古诗词

富直柔

万象亭

富直柔

堂后山川面面通,向来奇观有蒿蓬。táng hòu shān chuān miàn miàn tōng,xiàng lái qí guān yǒu hāo péng。
元戎小试经纶手,万象都归指顾中。yuán róng xiǎo shì jīng lún shǒu,wàn xiàng dōu guī zhǐ gù zhōng。
雨罢卷帘凭爽气,酒酣极目送飞鸿。yǔ bà juǎn lián píng shuǎng qì,jiǔ hān jí mù sòng fēi hóng。
明年凤阁鸾台上,好寄新诗下北风。míng nián fèng gé luán tái shàng,hǎo jì xīn shī xià běi fēng。

绝句

富直柔

青衫短簿汝阳天,鹗牍当时误荐贤。qīng shān duǎn bù rǔ yáng tiān,è dú dāng shí wù jiàn xián。
承乏西枢了无补,还依丈席听韦编。chéng fá xī shū le wú bǔ,hái yī zhàng xí tīng wéi biān。

绝句

富直柔

洛陈花骨巧裁诗,曾把梅篇为玉墀。luò chén huā gǔ qiǎo cái shī,céng bǎ méi piān wèi yù chí。
未说他年调鼎事,只今身已凤凰池。wèi shuō tā nián diào dǐng shì,zhǐ jīn shēn yǐ fèng huáng chí。

绝句

富直柔

陈君谈论席生风,段子文词气吐虹。chén jūn tán lùn xí shēng fēng,duàn zi wén cí qì tǔ hóng。
参术膎胰皆入箧,知人谁过葛仙翁。cān shù xié yí jiē rù qiè,zhī rén shuí guò gé xiān wēng。

次方德顺和贫士韵

富直柔

崔嵬孔明柏,结阴众所依。cuī wéi kǒng míng bǎi,jié yīn zhòng suǒ yī。
移根天衢上,曾抚日月晖。yí gēn tiān qú shàng,céng fǔ rì yuè huī。
如何去大厦,却绕乌鹊飞。rú hé qù dà shà,què rào wū què fēi。
终当烦万牛,挽取廊庙归。zhōng dāng fán wàn niú,wǎn qǔ láng miào guī。
郑公泽既远,何以慰调饥。zhèng gōng zé jì yuǎn,hé yǐ wèi diào jī。
公其踵前修,一洗贫士悲。gōng qí zhǒng qián xiū,yī xǐ pín shì bēi。