古诗词

曾几

风月堂二首

曾几

西湖地僻少人知,隐吏官曹占作池。xī hú dì pì shǎo rén zhī,yǐn lì guān cáo zhàn zuò chí。
浩荡芙蕖风过夜,扶疏杨柳月明时。hào dàng fú qú fēng guò yè,fú shū yáng liǔ yuè míng shí。
虽多不用一钱买,纵少足供千首诗。suī duō bù yòng yī qián mǎi,zòng shǎo zú gōng qiān shǒu shī。
但使尊中深贮此,卮刀细薄可无饥。dàn shǐ zūn zhōng shēn zhù cǐ,zhī dāo xì báo kě wú jī。

风月堂二首

曾几

青罗熨镜正揩磨,上有虚堂发兴多。qīng luó yùn jìng zhèng kāi mó,shàng yǒu xū táng fā xīng duō。
大热端能排酷吏,广寒只合在嫦娥。dà rè duān néng pái kù lì,guǎng hán zhǐ hé zài cháng é。
又成画舫珠帘去,可奈红妆翠盖何。yòu chéng huà fǎng zhū lián qù,kě nài hóng zhuāng cuì gài hé。
纵使曲肱无别梦,一尊风月弄婆娑。zòng shǐ qū gōng wú bié mèng,yī zūn fēng yuè nòng pó suō。

即事

曾几

野寺山家两寂然,小窗下有白头禅。yě sì shān jiā liǎng jì rán,xiǎo chuāng xià yǒu bái tóu chán。
微风不动炉烟直,永日方中树影圆。wēi fēng bù dòng lú yān zhí,yǒng rì fāng zhōng shù yǐng yuán。
隐几读书长竟夕,闭门觅句可忘年。yǐn jǐ dú shū zhǎng jìng xī,bì mén mì jù kě wàng nián。
幸无驷马高车客,触忤幽人到眼边。xìng wú sì mǎ gāo chē kè,chù wǔ yōu rén dào yǎn biān。

出岭

曾几

乞得身闲又御魑,干戈瘴疠两危机。qǐ dé shēn xián yòu yù chī,gàn gē zhàng lì liǎng wēi jī。
三年似涉新冰过,十口今持旧璧归。sān nián shì shè xīn bīng guò,shí kǒu jīn chí jiù bì guī。
天静不忧鸿北向,月明休咏鹊南飞。tiān jìng bù yōu hóng běi xiàng,yuè míng xiū yǒng què nán fēi。
只应黄帽青鞋底,城郭人民有是非。zhǐ yīng huáng mào qīng xié dǐ,chéng guō rén mín yǒu shì fēi。

咏城居

曾几

盘碧栖寒结露居,虚封水户食芙蕖。pán bì qī hán jié lù jū,xū fēng shuǐ hù shí fú qú。
锦云长日来无定,萝月通宵色有馀。jǐn yún zhǎng rì lái wú dìng,luó yuè tōng xiāo sè yǒu yú。
静拂琴书寻密契,时因斋戒具甘蔬。jìng fú qín shū xún mì qì,shí yīn zhāi jiè jù gān shū。
门穿藜径裁尘迹,车马无烦问广闾。mén chuān lí jìng cái chén jì,chē mǎ wú fán wèn guǎng lǘ。

秋日郊居

曾几

眼前百种并愁予,风日凄凄野外居。yǎn qián bǎi zhǒng bìng chóu yǔ,fēng rì qī qī yě wài jū。
落雁沙边水清浅,蜕蝉枝上叶萧疏。luò yàn shā biān shuǐ qīng qiǎn,tuì chán zhī shàng yè xiāo shū。
一身病著残光景,尽室贫依古屋庐。yī shēn bìng zhù cán guāng jǐng,jǐn shì pín yī gǔ wū lú。
物色情怀两岑寂,更无人问客何如。wù sè qíng huái liǎng cén jì,gèng wú rén wèn kè hé rú。

避寇迁居郭内风雨凄然郑顾道饷酒

曾几

烟雨昏昏一月梅,全家避贼寄城隈。yān yǔ hūn hūn yī yuè méi,quán jiā bì zéi jì chéng wēi。
欲寻碧落侍郎去,遽沐青州从事来。yù xún bì luò shì láng qù,jù mù qīng zhōu cóng shì lái。
令我妻孥争洗盏,想公伯仲政传杯。lìng wǒ qī nú zhēng xǐ zhǎn,xiǎng gōng bó zhòng zhèng chuán bēi。
安能郁郁久居此,且傍茶山松径回。ān néng yù yù jiǔ jū cǐ,qiě bàng chá shān sōng jìng huí。

