古诗词

章云心

庐山

章云心

晚眺青牛谷,晨游白鹿山。wǎn tiào qīng niú gǔ,chén yóu bái lù shān。
乾坤何日老,今古几人闲。qián kūn hé rì lǎo,jīn gǔ jǐ rén xián。
卉木烟华紫,江湖雨气斑。huì mù yān huá zǐ,jiāng hú yǔ qì bān。
聘君犹在否,怅望隔云关。pìn jūn yóu zài fǒu,chàng wàng gé yún guān。

章云心

万朵奇云绕屋飞,云心修竹绿猗猗。wàn duǒ qí yún rào wū fēi,yún xīn xiū zhú lǜ yī yī。
孤高不为风霜折,正直只应天地知。gū gāo bù wèi fēng shuāng zhé,zhèng zhí zhǐ yīng tiān dì zhī。
四海久无龙化处,千年几具雁来时。sì hǎi jiǔ wú lóng huà chù,qiān nián jǐ jù yàn lái shí。
晋林充隐皆尘土,瞻彼西山我所思。jìn lín chōng yǐn jiē chén tǔ,zhān bǐ xī shān wǒ suǒ sī。

送刘同年入蜀

章云心

蜀山如砥水如丝,送子西游蜀道时。shǔ shān rú dǐ shuǐ rú sī,sòng zi xī yóu shǔ dào shí。
万里乾坤犹战血,百年豪杰几愁眉。wàn lǐ qián kūn yóu zhàn xuè,bǎi nián háo jié jǐ chóu méi。
青虫渐老秋声小,白雁不来霜信迟。qīng chóng jiàn lǎo qiū shēng xiǎo,bái yàn bù lái shuāng xìn chí。
若过锦宫城下路,遥怜堕泪孔明祠。ruò guò jǐn gōng chéng xià lù,yáo lián duò lèi kǒng míng cí。

古意十四首

章云心

龙马图犹在,麒麟使亦传。lóng mǎ tú yóu zài,qí lín shǐ yì chuán。
羲皇心不死,孔子梦难圆。xī huáng xīn bù sǐ,kǒng zi mèng nán yuán。

古意十四首

章云心

折柳系离船,船行柳条短。zhé liǔ xì lí chuán,chuán xíng liǔ tiáo duǎn。
赖有枝上花,飘泊随君远。lài yǒu zhī shàng huā,piāo pō suí jūn yuǎn。

古意十四首

章云心

采莲莫采花,采花损空房。cǎi lián mò cǎi huā,cǎi huā sǔn kōng fáng。
留房结青子,种作明年香。liú fáng jié qīng zi,zhǒng zuò míng nián xiāng。

古意十四首

章云心

匆匆采桑女,花雨湿襜袖。cōng cōng cǎi sāng nǚ,huā yǔ shī chān xiù。
春风十二弦,生世未触手。chūn fēng shí èr xián,shēng shì wèi chù shǒu。

古意十四首

章云心

浣衣轻浣布,布缕不如丝。huàn yī qīng huàn bù,bù lǚ bù rú sī。
□坚犹易穿,布弱从可知。jiān yóu yì chuān,bù ruò cóng kě zhī。

古意十四首

章云心

佳人买明镜,意重轻千金。jiā rén mǎi míng jìng,yì zhòng qīng qiān jīn。
结以双罗带,欲照荡子心。jié yǐ shuāng luó dài,yù zhào dàng zi xīn。
荡子渺不归,镜影春云深。dàng zi miǎo bù guī,jìng yǐng chūn yún shēn。

古意十四首

章云心

贱妾燕子身,衔泥巢君房。jiàn qiè yàn zi shēn,xián ní cháo jūn fáng。
游子黄鹄志,辞家独南翔。yóu zi huáng gǔ zhì,cí jiā dú nán xiáng。
采花为谁容,袭兰为谁香。cǎi huā wèi shuí róng,xí lán wèi shuí xiāng。
安得小心风,寄子双明珰。ān dé xiǎo xīn fēng,jì zi shuāng míng dāng。

