古诗词

彭汝砺

答孙荆州颃

彭汝砺

凤林清淑郁扶舆,五马当年数驻车。fèng lín qīng shū yù fú yú,wǔ mǎ dāng nián shù zhù chē。
故老作歌今未已,大贤为政法何如。gù lǎo zuò gē jīn wèi yǐ,dà xián wèi zhèng fǎ hé rú。
二碑岘首窥馀烈,一纸荆州得近书。èr bēi xiàn shǒu kuī yú liè,yī zhǐ jīng zhōu dé jìn shū。
缩项槎头知未羡,龙州闻说更多鱼。suō xiàng chá tóu zhī wèi xiàn,lóng zhōu wén shuō gèng duō yú。

病中寄君时

彭汝砺

可怜平生不堪处,未有一朝无病时。kě lián píng shēng bù kān chù,wèi yǒu yī cháo wú bìng shí。
患难寻常心欲折,尘埃四十发如丝。huàn nán xún cháng xīn yù zhé,chén āi sì shí fā rú sī。
倦游司马多闻友,现病维摩大导师。juàn yóu sī mǎ duō wén yǒu,xiàn bìng wéi mó dà dǎo shī。
筋力尚堪游乐在,不应空废百花期。jīn lì shàng kān yóu lè zài,bù yīng kōng fèi bǎi huā qī。

寄孙元忠

彭汝砺

离群已是四年秋,昔是少年今白头。lí qún yǐ shì sì nián qiū,xī shì shǎo nián jīn bái tóu。
旧日雁池应好在,多情睢水会东流。jiù rì yàn chí yīng hǎo zài,duō qíng suī shuǐ huì dōng liú。
更贫尚有箪瓢在,已见谁能度数求。gèng pín shàng yǒu dān piáo zài,yǐ jiàn shuí néng dù shù qiú。
三径渊明多种菊,五湖范蠡有归舟。sān jìng yuān míng duō zhǒng jú,wǔ hú fàn lí yǒu guī zhōu。

戏呈叶提举

彭汝砺

自笑肩舆钝似椎,不如马足快如鵻。zì xiào jiān yú dùn shì chuí,bù rú mǎ zú kuài rú zhuī。
驱驰只似江西日,懒病全非年少时。qū chí zhǐ shì jiāng xī rì,lǎn bìng quán fēi nián shǎo shí。
熟睡疑空净石室,沉思若下董生帷。shú shuì yí kōng jìng shí shì,chén sī ruò xià dǒng shēng wéi。
道途不独输公敏,凡事相方总较迟。dào tú bù dú shū gōng mǐn,fán shì xiāng fāng zǒng jiào chí。

和马太守五首寒林

彭汝砺

平林十里看深秋,疏影横斜翠欲流。píng lín shí lǐ kàn shēn qiū,shū yǐng héng xié cuì yù liú。
日晚小舟维别浦,天寒飞鸟浴沧洲。rì wǎn xiǎo zhōu wéi bié pǔ,tiān hán fēi niǎo yù cāng zhōu。
傍山畦径村村远,近水轩楹事事幽。bàng shān qí jìng cūn cūn yuǎn,jìn shuǐ xuān yíng shì shì yōu。
欲赋只惭非太白,酒卮独觊一朝酬。yù fù zhǐ cán fēi tài bái,jiǔ zhī dú jì yī cháo chóu。

和马太守五首寒林

彭汝砺

平湖如鉴见寒林,谁作高亭据静深。píng hú rú jiàn jiàn hán lín,shuí zuò gāo tíng jù jìng shēn。
到海水源终有本,从龙云影自无心。dào hǎi shuǐ yuán zhōng yǒu běn,cóng lóng yún yǐng zì wú xīn。
芰荷一片随幽赏,鸂鶒双飞近醉吟。jì hé yī piàn suí yōu shǎng,xī chì shuāng fēi jìn zuì yín。
顾我倦游归欲早,寒门独觊数窥临。gù wǒ juàn yóu guī yù zǎo,hán mén dú jì shù kuī lín。

和马太守五首寒林

彭汝砺

万竹娟娟一径开,禅师当日为谁栽。wàn zhú juān juān yī jìng kāi,chán shī dāng rì wèi shuí zāi。
本支间出为龙去,秀实长留待凤来。běn zhī jiān chū wèi lóng qù,xiù shí zhǎng liú dài fèng lái。
挥袂好风能应接,杖藜栖鸟误惊猜。huī mèi hǎo fēng néng yīng jiē,zhàng lí qī niǎo wù jīng cāi。
公游岂得如嵇阮,禁省方归治剧材。gōng yóu qǐ dé rú jī ruǎn,jìn shěng fāng guī zhì jù cái。

