古诗词

许及之

素丝行

许及之

冰盆缫丝千尺长,雪花玉色无晶光。bīng pén sāo sī qiān chǐ zhǎng,xuě huā yù sè wú jīng guāng。
机声札札逐羲御,百襄一一输文章。jī shēng zhá zhá zhú xī yù,bǎi xiāng yī yī shū wén zhāng。
素姿已是随时贬,妖茜娇蓝还点染。sù zī yǐ shì suí shí biǎn,yāo qiàn jiāo lán hái diǎn rǎn。
东邻巧妇斗痴妍,对刺文禽相掩冉。dōng lín qiǎo fù dòu chī yán,duì cì wén qín xiāng yǎn rǎn。
衣裳颠倒那得知,但见新行胜旧时。yī shang diān dào nà dé zhī,dàn jiàn xīn xíng shèng jiù shí。
倡优却得被后饰,汉庭只集书囊帷。chàng yōu què dé bèi hòu shì,hàn tíng zhǐ jí shū náng wéi。
君不见古来志士多惨戚,古貌古心少颜色。jūn bù jiàn gǔ lái zhì shì duō cǎn qī,gǔ mào gǔ xīn shǎo yán sè。

观弈篇

许及之

秉烛随者明,弈棋观者精。bǐng zhú suí zhě míng,yì qí guān zhě jīng。
观者未必高于弈,只是不与黑白同死生。guān zhě wèi bì gāo yú yì,zhǐ shì bù yǔ hēi bái tóng sǐ shēng。
天上神仙何所争,亦复于此未忘情。tiān shàng shén xiān hé suǒ zhēng,yì fù yú cǐ wèi wàng qíng。
樵夫柯烂忽猛省,却与棋仙作机警。qiáo fū kē làn hū měng shěng,què yǔ qí xiān zuò jī jǐng。
千古未尽一局闲,岩草岩花自凄冷。qiān gǔ wèi jǐn yī jú xián,yán cǎo yán huā zì qī lěng。
呜呼圣主不弃刍荛言,弈棋复出亦必资傍观。wū hū shèng zhǔ bù qì chú ráo yán,yì qí fù chū yì bì zī bàng guān。

古柏行

许及之

太华山头有古柏,宿柯成铜根化石。tài huá shān tóu yǒu gǔ bǎi,sù kē chéng tóng gēn huà shí。
自从出地受雪霜,直到于今几千尺。zì cóng chū dì shòu xuě shuāng,zhí dào yú jīn jǐ qiān chǐ。
向来移种向中州,挽之不动艰万牛。xiàng lái yí zhǒng xiàng zhōng zhōu,wǎn zhī bù dòng jiān wàn niú。
根连玄圃渗七泽,凤凰将雏鸣上头。gēn lián xuán pǔ shèn qī zé,fèng huáng jiāng chú míng shàng tóu。
春草寒花几衰歇,枯蔓朽株风屡拔。chūn cǎo hán huā jǐ shuāi xiē,kū màn xiǔ zhū fēng lǚ bá。
岿然此柏安如山,匝地清阴覆椒樾。kuī rán cǐ bǎi ān rú shān,zā dì qīng yīn fù jiāo yuè。
不辞孤立成大厦,匠石踌蹰少须暇。bù cí gū lì chéng dà shà,jiàng shí chóu chú shǎo xū xiá。

卖花行

许及之

缃桃绯杏琴心叠,睡起海棠收醉颊。xiāng táo fēi xìng qín xīn dié,shuì qǐ hǎi táng shōu zuì jiá。
麝煤输彻锦薰笼,金脂染就来禽帖。shè méi shū chè jǐn xūn lóng,jīn zhī rǎn jiù lái qín tiē。
姚家魏家苦留春,花信未先红一捻。yáo jiā wèi jiā kǔ liú chūn,huā xìn wèi xiān hóng yī niǎn。
卖花老翁正自痴,预喜荷钱出小池。mài huā lǎo wēng zhèng zì chī,yù xǐ hé qián chū xiǎo chí。
却恨身非殷七七,一日之中成四时。què hèn shēn fēi yīn qī qī,yī rì zhī zhōng chéng sì shí。
不念书生抱孤节,昨夜东风长华发。bù niàn shū shēng bào gū jié,zuó yè dōng fēng zhǎng huá fā。

