古诗词

许醇

民谣

许醇

龙阳古昔惟荒野,石险山深甲天下。lóng yáng gǔ xī wéi huāng yě,shí xiǎn shān shēn jiǎ tiān xià。
始闻魏将征蜀时,阁道通行有来者。shǐ wén wèi jiāng zhēng shǔ shí,gé dào tōng xíng yǒu lái zhě。
缘崖傍涧萦居止,风景宁将他郡比。yuán yá bàng jiàn yíng jū zhǐ,fēng jǐng níng jiāng tā jùn bǐ。
地稀平陆少稻梁,菽麦荞糜而已矣。dì xī píng lù shǎo dào liáng,shū mài qiáo mí ér yǐ yǐ。
此土瘠薄不出谷,税廪不逾三百斛。cǐ tǔ jí báo bù chū gǔ,shuì lǐn bù yú sān bǎi hú。
我朝设官屯戍兵,供亿常于左绵督。wǒ cháo shè guān tún shù bīng,gōng yì cháng yú zuǒ mián dū。