古诗词

盛次仲

永明寺四香亭

盛次仲

扰扰红尘为底忙,僧家白日自舒长。rǎo rǎo hóng chén wèi dǐ máng,sēng jiā bái rì zì shū zhǎng。
朱帘著地寂无事,百刻青春一炷香。zhū lián zhù dì jì wú shì,bǎi kè qīng chūn yī zhù xiāng。

永明寺四香亭

盛次仲

四围老绿夏阴凉,一枕南风睡思长。sì wéi lǎo lǜ xià yīn liáng,yī zhěn nán fēng shuì sī zhǎng。
梦里不知身是蝶,等闲飞入白莲香。mèng lǐ bù zhī shēn shì dié,děng xián fēi rù bái lián xiāng。

永明寺四香亭

盛次仲

霜晴却见湖山好,境静方知日月长。shuāng qíng què jiàn hú shān hǎo,jìng jìng fāng zhī rì yuè zhǎng。
陶令醉多难入社,时来采菊饮秋香。táo lìng zuì duō nán rù shè,shí lái cǎi jú yǐn qiū xiāng。

永明寺四香亭

盛次仲

趁雪看山坐小床,白云影里玉虹长。chèn xuě kàn shān zuò xiǎo chuáng,bái yún yǐng lǐ yù hóng zhǎng。
不知砌下梅花发,只怪开帘有暗香。bù zhī qì xià méi huā fā,zhǐ guài kāi lián yǒu àn xiāng。

题东寺松石小轩呈同游关彦长明府

盛次仲

一松偃蹇苍龙蟠,一石巉岩怒虎踞。yī sōng yǎn jiǎn cāng lóng pán,yī shí chán yán nù hǔ jù。
我来题作龙虎轩,便恐风云卷将去。wǒ lái tí zuò lóng hǔ xuān,biàn kǒng fēng yún juǎn jiāng qù。