古诗词

曾丰

春夏之交沿途触目

曾丰

往年休叹去骎骎,只数今年且十旬。wǎng nián xiū tàn qù qīn qīn,zhǐ shù jīn nián qiě shí xún。
稚绿已争欺旭暑,老红犹强护畸春。zhì lǜ yǐ zhēng qī xù shǔ,lǎo hóng yóu qiáng hù jī chūn。
水平似面因风皱,山远如眉得雨颦。shuǐ píng shì miàn yīn fēng zhòu,shān yuǎn rú méi dé yǔ pín。
物态到前长是笑,不知物态总关身。wù tài dào qián zhǎng shì xiào,bù zhī wù tài zǒng guān shēn。

触目

曾丰

无我那虞物所侵,从教物与我相寻。wú wǒ nà yú wù suǒ qīn,cóng jiào wù yǔ wǒ xiāng xún。
云头翻墨任浓淡,山顶泼蓝随浅深。yún tóu fān mò rèn nóng dàn,shān dǐng pō lán suí qiǎn shēn。
春色若空疑有著,天工虽巧实无心。chūn sè ruò kōng yí yǒu zhù,tiān gōng suī qiǎo shí wú xīn。
可怜杜宇空多泪,更笑黄鹂强好音。kě lián dù yǔ kōng duō lèi,gèng xiào huáng lí qiáng hǎo yīn。

简寄游稚牧昆仲

曾丰

或许伊川到圣贤,弟兄今又学伊川。huò xǔ yī chuān dào shèng xián,dì xiōng jīn yòu xué yī chuān。
会将不二心传印,还出无双手续弦。huì jiāng bù èr xīn chuán yìn,hái chū wú shuāng shǒu xù xián。
当道书中无大道,后天易外有先天。dāng dào shū zhōng wú dà dào,hòu tiān yì wài yǒu xiān tiān。
更思犹合下功处,有一毫遗未大全。gèng sī yóu hé xià gōng chù,yǒu yī háo yí wèi dà quán。

永新道中会曾时仲叙旧

曾丰

数自倾心结友时,几离还合合还离。shù zì qīng xīn jié yǒu shí,jǐ lí hái hé hé hái lí。
三年夜话灯知尔,千里秋怀月鉴之。sān nián yè huà dēng zhī ěr,qiān lǐ qiū huái yuè jiàn zhī。
黄卷孰非归领会,青云终不负襟期。huáng juǎn shú fēi guī lǐng huì,qīng yún zhōng bù fù jīn qī。
相逢有一设不尽,前此区区枉梦思。xiāng féng yǒu yī shè bù jǐn,qián cǐ qū qū wǎng mèng sī。

至衡阳谒陈提举国录君举

曾丰

迩年前辈又凄凉,吾教他无敢主张。ěr nián qián bèi yòu qī liáng,wú jiào tā wú gǎn zhǔ zhāng。
饮食起居归道德,笑嬉怒骂出文章。yǐn shí qǐ jū guī dào dé,xiào xī nù mà chū wén zhāng。
南轩间气初归岳,北客道风半落湘。nán xuān jiān qì chū guī yuè,běi kè dào fēng bàn luò xiāng。
收拾发挥天所属,公馀不可以它妨。shōu shí fā huī tiān suǒ shǔ,gōng yú bù kě yǐ tā fáng。

至衡阳谒陈提举国录君举

曾丰

夜论语罢醉相辞,公尚留中我独归。yè lùn yǔ bà zuì xiāng cí,gōng shàng liú zhōng wǒ dú guī。
迹似云泥长落落,心如秋月固依依。jì shì yún ní zhǎng luò luò,xīn rú qiū yuè gù yī yī。
渊明久转非为是,子夏方从瘦觅肥。yuān míng jiǔ zhuǎn fēi wèi shì,zi xià fāng cóng shòu mì féi。
邂逅莫孤镌切望,后期未必不相违。xiè hòu mò gū juān qiè wàng,hòu qī wèi bì bù xiāng wéi。

