古诗词

曹翊

洗心堂

曹翊

清光秀发水云乡,不见骚人意未降。qīng guāng xiù fā shuǐ yún xiāng,bù jiàn sāo rén yì wèi jiàng。
风压柳梢低酒舍,月移松影上僧窗。fēng yā liǔ shāo dī jiǔ shě,yuè yí sōng yǐng shàng sēng chuāng。
山泉涨起潮三尺,野老钓归鱼一双。shān quán zhǎng qǐ cháo sān chǐ,yě lǎo diào guī yú yī shuāng。
更待练光斜趁日,坐看金斗熨秋江。gèng dài liàn guāng xié chèn rì,zuò kàn jīn dòu yùn qiū jiāng。

松风亭

曹翊

亭前山影漾江流,亭外云霞碍举头。tíng qián shān yǐng yàng jiāng liú,tíng wài yún xiá ài jǔ tóu。
俯石下听松上籁,隔乡遥认水边舟。fǔ shí xià tīng sōng shàng lài,gé xiāng yáo rèn shuǐ biān zhōu。
四檐寒送沙汀雨,一径烟笼寺竹秋。sì yán hán sòng shā tīng yǔ,yī jìng yān lóng sì zhú qiū。
此曲此声应未变,抱琴期与故人游。cǐ qū cǐ shēng yīng wèi biàn,bào qín qī yǔ gù rén yóu。