寓居吴兴

曾几

相对真成泣楚囚,遂无末策到神州。xiāng duì zhēn chéng qì chǔ qiú,suì wú mò cè dào shén zhōu。
但知绕树如飞鹊,不解营巢似拙鸠。dàn zhī rào shù rú fēi què,bù jiě yíng cháo shì zhuō jiū。
江北江南犹断绝,秋风秋雨敢淹留。jiāng běi jiāng nán yóu duàn jué,qiū fēng qiū yǔ gǎn yān liú。
低回又作荆州梦,落日孤云始欲愁。dī huí yòu zuò jīng zhōu mèng,luò rì gū yún shǐ yù chóu。

寓广

曾几

谁将老境觅菟裘,聊与瞿昙共一丘。shuí jiāng lǎo jìng mì tú qiú,liáo yǔ qú tán gòng yī qiū。
青士无多自萧散,紫君虽小亦风流。qīng shì wú duō zì xiāo sàn,zǐ jūn suī xiǎo yì fēng liú。
要须憩寂有茅宇,何以落成惟茗瓯。yào xū qì jì yǒu máo yǔ,hé yǐ luò chéng wéi míng ōu。
稳看林间上番笋,惜无馀地可通幽。wěn kàn lín jiān shàng fān sǔn,xī wú yú dì kě tōng yōu。

宜兴邵智卿天远堂

曾几

目极云沙静渺然,邵卿风月过年年。mù jí yún shā jìng miǎo rán,shào qīng fēng yuè guò nián nián。
雁行灭没山横晚,渔艇空蒙水接天。yàn xíng miè méi shān héng wǎn,yú tǐng kōng méng shuǐ jiē tiān。
南国棠阴春寂寂,东风瓜蔓日绵绵。nán guó táng yīn chūn jì jì,dōng fēng guā màn rì mián mián。
问君许作邻翁否,阳羡溪边即买田。wèn jūn xǔ zuò lín wēng fǒu,yáng xiàn xī biān jí mǎi tián。

发宜兴

曾几

老境垂垂六十年,又将家上铁头船。lǎo jìng chuí chuí liù shí nián,yòu jiāng jiā shàng tiě tóu chuán。
客留阳羡只三月,归去玉溪无一钱。kè liú yáng xiàn zhǐ sān yuè,guī qù yù xī wú yī qián。
观水观山都废食,听风听雨不妨眠。guān shuǐ guān shān dōu fèi shí,tīng fēng tīng yǔ bù fáng mián。
从今布袜青鞋梦,不到张公即善权。cóng jīn bù wà qīng xié mèng,bù dào zhāng gōng jí shàn quán。

壬戌岁除作明朝六十岁矣

曾几

禅榻萧然丈室空,薰销火冷闭门中。chán tà xiāo rán zhàng shì kōng,xūn xiāo huǒ lěng bì mén zhōng。
光阴又似烛见跋,学问只如船逆风。guāng yīn yòu shì zhú jiàn bá,xué wèn zhǐ rú chuán nì fēng。
一岁临分惊老大,五更相守笑儿童。yī suì lín fēn jīng lǎo dà,wǔ gèng xiāng shǒu xiào ér tóng。
休言四十明朝过,看取霜髯六十翁。xiū yán sì shí míng cháo guò,kàn qǔ shuāng rán liù shí wēng。

谒灵康庙

曾几

玉霄峰外海西头,即是衰翁所领州。yù xiāo fēng wài hǎi xī tóu,jí shì shuāi wēng suǒ lǐng zhōu。
云水茫茫长发兴,春山叠叠未生愁。yún shuǐ máng máng zhǎng fā xīng,chūn shān dié dié wèi shēng chóu。
旧时英物馀千载,胜地丛祠尚一丘。jiù shí yīng wù yú qiān zài,shèng dì cóng cí shàng yī qiū。
苦雨凄风莫为祟,与君同乐亦同忧。kǔ yǔ qī fēng mò wèi suì,yǔ jūn tóng lè yì tóng yōu。