至衡阳谒提刑范右司东叔同年兄

曾丰

西士无传不得宗,我公况是有家风。xī shì wú chuán bù dé zōng,wǒ gōng kuàng shì yǒu jiā fēng。
长卿东望轻云梦,太史南游小祝融。zhǎng qīng dōng wàng qīng yún mèng,tài shǐ nán yóu xiǎo zhù róng。
万里饥寒民所德,半生辛苦学之功。wàn lǐ jī hán mín suǒ dé,bàn shēng xīn kǔ xué zhī gōng。
扩充更卒晚年业,杀等犹为小蜀公。kuò chōng gèng zú wǎn nián yè,shā děng yóu wèi xiǎo shǔ gōng。

至衡阳谒提刑范右司东叔同年兄

曾丰

久别重逢岳麓边,未遑扣谒已招延。jiǔ bié zhòng féng yuè lù biān,wèi huáng kòu yè yǐ zhāo yán。
杯盘一笑心相下,风雨三更膝辄前。bēi pán yī xiào xīn xiāng xià,fēng yǔ sān gèng xī zhé qián。
我愧莫当公过礼,他求无复此同年。wǒ kuì mò dāng gōng guò lǐ,tā qiú wú fù cǐ tóng nián。
年来天厌义风薄,借吃湖南作样传。nián lái tiān yàn yì fēng báo,jiè chī hú nán zuò yàng chuán。

陈君举饭余仓司之五峰阁移坐临檐口占举似

曾丰

杰阁峥嵘著树间,门从好色未尝关。jié gé zhēng róng zhù shù jiān,mén cóng hǎo sè wèi cháng guān。
檐前珠箔开平远,坐上清尊答燕闲。yán qián zhū bó kāi píng yuǎn,zuò shàng qīng zūn dá yàn xián。
能卷尘心三曲水,欲迷客眼九嶷山。néng juǎn chén xīn sān qū shuǐ,yù mí kè yǎn jiǔ yí shān。
主人胸次俱收拾,笔力虽饶万象悭。zhǔ rén xiōng cì jù shōu shí,bǐ lì suī ráo wàn xiàng qiān。

沿衡阳而下触目抚怀

曾丰

湖深无敌岳无伦,流峙云胡各骏奔。hú shēn wú dí yuè wú lún,liú zhì yún hú gè jùn bēn。
水守以兼常下下,山□□分固尊尊。shuǐ shǒu yǐ jiān cháng xià xià,shān fēn gù zūn zūn。
苍梧蝼蚁慕虞舜,彭蠡鳣鲸切屈原。cāng wú lóu yǐ mù yú shùn,péng lí zhān jīng qiè qū yuán。
吾与大通合为一,有怀何必问乾坤。wú yǔ dà tōng hé wèi yī,yǒu huái hé bì wèn qián kūn。

舟至衡阳转入茶陵

曾丰

来怯南中气候偏,归乘不热不寒天。lái qiè nán zhōng qì hòu piān,guī chéng bù rè bù hán tiān。
口防湘湿未安食,身忌粤岚犹择眠。kǒu fáng xiāng shī wèi ān shí,shēn jì yuè lán yóu zé mián。
山不相高谷水过,天能自不与江连。shān bù xiāng gāo gǔ shuǐ guò,tiān néng zì bù yǔ jiāng lián。
到前却入江西路,耳目相谙性可便。dào qián què rù jiāng xī lù,ěr mù xiāng ān xìng kě biàn。

望岳

曾丰

方岳分为五太宗,江南崒嵂祝融峰。fāng yuè fēn wèi wǔ tài zōng,jiāng nán zú lǜ zhù róng fēng。
中天自立如皇极,支峤相归若附庸。zhōng tiān zì lì rú huáng jí,zhī jiào xiāng guī ruò fù yōng。
湖不多浮为所镇,斗犹小退避其冲。hú bù duō fú wèi suǒ zhèn,dòu yóu xiǎo tuì bì qí chōng。
太高要以卑为德,七十二君休更封。tài gāo yào yǐ bēi wèi dé,qī shí èr jūn xiū gèng fēng。

