古诗词

阳景春

仲子枋试晬取墨

阳景春

俚俗儿周晬,罗陈试子材。lǐ sú ér zhōu zuì,luó chén shì zi cái。
怡愉观物色,拣择取烟煤。yí yú guān wù sè,jiǎn zé qǔ yān méi。
志在文章富,毫挥锦绣开。zhì zài wén zhāng fù,háo huī jǐn xiù kāi。
弟兄心笔砚,予岂怨贫哉。dì xiōng xīn bǐ yàn,yǔ qǐ yuàn pín zāi。

和伯高弟梦宗氏子寄生舍下

阳景春

黑貂敝色嗟苏郎,苦茶两饼话难详。hēi diāo bì sè jiē sū láng,kǔ chá liǎng bǐng huà nán xiáng。
老妪糟糠未鼎肉,漫劳戏彩啼其傍。lǎo yù zāo kāng wèi dǐng ròu,màn láo xì cǎi tí qí bàng。
造物寄意知何许,慈竹生舍贻吉祥。zào wù jì yì zhī hé xǔ,cí zhú shēng shě yí jí xiáng。
晚年慰见万事足,无乃宗子为小阳。wǎn nián wèi jiàn wàn shì zú,wú nǎi zōng zi wèi xiǎo yáng。
当时顾后悲不孝,今日儿女还成行。dāng shí gù hòu bēi bù xiào,jīn rì ér nǚ hái chéng xíng。
难弟二珠奇男子,已角既鹿未角獐。nán dì èr zhū qí nán zi,yǐ jiǎo jì lù wèi jiǎo zhāng。
先人有后欲昌炽,绎思为善宁无常。xiān rén yǒu hòu yù chāng chì,yì sī wèi shàn níng wú cháng。
菊开佳色采盈手,酒浮蚁绿仍鹅黄。jú kāi jiā sè cǎi yíng shǒu,jiǔ fú yǐ lǜ réng é huáng。
喜有诗书起门户,佳兴吹入秋风长。xǐ yǒu shī shū qǐ mén hù,jiā xīng chuī rù qiū fēng zhǎng。