古诗词

傅梦得

皂镜册

傅梦得

依然一册巧装成,故纸为胎越样轻。yī rán yī cè qiǎo zhuāng chéng,gù zhǐ wèi tāi yuè yàng qīng。
四畔黑云都罩尽,中间只有月长明。sì pàn hēi yún dōu zhào jǐn,zhōng jiān zhǐ yǒu yuè zhǎng míng。

水乐洞

傅梦得

踏破芒鞋客倦归,暮云深处夕阳西。tà pò máng xié kè juàn guī,mù yún shēn chù xī yáng xī。
身如晚鹤无拘束,向此亭中独自栖。shēn rú wǎn hè wú jū shù,xiàng cǐ tíng zhōng dú zì qī。

四山任鼓院

傅梦得

曾向西风把别杯,知君黄色上眉催。céng xiàng xī fēng bǎ bié bēi,zhī jūn huáng sè shàng méi cuī。
浙江莫道音书隔,一日潮声两度来。zhè jiāng mò dào yīn shū gé,yī rì cháo shēng liǎng dù lái。

德清太善寺

傅梦得

西风吹客过唐栖,袖拂尘埃读断碑。xī fēng chuī kè guò táng qī,xiù fú chén āi dú duàn bēi。
适意绕廊询古迹,老僧引看建炎诗。shì yì rào láng xún gǔ jì,lǎo sēng yǐn kàn jiàn yán shī。

读夷齐传

傅梦得

要使清风激懦顽,饿夫宁死首阳山。yào shǐ qīng fēng jī nuò wán,è fū níng sǐ shǒu yáng shān。
当年若食周家粟,未必名垂万古间。dāng nián ruò shí zhōu jiā sù,wèi bì míng chuí wàn gǔ jiān。
2512