古诗词

许源

和题落笔峒其二

许源

落笔古仙峒,天开一段奇。luò bǐ gǔ xiān dòng,tiān kāi yī duàn qí。
林深云挂搭,石乱路委蛇。lín shēn yún guà dā,shí luàn lù wěi shé。
仿佛禅僧骨,糊涂墨客诗。fǎng fú chán sēng gǔ,hú tú mò kè shī。
何当了公事,相与问仙期。hé dāng le gōng shì,xiāng yǔ wèn xiān qī。

和题落笔峒其一

许源

袖拂仙风上翠微,山禽窥我怪儒衣。xiù fú xiān fēng shàng cuì wēi,shān qín kuī wǒ guài rú yī。
岩编石室真奇趣,烟盖云幢似远围。yán biān shí shì zhēn qí qù,yān gài yún chuáng shì yuǎn wéi。
彩笔不随仙子去,青峰空伴野云飞。cǎi bǐ bù suí xiān zi qù,qīng fēng kōng bàn yě yún fēi。
我来续就承天赋,铁笛一声横鹤归。wǒ lái xù jiù chéng tiān fù,tiě dí yī shēng héng hè guī。