次转庵寄用坡公赋梅韵

许及之

一夜酸风惊拉槁,雪压茅檐攲欲倒。yī yè suān fēng jīng lā gǎo,xuě yā máo yán qī yù dào。
孰知寒谷自能春,斗坼琼枝故相恼。shú zhī hán gǔ zì néng chūn,dòu chè qióng zhī gù xiāng nǎo。
两年旧隐住容成,耐冷冲寒起常早。liǎng nián jiù yǐn zhù róng chéng,nài lěng chōng hán qǐ cháng zǎo。
透窗疏影眠未佳,拥被孤吟诗易好。tòu chuāng shū yǐng mián wèi jiā,yōng bèi gū yín shī yì hǎo。
别来问讯迥相忘,养就苔文从不扫。bié lái wèn xùn jiǒng xiāng wàng,yǎng jiù tái wén cóng bù sǎo。
诗人云远岁云暮,自插一枝怜鬓老。shī rén yún yuǎn suì yún mù,zì chā yī zhī lián bìn lǎo。
孤山在望不可到,惆怅馀香委芳草。gū shān zài wàng bù kě dào,chóu chàng yú xiāng wěi fāng cǎo。
谁邀配食水仙人,长笛横吹倚苍昊。shuí yāo pèi shí shuǐ xiān rén,zhǎng dí héng chuī yǐ cāng hào。

次韵胡伯晖喜王簿移梅

许及之

水南梅花光似雪,扑地香风喷鼻裂。shuǐ nán méi huā guāng shì xuě,pū dì xiāng fēng pēn bí liè。
诗人不来岁华晚,寂寞岩扃那忍折。shī rén bù lái suì huá wǎn,jì mò yán jiōng nà rěn zhé。
一朝移向凌风前,雕栏碧甃生寒烟。yī cháo yí xiàng líng fēng qián,diāo lán bì zhòu shēng hán yān。
聘以新诗寿芳酒,洗空遗恨春溅溅。pìn yǐ xīn shī shòu fāng jiǔ,xǐ kōng yí hèn chūn jiàn jiàn。
住山多时识幽洁,行到台边忽凄咽。zhù shān duō shí shí yōu jié,xíng dào tái biān hū qī yàn。
故园萼绿正相思,冷却东皋半犁铁。gù yuán è lǜ zhèng xiāng sī,lěng què dōng gāo bàn lí tiě。

仇香种梅已开而出乡未归再次伯晖韵

许及之

忆醉江南枝上雪,爱词人把罗巾裂。yì zuì jiāng nán zhī shàng xuě,ài cí rén bǎ luó jīn liè。
篇成皓齿发琼姿,酒尽貂裘堪当折。piān chéng hào chǐ fā qióng zī,jiǔ jǐn diāo qiú kān dāng zhé。
如今消得督邮前,期会纷来闹似烟。rú jīn xiāo dé dū yóu qián,qī huì fēn lái nào shì yān。
故人一枝久寂寞,新愁万斛谁洗溅。gù rén yī zhī jiǔ jì mò,xīn chóu wàn hú shuí xǐ jiàn。
仇香有意移芳洁,索笑不来空哽咽。chóu xiāng yǒu yì yí fāng jié,suǒ xiào bù lái kōng gěng yàn。
幸自花开君不归,一夜孤根冷如铁。xìng zì huā kāi jūn bù guī,yī yè gū gēn lěng rú tiě。

欲雪怀度云新种梅三次伯晖韵

许及之

朔风动地天欲雪,涧底孤松定皴裂。shuò fēng dòng dì tiān yù xuě,jiàn dǐ gū sōng dìng cūn liè。
忆梅已觉肠九回,赋诗敢爱肱三折。yì méi yǐ jué cháng jiǔ huí,fù shī gǎn ài gōng sān zhé。
帘疏香细度云前,想见娟娟媚晚烟。lián shū xiāng xì dù yún qián,xiǎng jiàn juān juān mèi wǎn yān。
主人吟哦伴幽独,醉墨不惜花袍溅。zhǔ rén yín ó bàn yōu dú,zuì mò bù xī huā páo jiàn。
人与寒枝共修洁,未遣调羹笛休咽。rén yǔ hán zhī gòng xiū jié,wèi qiǎn diào gēng dí xiū yàn。
贩马江头得句回,踏破蟾光敲镫铁。fàn mǎ jiāng tóu dé jù huí,tà pò chán guāng qiāo dèng tiě。

