古诗词

梅时举

挽赵秋晓

梅时举

蟾宫年少梦成非,桥梓空分桂一枝。chán gōng nián shǎo mèng chéng fēi,qiáo zǐ kōng fēn guì yī zhī。
酒圣诗狂唐太白,笔精墨妙晋羲之。jiǔ shèng shī kuáng táng tài bái,bǐ jīng mò miào jìn xī zhī。
商山早隔人间世,男子不成天下奇。shāng shān zǎo gé rén jiān shì,nán zi bù chéng tiān xià qí。
闻道宝安埋玉树,一航秋雨寄相思。wén dào bǎo ān mái yù shù,yī háng qiū yǔ jì xiāng sī。

挽赵秋晓

梅时举

自古诗人仕不高,伟人底事占诗豪。zì gǔ shī rén shì bù gāo,wěi rén dǐ shì zhàn shī háo。
同年亲友俱三釜,半壁天倾空二毫。tóng nián qīn yǒu jù sān fǔ,bàn bì tiān qīng kōng èr háo。
守我冷官巾与屦,任他巧宦带而袍。shǒu wǒ lěng guān jīn yǔ jù,rèn tā qiǎo huàn dài ér páo。
一篇覆瓿生光焰,地下修文想和陶。yī piān fù bù shēng guāng yàn,dì xià xiū wén xiǎng hé táo。