登玉霄亭

曾几

老荷君恩付赤城,瘦筇扶上玉霄亭。lǎo hé jūn ēn fù chì chéng,shòu qióng fú shàng yù xiāo tíng。
悬知地接溟溟海,坐见天横两两星。xuán zhī dì jiē míng míng hǎi,zuò jiàn tiān héng liǎng liǎng xīng。
作赋兴公虚想像,谪官司户实飘零。zuò fù xīng gōng xū xiǎng xiàng,zhé guān sī hù shí piāo líng。
衰翁何幸分符竹,一览东吴未了青。shuāi wēng hé xìng fēn fú zhú,yī lǎn dōng wú wèi le qīng。

竹轩小睡

曾几

好竹迷时手自栽,一轩寒碧谢尘埃。hǎo zhú mí shí shǒu zì zāi,yī xuān hán bì xiè chén āi。
清风政为我辈设,小睡忽从何许来。qīng fēng zhèng wèi wǒ bèi shè,xiǎo shuì hū cóng hé xǔ lái。
已用官茶麾得去,莫因家酿挽令回。yǐ yòng guān chá huī dé qù,mò yīn jiā niàng wǎn lìng huí。
呼儿静扫黄叶径,吾与此君俱快哉。hū ér jìng sǎo huáng yè jìng,wú yǔ cǐ jūn jù kuài zāi。

竹轩睡起诗和者既多辄复次韵

曾几

雨中好竹不难栽,雨后清无一点埃。yǔ zhōng hǎo zhú bù nán zāi,yǔ hòu qīng wú yī diǎn āi。
政有贤人林下集,何尝俗客洞中来。zhèng yǒu xián rén lín xià jí,hé cháng sú kè dòng zhōng lái。
稽山老干应相忆,茂苑新梢未遣回。jī shān lǎo gàn yīng xiāng yì,mào yuàn xīn shāo wèi qiǎn huí。
归去南轩曲肱梦,葱葱郁郁气佳哉。guī qù nán xuān qū gōng mèng,cōng cōng yù yù qì jiā zāi。

曾表勋画屏

曾几

笔端水远又山长,潇洒吾宗白面郎。bǐ duān shuǐ yuǎn yòu shān zhǎng,xiāo sǎ wú zōng bái miàn láng。
荠树烟中分琐细,叶舟沙外见微茫。jì shù yān zhōng fēn suǒ xì,yè zhōu shā wài jiàn wēi máng。
不宜朝士听鸡枕,政惬幽人梦蝶床。bù yí cháo shì tīng jī zhěn,zhèng qiè yōu rén mèng dié chuáng。
却恐非关毫素事,此身元住玉溪旁。què kǒng fēi guān háo sù shì,cǐ shēn yuán zhù yù xī páng。

程吉老抚干以英石见遗层叠可爱报之以此

曾几

几净窗明丈室间,炷香危坐不开关。jǐ jìng chuāng míng zhàng shì jiān,zhù xiāng wēi zuò bù kāi guān。
如何密密深深地,忽有层层叠叠山。rú hé mì mì shēn shēn dì,hū yǒu céng céng dié dié shān。
珍重故人初入手,携持使我得怡颜。zhēn zhòng gù rén chū rù shǒu,xié chí shǐ wǒ dé yí yán。
从今石友常相对,世上交游费往还。cóng jīn shí yǒu cháng xiāng duì,shì shàng jiāo yóu fèi wǎng hái。

雪后梅花盛开折置灯下

曾几

满城桃李望东君,破腊江梅未上春。mǎn chéng táo lǐ wàng dōng jūn,pò là jiāng méi wèi shàng chūn。
窗几数枝逾静好,园林一雪倍清新。chuāng jǐ shù zhī yú jìng hǎo,yuán lín yī xuě bèi qīng xīn。
已无妙语形容汝,不用幽香触拨人。yǐ wú miào yǔ xíng róng rǔ,bù yòng yōu xiāng chù bō rén。
迨此暇时当举酒,明朝风雨恐伤神。dài cǐ xiá shí dāng jǔ jiǔ,míng cháo fēng yǔ kǒng shāng shén。

瓶中梅

曾几

小窗水冰青琉璃,梅花横斜三四枝。xiǎo chuāng shuǐ bīng qīng liú lí,méi huā héng xié sān sì zhī。
若非风日不到处,何得色香如许时。ruò fēi fēng rì bù dào chù,hé dé sè xiāng rú xǔ shí。
神情萧散林下气,玉雪清莹闺中姿。shén qíng xiāo sàn lín xià qì,yù xuě qīng yíng guī zhōng zī。
陶泓毛颖果安用,疏影写出无声诗。táo hóng máo yǐng guǒ ān yòng,shū yǐng xiě chū wú shēng shī。