古意十四首

章云心

难与时流道,忧心常悄悄。nán yǔ shí liú dào,yōu xīn cháng qiāo qiāo。
古道贵平易,今人□机巧。gǔ dào guì píng yì,jīn rén jī qiǎo。
好古而居今,每饭不能饱。hǎo gǔ ér jū jīn,měi fàn bù néng bǎo。
来往无嫌猜,□知爱沙鸟。lái wǎng wú xián cāi,zhī ài shā niǎo。

古意十四首

章云心

百川毕东注,两丸尽西颓。bǎi chuān bì dōng zhù,liǎng wán jǐn xī tuí。
二物常汲汲,未尝少徘徊。èr wù cháng jí jí,wèi cháng shǎo pái huái。
短生亦如斯,逝者良可哀。duǎn shēng yì rú sī,shì zhě liáng kě āi。
自昔青云士,皆为黄土堆。zì xī qīng yún shì,jiē wèi huáng tǔ duī。
何如大觉仙,无去亦无来。hé rú dà jué xiān,wú qù yì wú lái。

古意十四首

章云心

吉凶本由人,往事皆可覆。jí xiōng běn yóu rén,wǎng shì jiē kě fù。
祸人还自祸,福人还自福。huò rén hái zì huò,fú rén hái zì fú。
于公果传世,李斯竟夷族。yú gōng guǒ chuán shì,lǐ sī jìng yí zú。
豺狼不知寤,纷纷方择肉。chái láng bù zhī wù,fēn fēn fāng zé ròu。
达者识几微,为之先痛哭。dá zhě shí jǐ wēi,wèi zhī xiān tòng kū。

古意十四首

章云心

福祸递隐伏,荣辱相因依。fú huò dì yǐn fú,róng rǔ xiāng yīn yī。
贤达素知此,不肯如脂韦。xián dá sù zhī cǐ,bù kěn rú zhī wéi。
青门工种瓜,首阳甘采薇。qīng mén gōng zhǒng guā,shǒu yáng gān cǎi wēi。
清风弥万世,斯人谅堪晞。qīng fēng mí wàn shì,sī rén liàng kān xī。

古意十四首

章云心

谷风扇春和,卉木皆敷芬。gǔ fēng shàn chūn hé,huì mù jiē fū fēn。
贞松但如故,高标在烟云。zhēn sōng dàn rú gù,gāo biāo zài yān yún。
君子守常性,时荣非所欣。jūn zi shǒu cháng xìng,shí róng fēi suǒ xīn。
亦有孤凤皇,不与众鸟群。yì yǒu gū fèng huáng,bù yǔ zhòng niǎo qún。

古意十四首

章云心

逝川常东流,白日易西没。shì chuān cháng dōng liú,bái rì yì xī méi。
悠悠天地间,二物何飘忽。yōu yōu tiān dì jiān,èr wù hé piāo hū。
促迫于生人,绿鬓成华发。cù pò yú shēng rén,lǜ bìn chéng huá fā。
昧者不自知,终朝常汩汩。mèi zhě bù zì zhī,zhōng cháo cháng gǔ gǔ。
利欲沈厥身,其本已先蹶。lì yù shěn jué shēn,qí běn yǐ xiān jué。
孰若缮真性,以自固灵骨。shú ruò shàn zhēn xìng,yǐ zì gù líng gǔ。

古意十四首

章云心

老梅何偃蹇,雪时方始花。lǎo méi hé yǎn jiǎn,xuě shí fāng shǐ huā。
自守岁寒性,不肯随春花。zì shǒu suì hán xìng,bù kěn suí chūn huā。
隐人适然见,移植溪水涯。yǐn rén shì rán jiàn,yí zhí xī shuǐ yá。
瘦影无阳艳,清香绝淫邪。shòu yǐng wú yáng yàn,qīng xiāng jué yín xié。
闲静如隐人,隐人心所嘉。xián jìng rú yǐn rén,yǐn rén xīn suǒ jiā。
樵牧无见侵,以诒隐人嗟。qiáo mù wú jiàn qīn,yǐ yí yǐn rén jiē。