古诗词

许及之

为季和弟作溪堂扁榜赋唐律一首纪实

许及之

鸰原分派住松山,溪绕山围屋数间。líng yuán fēn pài zhù sōng shān,xī rào shān wéi wū shù jiān。
今少蓬成今宅相,旧将军写旧堂颜。jīn shǎo péng chéng jīn zhái xiāng,jiù jiāng jūn xiě jiù táng yán。
移来城市真堪贵,才混嚣尘便等闲。yí lái chéng shì zhēn kān guì,cái hùn xiāo chén biàn děng xián。
教子教孙风月夜,琴书声里水潺潺。jiào zi jiào sūn fēng yuè yè,qín shū shēng lǐ shuǐ chán chán。

清卿求作混碧楼额因赋唐律

许及之

三十声名晚合酬,前衔久自是潮州。sān shí shēng míng wǎn hé chóu,qián xián jiǔ zì shì cháo zhōu。
尚须汉吏二千石,聊卧元龙百尺楼。shàng xū hàn lì èr qiān shí,liáo wò yuán lóng bǎi chǐ lóu。
混碧缪书波画去,醉红忆为海棠留。hùn bì móu shū bō huà qù,zuì hóng yì wèi hǎi táng liú。
从今只愿抟扶上,还许澄鲜守舍不。cóng jīn zhǐ yuàn tuán fú shàng,hái xǔ chéng xiān shǒu shě bù。

清卿求作混碧楼额因赋唐律

许及之

欸乃声中自答酬,湖山迥阔冠吾州。āi nǎi shēng zhōng zì dá chóu,hú shān jiǒng kuò guān wú zhōu。
际天野色青环坐,照水岚光翠拥楼。jì tiān yě sè qīng huán zuò,zhào shuǐ lán guāng cuì yōng lóu。
莲浦渺弥无路到,松亭依约有船留。lián pǔ miǎo mí wú lù dào,sōng tíng yī yuē yǒu chuán liú。
澄鲜近市翻堪恨,混碧能容数过不。chéng xiān jìn shì fān kān hèn,hùn bì néng róng shù guò bù。

袁起岩侍郎采予无尽意诗语以一段奇为净相别室扁榜有诗次韵

许及之

一段奇中无尽意,西湖风月契三生。yī duàn qí zhōng wú jǐn yì,xī hú fēng yuè qì sān shēng。
只今扁榜成佳话,它日寻诗有旧盟。zhǐ jīn biǎn bǎng chéng jiā huà,tā rì xún shī yǒu jiù méng。
得失鸡虫何日了,去来凫雁逐时更。dé shī jī chóng hé rì le,qù lái fú yàn zhú shí gèng。
痴儿尚欠梅花句,已拟长歌出塞行。chī ér shàng qiàn méi huā jù,yǐ nǐ zhǎng gē chū sāi xíng。

高秀才绅十年前有同邸之旧以剑名堂求诗

许及之

沙河灯火闇残更,客舍犹闻讽诵声。shā hé dēng huǒ àn cán gèng,kè shě yóu wén fěng sòng shēng。
科举累人须要了,词章似子岂无成。kē jǔ lèi rén xū yào le,cí zhāng shì zi qǐ wú chéng。
勋名合是男儿事,通塞能忘造化情。xūn míng hé shì nán ér shì,tōng sāi néng wàng zào huà qíng。
莫向斗牛占气采,夜深只愿少微明。mò xiàng dòu niú zhàn qì cǎi,yè shēn zhǐ yuàn shǎo wēi míng。

范湘潭岸花楼

许及之

杜若青青湘水深,长官为政见瑶琴。dù ruò qīng qīng xiāng shuǐ shēn,zhǎng guān wèi zhèng jiàn yáo qín。
飞花几度春来去,行客自如人古今。fēi huā jǐ dù chūn lái qù,xíng kè zì rú rén gǔ jīn。
天池百年供旅寓,江山一色费登临。tiān chí bǎi nián gōng lǚ yù,jiāng shān yī sè fèi dēng lín。
楚峰驿伴湘中馆,更有高楼待赏心。chǔ fēng yì bàn xiāng zhōng guǎn,gèng yǒu gāo lóu dài shǎng xīn。

