古诗词

梁竑

题陆贾大夫庙

梁竑

刘郎辛苦逐秦鹿,尚欲长鞭及马腹。liú láng xīn kǔ zhú qín lù,shàng yù zhǎng biān jí mǎ fù。
蛮夷大长梦不惊,海边椎髻乘黄屋。mán yí dà zhǎng mèng bù jīng,hǎi biān chuí jì chéng huáng wū。
江淮貔貅始闲暇,忍使驱令渡篁竹。jiāng huái pí xiū shǐ xián xiá,rěn shǐ qū lìng dù huáng zhú。
陆生手持尺二组,唤起老子同分肉。lù shēng shǒu chí chǐ èr zǔ,huàn qǐ lǎo zi tóng fēn ròu。
诗书尚晓骂儒翁,岂忧桀骜难拘束。shī shū shàng xiǎo mà rú wēng,qǐ yōu jié ào nán jū shù。
筑坛再拜受王印,雄辨泠泠听不足。zhù tán zài bài shòu wáng yìn,xióng biàn líng líng tīng bù zú。
当时未有北人辅,留寓年深染污俗。dāng shí wèi yǒu běi rén fǔ,liú yù nián shēn rǎn wū sú。
乍闻高论耳目清,如掩笙簧奏冰玉。zhà wén gāo lùn ěr mù qīng,rú yǎn shēng huáng zòu bīng yù。
境中胜处应更履,更溯馀皇到山麓。jìng zhōng shèng chù yīng gèng lǚ,gèng sù yú huáng dào shān lù。
大夫何独粤人重,汉廷公卿俱竦服。dà fū hé dú yuè rén zhòng,hàn tíng gōng qīng jù sǒng fú。
陈平奇计须深念,张子全身甘辟谷。chén píng qí jì xū shēn niàn,zhāng zi quán shēn gān pì gǔ。
此外候王希识字,带砺功存半诛戮。cǐ wài hòu wáng xī shí zì,dài lì gōng cún bàn zhū lù。
惟君坐使将相欢,燕喜优游刘氏福。wéi jūn zuò shǐ jiāng xiāng huān,yàn xǐ yōu yóu liú shì fú。
年少终军学高步,空有英称命难续。nián shǎo zhōng jūn xué gāo bù,kōng yǒu yīng chēng mìng nán xù。
乃知智者应世间,妙似庖丁奏刀熟。nǎi zhī zhì zhě yīng shì jiān,miào shì páo dīng zòu dāo shú。
往事浮云变灭尽,越水悠悠浸山绿。wǎng shì fú yún biàn miè jǐn,yuè shuǐ yōu yōu jìn shān lǜ。
荒祠寂寞傍僧居,日暮饥鸦噪乔木。huāng cí jì mò bàng sēng jū,rì mù jī yā zào qiáo mù。
我来三叹重迟留,为酌寒泉荐秋菊。wǒ lái sān tàn zhòng chí liú,wèi zhuó hán quán jiàn qiū jú。

湖山楼

梁竑

千峰背负乌聊山,一区面蛰龙停渊。qiān fēng bèi fù wū liáo shān,yī qū miàn zhé lóng tíng yuān。
壶中日月自天地,淮南鸡犬皆神仙。hú zhōng rì yuè zì tiān dì,huái nán jī quǎn jiē shén xiān。
当湖次第列小隐,花坞直与山房连。dāng hú cì dì liè xiǎo yǐn,huā wù zhí yǔ shān fáng lián。
海棠成径当步障,藕花满洲宜泛船。hǎi táng chéng jìng dāng bù zhàng,ǒu huā mǎn zhōu yí fàn chuán。
竹斋潇潇碧玉干,菊坡采采黄金钱。zhú zhāi xiāo xiāo bì yù gàn,jú pō cǎi cǎi huáng jīn qián。
月观无云饱秋色,风松有雷惊昼眠。yuè guān wú yún bǎo qiū sè,fēng sōng yǒu léi jīng zhòu mián。
流杯不减昔曲水,烹茶况汲今蒙泉。liú bēi bù jiǎn xī qū shuǐ,pēng chá kuàng jí jīn méng quán。
山家四时无不好,跨蹇扶筇性所便。shān jiā sì shí wú bù hǎo,kuà jiǎn fú qióng xìng suǒ biàn。
主人早岁取科第,策足要津先著鞭。zhǔ rén zǎo suì qǔ kē dì,cè zú yào jīn xiān zhù biān。
声名藉甚四十载,三朝眷注知才贤。shēng míng jí shén sì shí zài,sān cháo juàn zhù zhī cái xián。
方今圣人勇于治,搜罗侧隐无弃捐。fāng jīn shèng rén yǒng yú zhì,sōu luó cè yǐn wú qì juān。
乡里老成相继出,如公自合比其肩。xiāng lǐ lǎo chéng xiāng jì chū,rú gōng zì hé bǐ qí jiān。
遂持一节向江右,即赐十行朝日边。suì chí yī jié xiàng jiāng yòu,jí cì shí xíng cháo rì biān。
那知念念作归计,把玩图画心茫然。nà zhī niàn niàn zuò guī jì,bǎ wán tú huà xīn máng rán。
他日乞身谅未晚,赤松黄石相忘年。tā rì qǐ shēn liàng wèi wǎn,chì sōng huáng shí xiāng wàng nián。
观公名楼自有意,流行坎止岂非天。guān gōng míng lóu zì yǒu yì,liú xíng kǎn zhǐ qǐ fēi tiān。
扁舟过公一夕耳,心屡欲往身无缘。biǎn zhōu guò gōng yī xī ěr,xīn lǚ yù wǎng shēn wú yuán。
逮公来归我亦老,卜邻共赋招隐篇。dǎi gōng lái guī wǒ yì lǎo,bo lín gòng fù zhāo yǐn piān。