次韵诚斋醉卧海棠图之什

许及之

海棠宁莫种,种须千万株。hǎi táng níng mò zhǒng,zhǒng xū qiān wàn zhū。
濯锦江头锦漫谷,斧斤不赦如薪枯。zhuó jǐn jiāng tóu jǐn màn gǔ,fǔ jīn bù shè rú xīn kū。
乍逢樵人莫逢杨氏女,遗恨年年泣朝露。zhà féng qiáo rén mò féng yáng shì nǚ,yí hèn nián nián qì cháo lù。
杨氏自媚昭阳宫,海棠自映扶桑树。yáng shì zì mèi zhāo yáng gōng,hǎi táng zì yìng fú sāng shù。
山城幽独逢坡翁,一洗千载尘埃蒙。shān chéng yōu dú féng pō wēng,yī xǐ qiān zài chén āi méng。
张园锦障人所惜,醉里看花尽英特。zhāng yuán jǐn zhàng rén suǒ xī,zuì lǐ kàn huā jǐn yīng tè。
酒满衣襟花满裳,只许茶铛近笔床。jiǔ mǎn yī jīn huā mǎn shang,zhǐ xǔ chá dāng jìn bǐ chuáng。
顾影鬅鬙醒还卧,乌巾正堪漉白堕。gù yǐng péng sēng xǐng hái wò,wū jīn zhèng kān lù bái duò。
只恐明朝雨霏霏,花雨征帆各自飞。zhǐ kǒng míng cháo yǔ fēi fēi,huā yǔ zhēng fān gè zì fēi。
休论长篇与短韵,且与春风写音问。xiū lùn zhǎng piān yǔ duǎn yùn,qiě yǔ chūn fēng xiě yīn wèn。
此人此句皆可图,底须紫凤并天吴。cǐ rén cǐ jù jiē kě tú,dǐ xū zǐ fèng bìng tiān wú。

次韵诚斋饮张园放翁酹酒海棠花下

许及之

九霞觞翻湿云幄,群仙㦸指嫌轻薄。jiǔ xiá shāng fān shī yún wò,qún xiān jǐ zhǐ xián qīng báo。
海棠枝上管春晴,醉魂未醒来层城。hǎi táng zhī shàng guǎn chūn qíng,zuì hún wèi xǐng lái céng chéng。
风姨妒吹银烛灭,明月飞来更奇绝。fēng yí dù chuī yín zhú miè,míng yuè fēi lái gèng qí jué。
急须巢饮添烛光,今日绮霞明日雪。jí xū cháo yǐn tiān zhú guāng,jīn rì qǐ xiá míng rì xuě。
濯锦江头识放翁,翁令对花群玉丛。zhuó jǐn jiāng tóu shí fàng wēng,wēng lìng duì huā qún yù cóng。
试浇以酒添花晕,是酒是花若试问。shì jiāo yǐ jiǔ tiān huā yūn,shì jiǔ shì huā ruò shì wèn。

次转庵榴花韵

许及之

良辰竞渡常伛指,爱花颂花奚谤毁。liáng chén jìng dù cháng yǔ zhǐ,ài huā sòng huā xī bàng huǐ。
年年五月见红榴,重著赐衣怜杜甫。nián nián wǔ yuè jiàn hóng liú,zhòng zhù cì yī lián dù fǔ。
佳节有名名不去,阅甫逢辰何自苦。jiā jié yǒu míng míng bù qù,yuè fǔ féng chén hé zì kǔ。
薄俗传讹成力竞,作戏轻生为酒使。báo sú chuán é chéng lì jìng,zuò xì qīng shēng wèi jiǔ shǐ。
惆怅刘郎击节词,招屈亭前但流水。chóu chàng liú láng jī jié cí,zhāo qū tíng qián dàn liú shuǐ。
明当鍊镜非常规,我辈持觞宁越矩。míng dāng liàn jìng fēi cháng guī,wǒ bèi chí shāng níng yuè jǔ。
只为榴花饮亦佳,况是转庵吟入髓。zhǐ wèi liú huā yǐn yì jiā,kuàng shì zhuǎn ān yín rù suǐ。
浮花浪蕊竟何为,秾艳芳心诚可喜。fú huā làng ruǐ jìng hé wèi,nóng yàn fāng xīn chéng kě xǐ。
不应寂寞负澄鲜,同社联翩须记取。bù yīng jì mò fù chéng xiān,tóng shè lián piān xū jì qǔ。
相期竟到无何乡,徙倚更约凭虚子。xiāng qī jìng dào wú hé xiāng,xǐ yǐ gèng yuē píng xū zi。

