古诗词

曹衍

鹭鸶

曹衍

波澜静处立身孤,氄雪攒霜腹转虚。bō lán jìng chù lì shēn gū,rǒng xuě zǎn shuāng fù zhuǎn xū。
尽日滩头延颈望,能销大海几多鱼。jǐn rì tān tóu yán jǐng wàng,néng xiāo dà hǎi jǐ duō yú。

贫女

曹衍

自恨无媒出嫁迟,老来方始遇佳期。zì hèn wú méi chū jià chí,lǎo lái fāng shǐ yù jiā qī。
满头白发为新妇,笑杀豪家年少儿。mǎn tóu bái fā wèi xīn fù,xiào shā háo jiā nián shǎo ér。