古诗词

章凭

凝真宫

章凭

昔人腾碧落,馀地扫岩隈。xī rén téng bì luò,yú dì sǎo yán wēi。
石壁云长在,松梢风自来。shí bì yún zhǎng zài,sōng shāo fēng zì lái。
暗扉通浩荡,古蔓接崔嵬。àn fēi tōng hào dàng,gǔ màn jiē cuī wéi。
更欲穷幽隐,仙源路已回。gèng yù qióng yōu yǐn,xiān yuán lù yǐ huí。

流花亭

章凭

亭榜得佳名,山鬟拥翠闉。tíng bǎng dé jiā míng,shān huán yōng cuì yīn。
风流传晋客,谈笑忆秦人。fēng liú chuán jìn kè,tán xiào yì qín rén。
水出桃源路,花浮洞府春。shuǐ chū táo yuán lù,huā fú dòng fǔ chūn。
未应迷俗驾,行处是通津。wèi yīng mí sú jià,xíng chù shì tōng jīn。

题灵康庙

章凭

山边清气拥祥氛,遗迹流传汉史存。shān biān qīng qì yōng xiáng fēn,yí jì liú chuán hàn shǐ cún。
金殿已颁新号美,剑崖犹隐旧痕昏。jīn diàn yǐ bān xīn hào měi,jiàn yá yóu yǐn jiù hén hūn。
据檐焚鼎惊鱼市,浮盖呼风过海门。jù yán fén dǐng jīng yú shì,fú gài hū fēng guò hǎi mén。
千里阴功诚不浅,纷纷馀事岂须论。qiān lǐ yīn gōng chéng bù qiǎn,fēn fēn yú shì qǐ xū lùn。

石桥

章凭

昔闻天台山,方广寺尤胜。xī wén tiān tái shān,fāng guǎng sì yóu shèng。
石梁元自成,茶花随所应。shí liáng yuán zì chéng,chá huā suí suǒ yīng。
见此绝世踪,嗟我拘三乘。jiàn cǐ jué shì zōng,jiē wǒ jū sān chéng。
更听寒泉声,不独发清兴。gèng tīng hán quán shēng,bù dú fā qīng xīng。