再次转庵韵

许及之

安石移根烦使指,花蹙红绡谁擘毁。ān shí yí gēn fán shǐ zhǐ,huā cù hóng xiāo shuí bāi huǐ。
封姨妒作阿醋呼,同调何殊申及甫。fēng yí dù zuò ā cù hū,tóng diào hé shū shēn jí fǔ。
肯怜颠倒落绛英,只觉韩公用心苦。kěn lián diān dào luò jiàng yīng,zhǐ jué hán gōng yòng xīn kǔ。
流传午节遂成例,萱草戎葵并驱使。liú chuán wǔ jié suì chéng lì,xuān cǎo róng kuí bìng qū shǐ。
真能染却白云殷,灵囿鲜繁金谷水。zhēn néng rǎn què bái yún yīn,líng yòu xiān fán jīn gǔ shuǐ。
诗人爱节因爱花,射团点缀追前矩。shī rén ài jié yīn ài huā,shè tuán diǎn zhuì zhuī qián jǔ。
炎官炼丹成绛雪,獭胆分杯凝赤髓。yán guān liàn dān chéng jiàng xuě,tǎ dǎn fēn bēi níng chì suǐ。
谁言不似舞裙红,色相异观特私喜。shuí yán bù shì wǔ qún hóng,sè xiāng yì guān tè sī xǐ。
点化精神欲然句,晋宋风流坡独取。diǎn huà jīng shén yù rán jù,jìn sòng fēng liú pō dú qǔ。
鄙哉摘实儿女见,却要瓶罂结多子。bǐ zāi zhāi shí ér nǚ jiàn,què yào píng yīng jié duō zi。

再次转庵催结局韵

许及之

赋花必花指喻指,花若堪谀亦堪毁。fù huā bì huā zhǐ yù zhǐ,huā ruò kān yú yì kān huǐ。
转庵赋梅工赋影,祇竟吕刑元是甫。zhuǎn ān fù méi gōng fù yǐng,qí jìng lǚ xíng yuán shì fǔ。
节逢五日赋榴花,拟别甘酸亦良苦。jié féng wǔ rì fù liú huā,nǐ bié gān suān yì liáng kǔ。
犹之论画先论形,形似丹青谁不使。yóu zhī lùn huà xiān lùn xíng,xíng shì dān qīng shuí bù shǐ。
岂知雪里有芭蕉,满壁沧溟本非水。qǐ zhī xuě lǐ yǒu bā jiāo,mǎn bì cāng míng běn fēi shuǐ。
方皋相马群自空,梓匠挥斤风即矩。fāng gāo xiāng mǎ qún zì kōng,zǐ jiàng huī jīn fēng jí jǔ。
续弦何处觅鸾胶,起死底须求凤髓。xù xián hé chù mì luán jiāo,qǐ sǐ dǐ xū qiú fèng suǐ。
榴花可玩不可食,昌歜无甜人自喜。liú huā kě wán bù kě shí,chāng chù wú tián rén zì xǐ。
肯将粉泪匹红巾,眼高一世坡仙取。kěn jiāng fěn lèi pǐ hóng jīn,yǎn gāo yī shì pō xiān qǔ。
花事方殷催结局,还许殿后吟些子。huā shì fāng yīn cuī jié jú,hái xǔ diàn hòu yín xiē zi。