侣鸥亭

许及之

世态浮云转首非,孰于静处见天机。shì tài fú yún zhuǎn shǒu fēi,shú yú jìng chù jiàn tiān jī。
爱憎随俗乌能好,爵禄无心牛自肥。ài zēng suí sú wū néng hǎo,jué lù wú xīn niú zì féi。
此乐尚忧儿辈觉,斯人休祝我公归。cǐ lè shàng yōu ér bèi jué,sī rén xiū zhù wǒ gōng guī。
公如略起功名念,鸥鸟惊人已浪飞。gōng rú lüè qǐ gōng míng niàn,ōu niǎo jīng rén yǐ làng fēi。

题富览亭

许及之

万峰如鹜万波同,擘浪双鳌跃势雄。wàn fēng rú wù wàn bō tóng,bāi làng shuāng áo yuè shì xióng。
山过江来垂斗柄,水朝宗去涣文风。shān guò jiāng lái chuí dòu bǐng,shuǐ cháo zōng qù huàn wén fēng。
家家洙泗弦歌里,处处蓬瀛图画中。jiā jiā zhū sì xián gē lǐ,chù chù péng yíng tú huà zhōng。
莫笑先生徒壁立,一番登览兴无穷。mò xiào xiān shēng tú bì lì,yī fān dēng lǎn xīng wú qióng。

登忆谢亭并呈质弟

许及之

争不游山忆谢公,亭成孤屿恰当中。zhēng bù yóu shān yì xiè gōng,tíng chéng gū yǔ qià dāng zhōng。
山低山仰今朝异,潮落潮生自古同。shān dī shān yǎng jīn cháo yì,cháo luò cháo shēng zì gǔ tóng。
几欲弄舟移白日,何当把钓待秋风。jǐ yù nòng zhōu yí bái rì,hé dāng bǎ diào dài qiū fēng。
惠连幸自还乡里,独恨池塘句不工。huì lián xìng zì hái xiāng lǐ,dú hèn chí táng jù bù gōng。

题春风亭

许及之

亭成秋日榜春风,岁稔时和荷化工。tíng chéng qiū rì bǎng chūn fēng,suì rěn shí hé hé huà gōng。
佳事感伤多白发,壮怀突兀祇孤忠。jiā shì gǎn shāng duō bái fā,zhuàng huái tū wù qí gū zhōng。
汉兴即有中天运,吏惰元无辟地功。hàn xīng jí yǒu zhōng tiān yùn,lì duò yuán wú pì dì gōng。
只把春风宣圣化,物华都在发生中。zhǐ bǎ chūn fēng xuān shèng huà,wù huá dōu zài fā shēng zhōng。

题外祖母夫人李氏墓陟屺亭

许及之

陟屺哀哀八十亲,渭阳念母我伤情。zhì qǐ āi āi bā shí qīn,wèi yáng niàn mǔ wǒ shāng qíng。
等为孝子终身慕,最惨婴儿半路声。děng wèi xiào zi zhōng shēn mù,zuì cǎn yīng ér bàn lù shēng。
已把山光占塾教,底须宅相写亭名。yǐ bǎ shān guāng zhàn shú jiào,dǐ xū zhái xiāng xiě tíng míng。
登亭更望芙蓉顶,吹棘风前泪并倾。dēng tíng gèng wàng fú róng dǐng,chuī jí fēng qián lèi bìng qīng。

春晚登钤冈

许及之

簿书抛罢一登临,恰有黄鹂送好音。bù shū pāo bà yī dēng lín,qià yǒu huáng lí sòng hǎo yīn。
溪涨未消知雨近,林疏顿密见春深。xī zhǎng wèi xiāo zhī yǔ jìn,lín shū dùn mì jiàn chūn shēn。
诗源久废如枯井,宦况多磨似炼金。shī yuán jiǔ fèi rú kū jǐng,huàn kuàng duō mó shì liàn jīn。
手种故围三四竹,新梢拂拂想成阴。shǒu zhǒng gù wéi sān sì zhú,xīn shāo fú fú xiǎng chéng yīn。

游金山寺

许及之

何年浮玉奠中川,潮去潮来故屹然。hé nián fú yù diàn zhōng chuān,cháo qù cháo lái gù yì rán。
世事只随波上过,佛身元向定中圆。shì shì zhǐ suí bō shàng guò,fú shēn yuán xiàng dìng zhōng yuán。
妙高得月天无际,雄跨看云雨带烟。miào gāo dé yuè tiān wú jì,xióng kuà kàn yún yǔ dài yān。
孤屿扁舟无活计,又拿杨子渡头船。gū yǔ biǎn zhōu wú huó jì,yòu ná yáng zi dù tóu chuán。

