古诗词

许及之

喻工部追和王詹事游东坡十一绝亦次韵

许及之

海棠一树立山村,桃李场中合断魂。hǎi táng yī shù lì shān cūn,táo lǐ chǎng zhōng hé duàn hún。
从我东坡三子在,休悲六客更谁存。cóng wǒ dōng pō sān zi zài,xiū bēi liù kè gèng shuí cún。

喻工部追和王詹事游东坡十一绝亦次韵

许及之

故人相戒莫吟诗,那免斑斑露一奇。gù rén xiāng jiè mò yín shī,nà miǎn bān bān lù yī qí。
无奈西湖频入梦,果然吴饷却来时。wú nài xī hú pín rù mèng,guǒ rán wú xiǎng què lái shí。

喻工部追和王詹事游东坡十一绝亦次韵

许及之

男儿何苦自拘囚,六合无非汗漫游。nán ér hé kǔ zì jū qiú,liù hé wú fēi hàn màn yóu。
唤取东轩同抱耒,潇潇风雨正筠州。huàn qǔ dōng xuān tóng bào lěi,xiāo xiāo fēng yǔ zhèng yún zhōu。

喻工部追和王詹事游东坡十一绝亦次韵

许及之

见惯沙鸥已不飞,旁人相见莫相疑。jiàn guàn shā ōu yǐ bù fēi,páng rén xiāng jiàn mò xiāng yí。
无端却为鱼蛮子,又著危言感圣时。wú duān què wèi yú mán zi,yòu zhù wēi yán gǎn shèng shí。

喻工部追和王詹事游东坡十一绝亦次韵

许及之

海内倾心雨露词,种松争忍十年期。hǎi nèi qīng xīn yǔ lù cí,zhǒng sōng zhēng rěn shí nián qī。
临皋五见分新火,只比先生睡觉时。lín gāo wǔ jiàn fēn xīn huǒ,zhǐ bǐ xiān shēng shuì jué shí。

喻工部追和王詹事游东坡十一绝亦次韵

许及之

归来宣室恰新年,笔下生成又补天。guī lái xuān shì qià xīn nián,bǐ xià shēng chéng yòu bǔ tiān。
唤作玉堂堂唤雪,不知若佞若为贤。huàn zuò yù táng táng huàn xuě,bù zhī ruò nìng ruò wèi xián。

喻工部追和王詹事游东坡十一绝亦次韵

许及之

腐儒珍重百年身,眼见白头无数新。fǔ rú zhēn zhòng bǎi nián shēn,yǎn jiàn bái tóu wú shù xīn。
晚岁江山纵摇落,平生出处长精神。wǎn suì jiāng shān zòng yáo luò,píng shēng chū chù zhǎng jīng shén。

怀德久仍调爽约

许及之

南北峰高金突兀,短长桥远碧琉璃。nán běi fēng gāo jīn tū wù,duǎn zhǎng qiáo yuǎn bì liú lí。
转庵好借鱼庄住,处士仙来剩欠诗。zhuǎn ān hǎo jiè yú zhuāng zhù,chù shì xiān lái shèng qiàn shī。

怀德久仍调爽约

许及之

葵萼已倾朝霁日,榴花犹染晚归云。kuí è yǐ qīng cháo jì rì,liú huā yóu rǎn wǎn guī yún。
不知荷盖添多少,定自湖光减几分。bù zhī hé gài tiān duō shǎo,dìng zì hú guāng jiǎn jǐ fēn。

怀德久仍调爽约

许及之

得句宁如餐玉秘,食言可似雨梅肥。dé jù níng rú cān yù mì,shí yán kě shì yǔ méi féi。
暑中纵爱持竿手,夜后何如载月归。shǔ zhōng zòng ài chí gān shǒu,yè hòu hé rú zài yuè guī。

嘲少年

许及之

守舍看家老者便,少年争逐艳阳天。shǒu shě kàn jiā lǎo zhě biàn,shǎo nián zhēng zhú yàn yáng tiān。
新花日买添新水,肯信翁心尚少年。xīn huā rì mǎi tiān xīn shuǐ,kěn xìn wēng xīn shàng shǎo nián。

外舅嫁遣二侍儿有诗次韵

许及之

诗翁学力有长城,笑语丛中漫鼓行。shī wēng xué lì yǒu zhǎng chéng,xiào yǔ cóng zhōng màn gǔ xíng。
出水芙蓉宁受污,铅华洗尽见真情。chū shuǐ fú róng níng shòu wū,qiān huá xǐ jǐn jiàn zhēn qíng。

江西刘谋卿秀才以火焚其居谏长序其事以告袁吉故因题其后

许及之

祝融回禄爱君深,却以无家到武林。zhù róng huí lù ài jūn shēn,què yǐ wú jiā dào wǔ lín。
谏议一篇如见面,故人争不动仁心。jiàn yì yī piān rú jiàn miàn,gù rén zhēng bù dòng rén xīn。

读王文公诗

许及之

文章与世为师范,经术于时起世仇。wén zhāng yǔ shì wèi shī fàn,jīng shù yú shí qǐ shì chóu。
少读公诗头已白,只因无奈句风流。shǎo dú gōng shī tóu yǐ bái,zhǐ yīn wú nài jù fēng liú。

再读雪溪志诗

许及之

谁无胸次著林丘,脚底黄尘到白头。shuí wú xiōng cì zhù lín qiū,jiǎo dǐ huáng chén dào bái tóu。
不羡雪溪成卜筑,羡他卜筑备归休。bù xiàn xuě xī chéng bo zhù,xiàn tā bo zhù bèi guī xiū。

再读雪溪志诗

许及之

才吟盘谷还思隐,试说柴桑便忆归。cái yín pán gǔ hái sī yǐn,shì shuō chái sāng biàn yì guī。
何处山人高索价,老腰犹要万钉围。hé chù shān rén gāo suǒ jià,lǎo yāo yóu yào wàn dīng wéi。

再读雪溪志诗

许及之

万古功名米一稊,此身只合把锄犁。wàn gǔ gōng míng mǐ yī tí,cǐ shēn zhǐ hé bǎ chú lí。
可怜岁晚鄱江畔,再读前贤志雪溪。kě lián suì wǎn pó jiāng pàn,zài dú qián xián zhì xuě xī。

净慈致斋侍者求三教赞

许及之

休问船来与陆来,桃源到处即天台。xiū wèn chuán lái yǔ lù lái,táo yuán dào chù jí tiān tái。
双林做底须知会,认著形骸亦苦哉。shuāng lín zuò dǐ xū zhī huì,rèn zhù xíng hái yì kǔ zāi。

题所藏二修禊帖后

许及之

昭陵脱手已非真,石本流传喜似人。zhāo líng tuō shǒu yǐ fēi zhēn,shí běn liú chuán xǐ shì rén。
澹墨似肥浓似瘦,骊黄不见见精神。dàn mò shì féi nóng shì shòu,lí huáng bù jiàn jiàn jīng shén。

契师欲予隶书为此以赠

许及之

契师画得梅中趣,急水溪头印月时。qì shī huà dé méi zhōng qù,jí shuǐ xī tóu yìn yuè shí。
昨夜卧披今起看,自宜重坼向南枝。zuó yè wò pī jīn qǐ kàn,zì yí zhòng chè xiàng nán zhī。