古诗词

彭止

满庭芳·寿平交五十

彭止

月闰清秋,时逢诞节,画堂瑞气多多。yuè rùn qīng qiū,shí féng dàn jié,huà táng ruì qì duō duō。
遥瞻南极,瑞彩照盘坡。yáo zhān nán jí,ruì cǎi zhào pán pō。
好是年才五十,身当贵、福比山河。hǎo shì nián cái wǔ shí,shēn dāng guì fú bǐ shān hé。
无些事,方裙短揭,时复自高歌。wú xiē shì,fāng qún duǎn jiē,shí fù zì gāo gē。
欢娱,当此际,香燃宝鸭,酒酌金荷。huān yú,dāng cǐ jì,xiāng rán bǎo yā,jiǔ zhuó jīn hé。
恣柳腰樱口,左右森罗。zì liǔ yāo yīng kǒu,zuǒ yòu sēn luó。
纵有人人捧拥,争得似、正面嫦娥。zòng yǒu rén rén pěng yōng,zhēng dé shì zhèng miàn cháng é。
思量取,朱颜未老,好事莫蹉跎。sī liàng qǔ,zhū yán wèi lǎo,hǎo shì mò cuō tuó。

杏花天

彭止

夜来小雨三更作。yè lái xiǎo yǔ sān gèng zuò。
近水处、小桃开却。jìn shuǐ chù xiǎo táo kāi què。
玉女向晓掀朱箔,似与花枝有约。yù nǚ xiàng xiǎo xiān zhū bó,shì yǔ huā zhī yǒu yuē。
绿池上、柳腰纤弱。lǜ chí shàng liǔ yāo xiān ruò。
燕子过、谁家院落。yàn zi guò shuí jiā yuàn luò。
春衫试着香罗薄,无奈东风太恶。chūn shān shì zhe xiāng luó báo,wú nài dōng fēng tài è。

题辛稼轩斋

彭止

棋子声乾案接尘,午窗诗梦暖于春。qí zi shēng qián àn jiē chén,wǔ chuāng shī mèng nuǎn yú chūn。
清风不动阶前竹,谁道今朝有故人。qīng fēng bù dòng jiē qián zhú,shuí dào jīn cháo yǒu gù rén。

四贤古风寿帅阃老聃子

彭止

昔在羲皇前,遂有郁华子。xī zài xī huáng qián,suì yǒu yù huá zi。
苍姬握图箓,更出为柱史。cāng jī wò tú lù,gèng chū wèi zhù shǐ。
应世抑何久,万有千馀祀。yīng shì yì hé jiǔ,wàn yǒu qiān yú sì。
一日将度关,昆仑且西指。yī rì jiāng dù guān,kūn lún qiě xī zhǐ。
短车驾青犊,上有紫云起。duǎn chē jià qīng dú,shàng yǒu zǐ yún qǐ。
占风知圣人,再拜勤尹喜。zhàn fēng zhī shèng rén,zài bài qín yǐn xǐ。
授之五千言,试一撮玄旨。shòu zhī wǔ qiān yán,shì yī cuō xuán zhǐ。
是身求不殆,其要在知止。shì shēn qiú bù dài,qí yào zài zhī zhǐ。
万事皆倘来,轩冕直寄耳。wàn shì jiē tǎng lái,xuān miǎn zhí jì ěr。
乘云游太清,坐进长生理。chéng yún yóu tài qīng,zuò jìn zhǎng shēng lǐ。

