古诗词

曾由基

题昌黎传后

曾由基

唐治百年生退之,行藏端的系兴衰。táng zhì bǎi nián shēng tuì zhī,xíng cáng duān de xì xīng shuāi。
三书何用干时宰,天使斯人欲有知。sān shū hé yòng gàn shí zǎi,tiān shǐ sī rén yù yǒu zhī。

题潘庭坚乐府后奉简陈佥书

曾由基

性灵底物堪陶冶,郢曲弥高和弥寡。xìng líng dǐ wù kān táo yě,yǐng qū mí gāo hé mí guǎ。
锦囊勿使六丁偷,会有昌黎赏东野。jǐn náng wù shǐ liù dīng tōu,huì yǒu chāng lí shǎng dōng yě。

晚思

曾由基

风号谷应树声喧,阴雨潇潇南北村。fēng hào gǔ yīng shù shēng xuān,yīn yǔ xiāo xiāo nán běi cūn。
倦翼投林舟宿港,满怀秋思立黄昏。juàn yì tóu lín zhōu sù gǎng,mǎn huái qiū sī lì huáng hūn。

题陈陟屺寺

曾由基

幽泉落窦碎琼声,疑是朝天环佩鸣。yōu quán luò dòu suì qióng shēng,yí shì cháo tiān huán pèi míng。
绕寺杉松皆雨露,不应秋叶似恩轻。rào sì shān sōng jiē yǔ lù,bù yīng qiū yè shì ēn qīng。

题御爱牡丹

曾由基

天香不数魏姚家,玉砌雕栏护绛纱。tiān xiāng bù shù wèi yáo jiā,yù qì diāo lán hù jiàng shā。
闻说弓旌遍岩穴,怜才应是胜怜花。wén shuō gōng jīng biàn yán xué,lián cái yīng shì shèng lián huā。

西湖夜景

曾由基

闲窗放入四山青,古篆无烟气自清。xián chuāng fàng rù sì shān qīng,gǔ zhuàn wú yān qì zì qīng。
风不鸣条花着露,一湖春月万蛙声。fēng bù míng tiáo huā zhe lù,yī hú chūn yuè wàn wā shēng。

偶作其三

曾由基

遣愁时复赋篇章,此是书生习未忘。qiǎn chóu shí fù fù piān zhāng,cǐ shì shū shēng xí wèi wàng。
小吏岂堪人看觑,酒边生怕带诗狂。xiǎo lì qǐ kān rén kàn qù,jiǔ biān shēng pà dài shī kuáng。

题杨敬之赠项斯诗后

曾由基

今古销沉几项斯,由来作者不祈知。jīn gǔ xiāo chén jǐ xiàng sī,yóu lái zuò zhě bù qí zhī。
看渠一片怜才意,合把黄金铸敬之。kàn qú yī piàn lián cái yì,hé bǎ huáng jīn zhù jìng zhī。

西湖夜景

曾由基

处处芙蕖处处堂,闲行何地不清香。chù chù fú qú chù chù táng,xián xíng hé dì bù qīng xiāng。
归舟又趁晚凉急,十里湖光蘸夕阳。guī zhōu yòu chèn wǎn liáng jí,shí lǐ hú guāng zhàn xī yáng。

中书程先生委校勘春秋分纪大参李雁湖文集因元夕戏成一绝

曾由基

雪柳梢头闹玉梅,万家灯火月楼台。xuě liǔ shāo tóu nào yù méi,wàn jiā dēng huǒ yuè lóu tái。
校雠幸不开天上,省得扶藜太乙来。xiào chóu xìng bù kāi tiān shàng,shěng dé fú lí tài yǐ lái。

题画梅水仙山矾三友图

曾由基

野梅清靖节,水仙韵坡公。yě méi qīng jìng jié,shuǐ xiān yùn pō gōng。
山谷秀而野,厥有山矾风。shān gǔ xiù ér yě,jué yǒu shān fán fēng。
陶苏黄三君,时异风味同。táo sū huáng sān jūn,shí yì fēng wèi tóng。
后人思典刑,写入画图中。hòu rén sī diǎn xíng,xiě rù huà tú zhōng。