登江山伟观

许及之

江山如抱画难加,伟观标名似太夸。jiāng shān rú bào huà nán jiā,wěi guān biāo míng shì tài kuā。
千古云烟无尽藏,百年登览足生涯。qiān gǔ yún yān wú jǐn cáng,bǎi nián dēng lǎn zú shēng yá。
诗情与客来天际,潮汛邀人上斗槎。shī qíng yǔ kè lái tiān jì,cháo xùn yāo rén shàng dòu chá。
自是皇恩聊许借,儿童莫便认吾家。zì shì huáng ēn liáo xǔ jiè,ér tóng mò biàn rèn wú jiā。

题石乳洞

许及之

山前老石碧巑岏,山后萦纡洞府宽。shān qián lǎo shí bì cuán wán,shān hòu yíng yū dòng fǔ kuān。
妙处通行随步武,到头平坦上团栾。miào chù tōng xíng suí bù wǔ,dào tóu píng tǎn shàng tuán luán。
宝钟池秘金为奏,甘井天成玉作栏。bǎo zhōng chí mì jīn wèi zòu,gān jǐng tiān chéng yù zuò lán。
古怪洪阳清石乳,平章留与后人看。gǔ guài hóng yáng qīng shí rǔ,píng zhāng liú yǔ hòu rén kàn。

游仙都

许及之

我来古括经行熟,欲到仙都有底难。wǒ lái gǔ kuò jīng xíng shú,yù dào xiān dōu yǒu dǐ nán。
漫道蓬莱环弱水,始知方丈近三韩。màn dào péng lái huán ruò shuǐ,shǐ zhī fāng zhàng jìn sān hán。
千山开阖神仙迥,一柱岧峣宇宙寒。qiān shān kāi hé shén xiān jiǒng,yī zhù tiáo yáo yǔ zhòu hán。
信有真人足官府,不妨容我暂鞭鸾。xìn yǒu zhēn rén zú guān fǔ,bù fáng róng wǒ zàn biān luán。

初入雁山见双峰

许及之

钟鼎山林昔罕兼,久污清贯大伤廉。zhōng dǐng shān lín xī hǎn jiān,jiǔ wū qīng guàn dà shāng lián。
移文谢客颜情厚,弹劾归耕喜属餍。yí wén xiè kè yán qíng hòu,dàn hé guī gēng xǐ shǔ yàn。
才下盘山为邑里,已排胜境入诗签。cái xià pán shān wèi yì lǐ,yǐ pái shèng jìng rù shī qiān。
年来百虑消磨尽,只有双峰不退尖。nián lái bǎi lǜ xiāo mó jǐn,zhǐ yǒu shuāng fēng bù tuì jiān。

再游雁荡观双峰

许及之

不到双峰一纪年,梦随清磬上高圆。bù dào shuāng fēng yī jì nián,mèng suí qīng qìng shàng gāo yuán。
重来惯识羊肠路,兀坐慵谈兔角禅。zhòng lái guàn shí yáng cháng lù,wù zuò yōng tán tù jiǎo chán。
欲刬旧题无好语,羞将华发照清泉。yù chǎn jiù tí wú hǎo yǔ,xiū jiāng huá fā zhào qīng quán。
男儿问学全无用,愧尔耕夫垦石田。nán ér wèn xué quán wú yòng,kuì ěr gēng fū kěn shí tián。

游南明山

许及之

路上崔嵬断复连,危亭却立虎溪边。lù shàng cuī wéi duàn fù lián,wēi tíng què lì hǔ xī biān。
石梁架厂疑无地,岩窦梯云欲近天。shí liáng jià chǎng yí wú dì,yán dòu tī yún yù jìn tiān。
客子诗情专物色,老僧禅悦解行缠。kè zi shī qíng zhuān wù sè,lǎo sēng chán yuè jiě xíng chán。
亦知太与尘凡隔,时遣钟声落市廛。yì zhī tài yǔ chén fán gé,shí qiǎn zhōng shēng luò shì chán。

下四十九盘

许及之

了知四十九年非,七七盘中共一机。le zhī sì shí jiǔ nián fēi,qī qī pán zhōng gòng yī jī。
世路险夷行处是,身名荣耀眼前稀。shì lù xiǎn yí xíng chù shì,shēn míng róng yào yǎn qián xī。
此生待足何时足,平日思归今得归。cǐ shēng dài zú hé shí zú,píng rì sī guī jīn dé guī。
厚禄故人如问讯,为言留得故山薇。hòu lù gù rén rú wèn xùn,wèi yán liú dé gù shān wēi。