古诗词

许彦国

晚宿江涨桥

许彦国

鸟径青山外,人家苦竹边。niǎo jìng qīng shān wài,rén jiā kǔ zhú biān。
江城悬夜锁,鱼市散空船。jiāng chéng xuán yè suǒ,yú shì sàn kōng chuán。
岸静涵秋月,林昏宿水烟。àn jìng hán qiū yuè,lín hūn sù shuǐ yān。
又寻僧榻卧,夜冷欲无眠。yòu xún sēng tà wò,yè lěng yù wú mián。

寄沂水宰

许彦国

楚甸齐封自此分,穆陵遗俗久犹存。chǔ diān qí fēng zì cǐ fēn,mù líng yí sú jiǔ yóu cún。
岂知今日鸣琴宰,即是当年赐履孙。qǐ zhī jīn rì míng qín zǎi,jí shì dāng nián cì lǚ sūn。
且有清风消酷暑,更无惊犬吠黄昏。qiě yǒu qīng fēng xiāo kù shǔ,gèng wú jīng quǎn fèi huáng hūn。
畏人客子成安枕,独宿荒村不闭门。wèi rén kè zi chéng ān zhěn,dú sù huāng cūn bù bì mén。

渔父

许彦国

荣辱从来总不知,几间茅屋对渔矶。róng rǔ cóng lái zǒng bù zhī,jǐ jiān máo wū duì yú jī。
江鸥散处夜无伴,荷叶老时秋有衣。jiāng ōu sàn chù yè wú bàn,hé yè lǎo shí qiū yǒu yī。

咏项籍庙二首

许彦国

曾被秦人笑沐猴,锦衣东去更何求。céng bèi qín rén xiào mù hóu,jǐn yī dōng qù gèng hé qiú。
可怜瞭瞭重瞳子,不见山河绕雍州。kě lián liǎo liǎo zhòng tóng zi,bù jiàn shān hé rào yōng zhōu。

咏项籍庙二首

许彦国

千古兴亡莫浪愁,汉家功业亦荒丘。qiān gǔ xīng wáng mò làng chóu,hàn jiā gōng yè yì huāng qiū。
空馀原上虞姬草,舞尽春风未肯休。kōng yú yuán shàng yú jī cǎo,wǔ jǐn chūn fēng wèi kěn xiū。

秋雨叹

许彦国

霖雨不出动隔旬,门前秋草长于人。lín yǔ bù chū dòng gé xún,mén qián qiū cǎo zhǎng yú rén。
江湖浩渺欲无岸,锦石最小犹生云。jiāng hú hào miǎo yù wú àn,jǐn shí zuì xiǎo yóu shēng yún。
微阳片月何曾见,只有莓苔昏笔砚。wēi yáng piàn yuè hé céng jiàn,zhǐ yǒu méi tái hūn bǐ yàn。
田家黍穗未暇悲,茅屋且为萤火飞。tián jiā shǔ suì wèi xiá bēi,máo wū qiě wèi yíng huǒ fēi。

紫骝马

许彦国

黄金络头玉为觼,蜀锦障泥乱云叶。huáng jīn luò tóu yù wèi jué,shǔ jǐn zhàng ní luàn yún yè。
花间顾影骄不行,万里龙驹空汗血。huā jiān gù yǐng jiāo bù xíng,wàn lǐ lóng jū kōng hàn xuè。
露床秋粟饱不食,青刍苜蓿无颜色。lù chuáng qiū sù bǎo bù shí,qīng chú mù xu wú yán sè。
君不见东郊瘦马百战场,天寒日暮乌啄疮。jūn bù jiàn dōng jiāo shòu mǎ bǎi zhàn chǎng,tiān hán rì mù wū zhuó chuāng。

虞美人草行

许彦国

鸿门玉斗纷如雪,十万降兵夜流血。hóng mén yù dòu fēn rú xuě,shí wàn jiàng bīng yè liú xuè。
咸阳宫殿三月红,霸业已随烟烬灭。xián yáng gōng diàn sān yuè hóng,bà yè yǐ suí yān jìn miè。
刚强必死仁义王,阴陵失道非天亡。gāng qiáng bì sǐ rén yì wáng,yīn líng shī dào fēi tiān wáng。
英雄本学万人敌,何须屑屑悲红妆。yīng xióng běn xué wàn rén dí,hé xū xiè xiè bēi hóng zhuāng。
三军败尽旌旗倒,玉帐佳人坐中老。sān jūn bài jǐn jīng qí dào,yù zhàng jiā rén zuò zhōng lǎo。
香魂夜逐剑光飞,清血化为原上草。xiāng hún yè zhú jiàn guāng fēi,qīng xuè huà wèi yuán shàng cǎo。
芳心寂寞寄寒枝,旧曲闻来似敛眉。fāng xīn jì mò jì hán zhī,jiù qū wén lái shì liǎn méi。
哀怨徘徊愁不语,恰如初听楚歌时。āi yuàn pái huái chóu bù yǔ,qià rú chū tīng chǔ gē shí。
滔滔逝水流今古,楚汉兴亡两丘土。tāo tāo shì shuǐ liú jīn gǔ,chǔ hàn xīng wáng liǎng qiū tǔ。
当年遗事总成空,慷慨尊前为谁舞。dāng nián yí shì zǒng chéng kōng,kāng kǎi zūn qián wèi shuí wǔ。

东门行

许彦国

东门杨柳暗藏鸦,东门行客欲离家。dōng mén yáng liǔ àn cáng yā,dōng mén xíng kè yù lí jiā。
树头春风草头露,鸦自不飞人自去。shù tóu chūn fēng cǎo tóu lù,yā zì bù fēi rén zì qù。
妾家南浦桂为堂,房栊珉玉帘夜光。qiè jiā nán pǔ guì wèi táng,fáng lóng mín yù lián yè guāng。
沈炉烟多绮罗重,水槛风入笙箫凉。shěn lú yān duō qǐ luó zhòng,shuǐ kǎn fēng rù shēng xiāo liáng。
欢娱未毕车轮远,方寸秋丝纷百茧。huān yú wèi bì chē lún yuǎn,fāng cùn qiū sī fēn bǎi jiǎn。
愿郎功业落人闲,长使春闺女无怨。yuàn láng gōng yè luò rén xián,zhǎng shǐ chūn guī nǚ wú yuàn。

长夜吟

许彦国

南邻灯火冷,三起愁夜永。nán lín dēng huǒ lěng,sān qǐ chóu yè yǒng。
北邻歌未终,已惊初日红。běi lín gē wèi zhōng,yǐ jīng chū rì hóng。
不知昼夜谁主管,一种春宵有长短。bù zhī zhòu yè shuí zhǔ guǎn,yī zhǒng chūn xiāo yǒu zhǎng duǎn。