和马太守五首寒林

彭汝砺

不到匡庐今几年,幽亭纵目意茫然。bù dào kuāng lú jīn jǐ nián,yōu tíng zòng mù yì máng rán。
苍颜想像重湖外,翠色参差落照前。cāng yán xiǎng xiàng zhòng hú wài,cuì sè cān chà luò zhào qián。
润泽为霖功及物,坚高作柱势参天。rùn zé wèi lín gōng jí wù,jiān gāo zuò zhù shì cān tiān。
使君笔墨真能赋,不必须凭绘画传。shǐ jūn bǐ mò zhēn néng fù,bù bì xū píng huì huà chuán。

和马太守五首寒林

彭汝砺

逸老初开池上亭,使君钟鼓乐新成。yì lǎo chū kāi chí shàng tíng,shǐ jūn zhōng gǔ lè xīn chéng。
宝林自有湖山助,定水何曾风浪生。bǎo lín zì yǒu hú shān zhù,dìng shuǐ hé céng fēng làng shēng。
雨过淡云迷岛屿,日长幽鸟下檐楹。yǔ guò dàn yún mí dǎo yǔ,rì zhǎng yōu niǎo xià yán yíng。
扁舟远泛沧浪碧,可避时人笑独清。biǎn zhōu yuǎn fàn cāng làng bì,kě bì shí rén xiào dú qīng。

和念一弟

彭汝砺

冈陵盘泊土湖深,蛟蜃伏藏山鸟吟。gāng líng pán pō tǔ hú shēn,jiāo shèn fú cáng shān niǎo yín。
大雪埋云冬寂寞,乔松夹竹昼阴森。dà xuě mái yún dōng jì mò,qiáo sōng jiā zhú zhòu yīn sēn。
百年身逐无涯智,万斛愁中方寸心。bǎi nián shēn zhú wú yá zhì,wàn hú chóu zhōng fāng cùn xīn。
昨日汝诗催泪落,暴添溪水两三寻。zuó rì rǔ shī cuī lèi luò,bào tiān xī shuǐ liǎng sān xún。

临江道中人家多植竹

彭汝砺

远远平山浅浅溪,人家栽竹当藩篱。yuǎn yuǎn píng shān qiǎn qiǎn xī,rén jiā zāi zhú dāng fān lí。
雪霜尽腊青如昨,风月乘春绿更滋。xuě shuāng jǐn là qīng rú zuó,fēng yuè chéng chūn lǜ gèng zī。
淡薄冷光浮莽苍,招摇清影落涟漪。dàn báo lěng guāng fú mǎng cāng,zhāo yáo qīng yǐng luò lián yī。
故园所富今几顷,会有归来筑隐时。gù yuán suǒ fù jīn jǐ qǐng,huì yǒu guī lái zhù yǐn shí。

和毛正仲

彭汝砺

风雨登危奚壮哉,见书三赋彼崔嵬。fēng yǔ dēng wēi xī zhuàng zāi,jiàn shū sān fù bǐ cuī wéi。
细缘狗脊仆肩病,曲转羊肠车辙摧。xì yuán gǒu jí pū jiān bìng,qū zhuǎn yáng cháng chē zhé cuī。
晨鹊卜知书信到,夜星占见使华来。chén què bo zhī shū xìn dào,yè xīng zhàn jiàn shǐ huá lái。
爱君最识思亲意,取次枯肠夜九回。ài jūn zuì shí sī qīn yì,qǔ cì kū cháng yè jiǔ huí。

寄提举朝议丈

彭汝砺

安稳青云喜得舆,寂寥穷巷忆回车。ān wěn qīng yún xǐ dé yú,jì liáo qióng xiàng yì huí chē。
灌畦搰搰知同病,游刃恢恢想自如。guàn qí hú hú zhī tóng bìng,yóu rèn huī huī xiǎng zì rú。
暇日会驰千里驾,好风时寄一行书。xiá rì huì chí qiān lǐ jià,hǎo fēng shí jì yī xíng shū。
爱公有似能鸣雁,顾我还同喣湿鱼。ài gōng yǒu shì néng míng yàn,gù wǒ hái tóng xǔ shī yú。