同转庵诸人筠斋赏荷花次转庵韵

许及之

一笑筠斋同集客,眼看荷花笑中坼。yī xiào yún zhāi tóng jí kè,yǎn kàn hé huā xiào zhōng chè。
未说赏花先赏叶,破晓清香晨竟夕。wèi shuō shǎng huā xiān shǎng yè,pò xiǎo qīng xiāng chén jìng xī。
了知出水非雕饰,乍觉临流似涂泽。le zhī chū shuǐ fēi diāo shì,zhà jué lín liú shì tú zé。
多情落日助酣红,争媚清漪动寒碧。duō qíng luò rì zhù hān hóng,zhēng mèi qīng yī dòng hán bì。
其间得意谁最多,几个文禽不容只。qí jiān dé yì shuí zuì duō,jǐ gè wén qín bù róng zhǐ。
锦鳞似梭跃流黄,雨盖如镕倾大白。jǐn lín shì suō yuè liú huáng,yǔ gài rú róng qīng dà bái。
同社持觞聊破戒,行令传花非俚画。tóng shè chí shāng liáo pò jiè,xíng lìng chuán huā fēi lǐ huà。
昆明撑舟真锦渡,太华如船俨仙籍。kūn míng chēng zhōu zhēn jǐn dù,tài huá rú chuán yǎn xiān jí。
明朝定尔传新篇,今日袖然有诗伯。míng cháo dìng ěr chuán xīn piān,jīn rì xiù rán yǒu shī bó。
诗来忽起西湖思,我辈已觉蓬莱隔。shī lái hū qǐ xī hú sī,wǒ bèi yǐ jué péng lái gé。
忆曾画船作夜游,亲听菱歌和露摘。yì céng huà chuán zuò yè yóu,qīn tīng líng gē hé lù zhāi。
南高北高只在眼,长桥短桥频泛宅。nán gāo běi gāo zhǐ zài yǎn,zhǎng qiáo duǎn qiáo pín fàn zhái。
挂冠神武吾盍归,奏篇未央君盍适。guà guān shén wǔ wú hé guī,zòu piān wèi yāng jūn hé shì。
便应献策取貂蝉,焉用孤吟和蝼蝈。biàn yīng xiàn cè qǔ diāo chán,yān yòng gū yín hé lóu guō。
功成五湖有成例,全赐西湖底分擘。gōng chéng wǔ hú yǒu chéng lì,quán cì xī hú dǐ fēn bāi。
回视筠斋乃坳堂,岂须更许渔争席。huí shì yún zhāi nǎi ào táng,qǐ xū gèng xǔ yú zhēng xí。
红莲绿水姑相娱,明月夜光成浪获。hóng lián lǜ shuǐ gū xiāng yú,míng yuè yè guāng chéng làng huò。
当暑清风诵三过,真是双清泯心迹。dāng shǔ qīng fēng sòng sān guò,zhēn shì shuāng qīng mǐn xīn jì。

再次韵

许及之

急雨撒珠泣渊客,疾风卷荷波涛坼。jí yǔ sā zhū qì yuān kè,jí fēng juǎn hé bō tāo chè。
须臾雨过即风休,但有水香浮月夕。xū yú yǔ guò jí fēng xiū,dàn yǒu shuǐ xiāng fú yuè xī。
水到飞霞几断港,安得红云藏薮泽。shuǐ dào fēi xiá jǐ duàn gǎng,ān dé hóng yún cáng sǒu zé。
儿曹问津本何有,茭葑蒙茸填淤碧。ér cáo wèn jīn běn hé yǒu,jiāo fēng méng rōng tián yū bì。
划开天宇镜面平,荡漾渔舟自双只。huà kāi tiān yǔ jìng miàn píng,dàng yàng yú zhōu zì shuāng zhǐ。
老惭数溷烦击鲜,筠外栽莲供醉白。lǎo cán shù hùn fán jī xiān,yún wài zāi lián gōng zuì bái。
客来意坐夜沈沈,境以客重声籍籍。kè lái yì zuò yè shěn shěn,jìng yǐ kè zhòng shēng jí jí。
清缨浊足随去取,水宽地窄易区画。qīng yīng zhuó zú suí qù qǔ,shuǐ kuān dì zhǎi yì qū huà。
转庵夙昔董诗盟,同社歌呼剧欢伯。zhuǎn ān sù xī dǒng shī méng,tóng shè gē hū jù huān bó。
婆娑得句俄朗吟,欸乃答声非夐隔。pó suō dé jù é lǎng yín,āi nǎi dá shēng fēi xiòng gé。
乃知神语天亦相,仍使菱歌夜犹摘。nǎi zhī shén yǔ tiān yì xiāng,réng shǐ líng gē yè yóu zhāi。
著身胜处即冰壶,混俗静中无火宅。zhù shēn shèng chù jí bīng hú,hùn sú jìng zhōng wú huǒ zhái。
我虽爱吟无好句,其奈处闲聊自适。wǒ suī ài yín wú hǎo jù,qí nài chù xián liáo zì shì。
未能汗漫据龟蛤,何补官私响蛙蝈。wèi néng hàn màn jù guī há,hé bǔ guān sī xiǎng wā guō。
天籁自鸣忽闻蝉,众作俱喑推巨擘。tiān lài zì míng hū wén chán,zhòng zuò jù yīn tuī jù bāi。
恍思南塘香百里,拟泛具区帆一席。huǎng sī nán táng xiāng bǎi lǐ,nǐ fàn jù qū fān yī xí。
更吟赏实起馋涎,细剥莲蓬珠贝获。gèng yín shǎng shí qǐ chán xián,xì bō lián péng zhū bèi huò。
不如藏六守筠斋,水落霜枯且投迹。bù rú cáng liù shǒu yún zhāi,shuǐ luò shuāng kū qiě tóu jì。

