花,锡杖生古藓。chán fáng bì shēn huā,xī zhàng shēng gǔ xiǎn。
秋山翡翠寒,春水玻瓈软。qiū shān fěi cuì hán,chūn shuǐ bō lí ruǎn。
无嫌墙太低,但恐路不远。wú xián qiáng tài dī,dàn kǒng lù bù yuǎn。
何人坐长松,令我思韦偃。hé rén zuò zhǎng sōng,lìng wǒ sī wéi yǎn。
2612