古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
许志仁
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
和姚令威春晚即事
宋
:
许志仁
卧看游丝媚远天,起寻幽径却茫然。
wò kàn yóu sī mèi yuǎn tiān,qǐ xún yōu jìng què máng rán。
句成落絮飞花里,心在残霞夕照边。
jù chéng luò xù fēi huā lǐ,xīn zài cán xiá xī zhào biān。
无复双鱼传尺素,空馀宝瑟思华年。
wú fù shuāng yú chuán chǐ sù,kōng yú bǎo sè sī huá nián。
老来情味人应笑,白首伤春只醉眠。
lǎo lái qíng wèi rén yīng xiào,bái shǒu shāng chūn zhǐ zuì mián。
AI赏析
系冠船蓬自戏
宋
:
许志仁
竹皮狗尾粗斓斑,神虎门前兴已阑。
zhú pí gǒu wěi cū lán bān,shén hǔ mén qián xīng yǐ lán。
每恨误身诚可溺,殆将苴履不须弹。
měi hèn wù shēn chéng kě nì,dài jiāng jū lǚ bù xū dàn。
数茎渐觉胜簪怯,一免当知复冠难。
shù jīng jiàn jué shèng zān qiè,yī miǎn dāng zhī fù guān nán。
柱后惠文非所志,宁从子夏学酸寒。
zhù hòu huì wén fēi suǒ zhì,níng cóng zi xià xué suān hán。
AI赏析
湖上吟
宋
:
许志仁
谁家短笛吹杨柳,何处扁舟唱采菱。
shuí jiā duǎn dí chuī yáng liǔ,hé chù biǎn zhōu chàng cǎi líng。
湖水欲平风作恶,秋云太薄雨无凭。
hú shuǐ yù píng fēng zuò è,qiū yún tài báo yǔ wú píng。
近人白鹭麾方去,隔岸青山唤不应。
jìn rén bái lù huī fāng qù,gé àn qīng shān huàn bù yīng。
好景满前难著语,夜归茅屋望疏灯。
hǎo jǐng mǎn qián nán zhù yǔ,yè guī máo wū wàng shū dēng。
AI赏析
架壁
宋
:
许志仁
架壁珍藏万古书,世间清绝在吾庐。
jià bì zhēn cáng wàn gǔ shū,shì jiān qīng jué zài wú lú。
绿瓶香破分家酿,曲圃云开剪露蔬。
lǜ píng xiāng pò fēn jiā niàng,qū pǔ yún kāi jiǎn lù shū。
白日渐随秋意短,故人尽向老来疏。
bái rì jiàn suí qiū yì duǎn,gù rén jǐn xiàng lǎo lái shū。
今年种得回峰菊,乱点东篱玉不如。
jīn nián zhǒng dé huí fēng jú,luàn diǎn dōng lí yù bù rú。
AI赏析
鹭
宋
:
许志仁
春暗汀洲杜若香,风标公子白霓裳。
chūn àn tīng zhōu dù ruò xiāng,fēng biāo gōng zi bái ní shang。
碧天片雪忽飞去,何处人家水满塘。
bì tiān piàn xuě hū fēi qù,hé chù rén jiā shuǐ mǎn táng。
AI赏析
窗间
宋
:
许志仁
秋香烂熳入屏帷,金粟楼台富贵时。
qiū xiāng làn màn rù píng wéi,jīn sù lóu tái fù guì shí。
晓起旋收花上露,窗间闲写夜来诗。
xiǎo qǐ xuán shōu huā shàng lù,chuāng jiān xián xiě yè lái shī。
AI赏析
寄衣曲
宋
:
许志仁
貂裘虽云温,非妾手中迹。
diāo qiú suī yún wēn,fēi qiè shǒu zhōng jì。
唯此万里衣,一针三叹息。
wéi cǐ wàn lǐ yī,yī zhēn sān tàn xī。
叹息恐人闻,缝时常避人。
tàn xī kǒng rén wén,fèng shí cháng bì rén。
开缄勿嫌涴,中有双泪痕。
kāi jiān wù xián wò,zhōng yǒu shuāng lèi hén。
江南十月雁初飞,边地才秋塞草衰。
jiāng nán shí yuè yàn chū fēi,biān dì cái qiū sāi cǎo shuāi。
衣成妾手君宁见,寒到君边妾自知。
yī chéng qiè shǒu jūn níng jiàn,hán dào jūn biān qiè zì zhī。
寄书问征夫,好在何当还。
jì shū wèn zhēng fū,hǎo zài hé dāng hái。
西风吹妾梦,夜度鲁阳关。
xī fēng chuī qiè mèng,yè dù lǔ yáng guān。
AI赏析
天竺道中
宋
:
许志仁
紫兰含春风,日暮香更远。
zǐ lán hán chūn fēng,rì mù xiāng gèng yuǎn。
涧道水平分,曲折渡清浅。
jiàn dào shuǐ píng fēn,qū zhé dù qīng qiǎn。
飞花当面堕,颠倒落苔藓。
fēi huā dāng miàn duò,diān dào luò tái xiǎn。
念此芳意阑,归思纷莫遣。
niàn cǐ fāng yì lán,guī sī fēn mò qiǎn。
AI赏析
采莲吟
宋
:
许志仁
湖边日落鸳鸯飞,罗衣香转兰舟移,莲根断处手满丝。
hú biān rì luò yuān yāng fēi,luó yī xiāng zhuǎn lán zhōu yí,lián gēn duàn chù shǒu mǎn sī。
手满丝,不能理。
shǒu mǎn sī,bù néng lǐ。
秋云深,隔君子。
qiū yún shēn,gé jūn zi。
AI赏析
妾薄命
宋
:
许志仁
双双林间鸟,雌雄相并栖。
shuāng shuāng lín jiān niǎo,cí xióng xiāng bìng qī。
惊风忽吹散,各自东西飞。
jīng fēng hū chuī sàn,gè zì dōng xī fēi。
妾意如断弦,断弦犹可续。
qiè yì rú duàn xián,duàn xián yóu kě xù。
君心似流水,流水何当复。
jūn xīn shì liú shuǐ,liú shuǐ hé dāng fù。
何当复,又是空房将泪宿。
hé dāng fù,yòu shì kōng fáng jiāng lèi sù。
AI赏析