次韵才叔赋菊屏

许及之

宾主铛坐成三丁,以菊分题君得屏。bīn zhǔ dāng zuò chéng sān dīng,yǐ jú fēn tí jūn dé píng。
两屏夹立君中坐,君其吉兆当屏星。liǎng píng jiā lì jūn zhōng zuò,jūn qí jí zhào dāng píng xīng。
化工开花等儿戏,园子结花象物形。huà gōng kāi huā děng ér xì,yuán zi jié huā xiàng wù xíng。
宗英乘船正荡漾,而我对塔方岧亭。zōng yīng chéng chuán zhèng dàng yàng,ér wǒ duì tǎ fāng tiáo tíng。
人幸似花同臭味,花亦与人共芳馨。rén xìng shì huā tóng chòu wèi,huā yì yǔ rén gòng fāng xīn。
菊潭之水明且清,楚畹之英驻而龄。jú tán zhī shuǐ míng qiě qīng,chǔ wǎn zhī yīng zhù ér líng。
细思杜老看谁健,争似刘伶终不醒。xì sī dù lǎo kàn shuí jiàn,zhēng shì liú líng zhōng bù xǐng。
男儿闻健且饮酒,良辰莫作痴冻蝇。nán ér wén jiàn qiě yǐn jiǔ,liáng chén mò zuò chī dòng yíng。

池塘小景

许及之

昨夜春水生,垂杨蘸波碧。zuó yè chūn shuǐ shēng,chuí yáng zhàn bō bì。
湖中相忘友,两两有鸂鶒。hú zhōng xiāng wàng yǒu,liǎng liǎng yǒu xī chì。

瀑布

许及之

循崖瀑布悬,遇坎茶铛沸。xún yá pù bù xuán,yù kǎn chá dāng fèi。
水哉斯何取,本者固如是。shuǐ zāi sī hé qǔ,běn zhě gù rú shì。

药畹

许及之

种药怜苗润,分畦戒蔓滋。zhǒng yào lián miáo rùn,fēn qí jiè màn zī。
休藏肘后法,医国是良图。xiū cáng zhǒu hòu fǎ,yī guó shì liáng tú。

和韵题茧庵

许及之

荣枯翻覆手,生死出入息。róng kū fān fù shǒu,shēng sǐ chū rù xī。
那将有限身,苦作无俚画。nà jiāng yǒu xiàn shēn,kǔ zuò wú lǐ huà。
譬彼三眠蚕,已足三食力。pì bǐ sān mián cán,yǐ zú sān shí lì。
作茧聊自藏,随化各有适。zuò jiǎn liáo zì cáng,suí huà gè yǒu shì。
石椁翁固痴,锸埋儿作剧。shí guǒ wēng gù chī,chā mái ér zuò jù。
忆昨办同穴,物理念终极。yì zuó bàn tóng xué,wù lǐ niàn zhōng jí。
斸地号茧窝,开径延友益。zhǔ dì hào jiǎn wō,kāi jìng yán yǒu yì。
今闻梅山作,真得曹溪滴。jīn wén méi shān zuò,zhēn dé cáo xī dī。
袖手将诗坛,忘形规寿宅。xiù shǒu jiāng shī tán,wàng xíng guī shòu zhái。
达观接前修,美意非毒腊。dá guān jiē qián xiū,měi yì fēi dú là。
智愚虽相较,今古归一识。zhì yú suī xiāng jiào,jīn gǔ guī yī shí。
何当访此老,同为逆旅客。hé dāng fǎng cǐ lǎo,tóng wèi nì lǚ kè。