河东桥亭以久废置不用欲移菜畦以为老之游息之地因以诗就公权乞之

彭汝砺

全家归住白云中,旧地新成半亩宫。quán jiā guī zhù bái yún zhōng,jiù dì xīn chéng bàn mǔ gōng。
簇簇要添垂柏翠,纷纷已出小花红。cù cù yào tiān chuí bǎi cuì,fēn fēn yǐ chū xiǎo huā hóng。
自知北海恩怀厚,况是东邻路径通。zì zhī běi hǎi ēn huái hòu,kuàng shì dōng lín lù jìng tōng。
到得落成应不负,携壶先约醉春风。dào dé luò chéng yīng bù fù,xié hú xiān yuē zuì chūn fēng。

杂咏一首

彭汝砺

小林幽径自春华,不似城头望处佳。xiǎo lín yōu jìng zì chūn huá,bù shì chéng tóu wàng chù jiā。
山色倚云千万里,蓬门穿水两三家。shān sè yǐ yún qiān wàn lǐ,péng mén chuān shuǐ liǎng sān jiā。
声闻翠筱纷纷叶,香落寒梅细细花。shēng wén cuì xiǎo fēn fēn yè,xiāng luò hán méi xì xì huā。
更上幽亭望南北,欲随幽鸟到天涯。gèng shàng yōu tíng wàng nán běi,yù suí yōu niǎo dào tiān yá。

病告诗上侍读

彭汝砺

诗句亲题慰下僚,清心洗尽渴心焦。shī jù qīn tí wèi xià liáo,qīng xīn xǐ jǐn kě xīn jiāo。
云移星月来幽隐,风转英茎下寂寥。yún yí xīng yuè lái yōu yǐn,fēng zhuǎn yīng jīng xià jì liáo。
肝胆尘生知几日,齿牙病久起今朝。gān dǎn chén shēng zhī jǐ rì,chǐ yá bìng jiǔ qǐ jīn cháo。
篇章尽出樵苏鄙,不识鳌宫路径遥。piān zhāng jǐn chū qiáo sū bǐ,bù shí áo gōng lù jìng yáo。

寄史司理

彭汝砺

日就妻孥问药囊,镜中自笑鬓毛苍。rì jiù qī nú wèn yào náng,jìng zhōng zì xiào bìn máo cāng。
诗编欲乞闲方记,茶面亲题病未尝。shī biān yù qǐ xián fāng jì,chá miàn qīn tí bìng wèi cháng。
饮量无涯倾北海,风情不薄念东阳。yǐn liàng wú yá qīng běi hǎi,fēng qíng bù báo niàn dōng yáng。
终篇未尽相望意,洗耳风前迟报章。zhōng piān wèi jǐn xiāng wàng yì,xǐ ěr fēng qián chí bào zhāng。

睦仲乞诗用其韵谢之

彭汝砺

郁郁胸怀百未伸,道途容易学参辰。yù yù xiōng huái bǎi wèi shēn,dào tú róng yì xué cān chén。
桂科今日须吾子,鼎食当时况所亲。guì kē jīn rì xū wú zi,dǐng shí dāng shí kuàng suǒ qīn。
景物依依吟晓色,讴谣细细问途人。jǐng wù yī yī yín xiǎo sè,ōu yáo xì xì wèn tú rén。
春风写寄南淮地,萧洒文章自细陈。chūn fēng xiě jì nán huái dì,xiāo sǎ wén zhāng zì xì chén。

和济叔兄书斋言志

彭汝砺

子夏今为河上居,诸生从此望夷涂。zi xià jīn wèi hé shàng jū,zhū shēng cóng cǐ wàng yí tú。
圣贤事业长难合,仁义生涯未至迂。shèng xián shì yè zhǎng nán hé,rén yì shēng yá wèi zhì yū。
盛德固能苏弊俗,明时安忍作潜夫。shèng dé gù néng sū bì sú,míng shí ān rěn zuò qián fū。
鞭驽欲副新诗念,争奈曾参性质愚。biān nú yù fù xīn shī niàn,zhēng nài céng cān xìng zhì yú。

和济叔兄书斋言志

彭汝砺

常因多病泣途穷,性命于今亦少通。cháng yīn duō bìng qì tú qióng,xìng mìng yú jīn yì shǎo tōng。
贵贱固宜常厥德,死生岂足动吾中。guì jiàn gù yí cháng jué dé,sǐ shēng qǐ zú dòng wú zhōng。
游心自有诗书学,扶病须凭药石功。yóu xīn zì yǒu shī shū xué,fú bìng xū píng yào shí gōng。
否剥亦留归泰复,天时安得久屯蒙。fǒu bō yì liú guī tài fù,tiān shí ān dé jiǔ tún méng。