四贤古风寿帅阃广成子

彭止

崆峒郁岧峣,直上万丈强。kōng dòng yù tiáo yáo,zhí shàng wàn zhàng qiáng。
中有广成居,白石砌华房。zhōng yǒu guǎng chéng jū,bái shí qì huá fáng。
抱神靡自役,室静蔼生光。bào shén mí zì yì,shì jìng ǎi shēng guāng。
岁丁千二百,来今讵可量。suì dīng qiān èr bǎi,lái jīn jù kě liàng。
土德方在御,斋心造其旁。tǔ dé fāng zài yù,zhāi xīn zào qí páng。
至道顾何在,愿一示其方。zhì dào gù hé zài,yuàn yī shì qí fāng。
云飞不待族,木落不待黄。yún fēi bù dài zú,mù luò bù dài huáng。
形劳精则摇,于道未相当。xíng láo jīng zé yáo,yú dào wèi xiāng dāng。
失之下为士,得者上为皇。shī zhī xià wèi shì,dé zhě shàng wèi huáng。
妙训閟玄局,为公发天藏。miào xùn bì xuán jú,wèi gōng fā tiān cáng。
诚能守其一,智故兼相忘。chéng néng shǒu qí yī,zhì gù jiān xiāng wàng。
往游无极乐,二仪久相长。wǎng yóu wú jí lè,èr yí jiǔ xiāng zhǎng。

四贤古风寿帅阃赤松子

彭止

古之得道士,住世讵可期。gǔ zhī dé dào shì,zhù shì jù kě qī。
吾观赤松子,宛在神农时。wú guān chì sōng zi,wǎn zài shén nóng shí。
随飙欻上下,分职为雨师。suí biāo chuā shàng xià,fēn zhí wèi yǔ shī。
炎皇女得仙,驭气常追随。yán huáng nǚ dé xiān,yù qì cháng zhuī suí。
帝降以逮王,嬴氏接苍姬。dì jiàng yǐ dǎi wáng,yíng shì jiē cāng jī。
更革非一代,隐见不可知。gèng gé fēi yī dài,yǐn jiàn bù kě zhī。
赤精制六合,子房定王基。chì jīng zhì liù hé,zi fáng dìng wáng jī。
功成应天道,挺身往从之。gōng chéng yīng tiān dào,tǐng shēn wǎng cóng zhī。
名列太玄童,玉女如婴儿。míng liè tài xuán tóng,yù nǚ rú yīng ér。
愿言踵高躅,寿命一如斯。yuàn yán zhǒng gāo zhú,shòu mìng yī rú sī。

四贤古风寿帅阃和安老人

彭止

煌煌王侯族,富贵甘如蜜。huáng huáng wáng hóu zú,fù guì gān rú mì。
飘飘学仙侣,翅举自蓬荜。piāo piāo xué xiān lǚ,chì jǔ zì péng bì。
且如王子晋,玉笙吹已毕。qiě rú wáng zi jìn,yù shēng chuī yǐ bì。
白鹤忽来寻,乘虚气何逸。bái hè hū lái xún,chéng xū qì hé yì。
刘安振其后,飞腾闻举室。liú ān zhèn qí hòu,fēi téng wén jǔ shì。
微如鸡犬类,云间讵相失。wēi rú jī quǎn lèi,yún jiān jù xiāng shī。
斯乃帝王孙,安在岩穴出。sī nǎi dì wáng sūn,ān zài yán xué chū。
至今和安老,千载与相匹。zhì jīn hé ān lǎo,qiān zài yǔ xiāng pǐ。
沙土暨云阳,闻诸经所述。shā tǔ jì yún yáng,wén zhū jīng suǒ shù。
此地可长生,得之养形质。cǐ dì kě zhǎng shēng,dé zhī yǎng xíng zhì。
乃知朝市隐,胜彼山林日。nǎi zhī cháo shì yǐn,shèng bǐ shān lín rì。
和平能毓气,安静常抱一。hé píng néng yù qì,ān jìng cháng bào yī。
号名岂虚假,是谓练形术。hào míng qǐ xū jiǎ,shì wèi liàn xíng shù。
焉用采昌阳,宁须茹芝术。yān yòng cǎi chāng yáng,níng xū rú zhī shù。
从今列仙传,当续更生笔。cóng jīn liè xiān chuán,dāng xù gèng shēng bǐ。