赠贵官家小姬

曾由基

小蛮初按曲,趁拍入凉州。xiǎo mán chū àn qū,chèn pāi rù liáng zhōu。
宫羽偶失次,回眸顾部头。gōng yǔ ǒu shī cì,huí móu gù bù tóu。
部头色微嗔,面赭含娇羞。bù tóu sè wēi chēn,miàn zhě hán jiāo xiū。
低鬟语同伴,周郎曾顾不。dī huán yǔ tóng bàn,zhōu láng céng gù bù。

用坡仙郁孤台韵送郑绣使还朝

曾由基

人人羡登仙,去作上界游。rén rén xiàn dēng xiān,qù zuò shàng jiè yóu。
谁知世蒙恩,公其晦叔流。shuí zhī shì méng ēn,gōng qí huì shū liú。
众芳正回春,一叶偶似秋。zhòng fāng zhèng huí chūn,yī yè ǒu shì qiū。
灵修岂数化,宿莽休槛洲。líng xiū qǐ shù huà,sù mǎng xiū kǎn zhōu。
却怜贪荣人,前后几蜃楼。què lián tān róng rén,qián hòu jǐ shèn lóu。
策今陈洛阳,疏肯谀沧州。cè jīn chén luò yáng,shū kěn yú cāng zhōu。
阊阖浮云开,台阁清风留。chāng hé fú yún kāi,tái gé qīng fēng liú。
所期共推庆历车,可复偏重元祐舟。suǒ qī gòng tuī qìng lì chē,kě fù piān zhòng yuán yòu zhōu。

游宜春北岩

曾由基

宦躯真沐漆,放怀北岩去。huàn qū zhēn mù qī,fàng huái běi yán qù。
行行如蔍境,渐入幽绝处。xíng xíng rú lù jìng,jiàn rù yōu jué chù。
湿翠欲沾衣,晴云乱生屦。shī cuì yù zhān yī,qíng yún luàn shēng jù。
滩声时抑扬,岚气互吞吐。tān shēng shí yì yáng,lán qì hù tūn tǔ。
松寒韵笙竽,碣石状钟虡。sōng hán yùn shēng yú,jié shí zhuàng zhōng jù。
朱实袅碧藤,白羽明翠坞。zhū shí niǎo bì téng,bái yǔ míng cuì wù。
提壶忌人醒,市醑邀我沽。tí hú jì rén xǐng,shì xǔ yāo wǒ gū。
野果枝头寻,水乐空中度。yě guǒ zhī tóu xún,shuǐ lè kōng zhōng dù。
饮少辄颓玉,山灵劳拱护。yǐn shǎo zhé tuí yù,shān líng láo gǒng hù。
起来一凭栏,件件是佳句。qǐ lái yī píng lán,jiàn jiàn shì jiā jù。
此景几百年,却待予全付。cǐ jǐng jǐ bǎi nián,què dài yǔ quán fù。
吟成石点头,喜极石应语。yín chéng shí diǎn tóu,xǐ jí shí yīng yǔ。
何处一鸣鹤,而作赏音和。hé chù yī míng hè,ér zuò shǎng yīn hé。
仰峰人所仰,隔江不受呼。yǎng fēng rén suǒ yǎng,gé jiāng bù shòu hū。
正如山中人,九诏不一顾。zhèng rú shān zhōng rén,jiǔ zhào bù yī gù。
传闻唐卫公,挟册曾此寓。chuán wén táng wèi gōng,xié cè céng cǐ yù。
皋夔读何书,瑰誉响千古。gāo kuí dú hé shū,guī yù xiǎng qiān gǔ。
一生拗介甫,政坐读书误。yī shēng ǎo jiè fǔ,zhèng zuò dú shū wù。
公乎傥可作,同草遂初赋。gōng hū tǎng kě zuò,tóng cǎo suì chū fù。
3412