游淡岩

曾丰

混沌谁将窍凿穿,巨灵留巧与人传。hùn dùn shuí jiāng qiào záo chuān,jù líng liú qiǎo yǔ rén chuán。
坎中著脚疑无地,缺处回头却有天。kǎn zhōng zhù jiǎo yí wú dì,quē chù huí tóu què yǒu tiān。
穴虎将风时出啸,渊龙挟雨夜归眠。xué hǔ jiāng fēng shí chū xiào,yuān lóng xié yǔ yè guī mián。
瑶台琼室人难住,佛未来时必是仙。yáo tái qióng shì rén nán zhù,fú wèi lái shí bì shì xiān。

游淡岩

曾丰

谽谺万状眼中奇,四顾三叹天下稀。hān xiā wàn zhuàng yǎn zhōng qí,sì gù sān tàn tiān xià xī。
秦帝诏方宣美意,徵君心已悟危机。qín dì zhào fāng xuān měi yì,zhēng jūn xīn yǐ wù wēi jī。
追随谈姓俱韬晦,邂逅涪翁并发挥。zhuī suí tán xìng jù tāo huì,xiè hòu fú wēng bìng fā huī。
却羡桃源人更会,和名和姓袭鸿飞。què xiàn táo yuán rén gèng huì,hé míng hé xìng xí hóng fēi。

致敬五公祠堂

曾丰

五公稷契益皋夔,朝迹才安辄复危。wǔ gōng jì qì yì gāo kuí,cháo jì cái ān zhé fù wēi。
始信君非雠格处,皆缘国是有摇时。shǐ xìn jūn fēi chóu gé chù,jiē yuán guó shì yǒu yáo shí。
高山日矫行人首,乔木时颦故老眉。gāo shān rì jiǎo xíng rén shǒu,qiáo mù shí pín gù lǎo méi。
莫道落南非美事,也多添得永州碑。mò dào luò nán fēi měi shì,yě duō tiān dé yǒng zhōu bēi。

舟入平流

曾丰

危机垂跌又平过,宿处扪心幸盖多。wēi jī chuí diē yòu píng guò,sù chù mén xīn xìng gài duō。
初月曲如钩倒挂,长江平似镜新磨。chū yuè qū rú gōu dào guà,zhǎng jiāng píng shì jìng xīn mó。
四听群动诒音寂,中有一禽呼字讹。sì tīng qún dòng yí yīn jì,zhōng yǒu yī qín hū zì é。
万念俱灰眠即熟,终宵无梦入南柯。wàn niàn jù huī mián jí shú,zhōng xiāo wú mèng rù nán kē。

兴安县西南石峰秀拔无数

曾丰

天限华夷数十峰,秦王始凿始相逢。tiān xiàn huá yí shù shí fēng,qín wáng shǐ záo shǐ xiāng féng。
劳民浪辟峤南国,失德徒成身后胸。láo mín làng pì jiào nán guó,shī dé tú chéng shēn hòu xiōng。
楚粤未争寻丈远,炎凉无复半分同。chǔ yuè wèi zhēng xún zhàng yuǎn,yán liáng wú fù bàn fēn tóng。
宾鸿讳入严关去,吾策如今不似鸿。bīn hóng huì rù yán guān qù,wú cè rú jīn bù shì hóng。

过严关

曾丰

誓不南游今复游,东西虽异等南州。shì bù nán yóu jīn fù yóu,dōng xī suī yì děng nán zhōu。
妻儿累己何人免,行止关天不自由。qī ér lèi jǐ hé rén miǎn,xíng zhǐ guān tiān bù zì yóu。
伏枥过都从野马,乘流遇坎任虚舟。fú lì guò dōu cóng yě mǎ,chéng liú yù kǎn rèn xū zhōu。
严关猿鸟休相笑,更过梅关笑却羞。yán guān yuán niǎo xiū xiāng xiào,gèng guò méi guān xiào què xiū。

到义宁自夏至秋不得家书思亲谋归不遂

曾丰

散客强名邑大夫,琴堂馀暇北窗孤。sàn kè qiáng míng yì dà fū,qín táng yú xiá běi chuāng gū。
灯前夜雨无宁竹,枕上秋风有战梧。dēng qián yè yǔ wú níng zhú,zhěn shàng qiū fēng yǒu zhàn wú。
悬望北音思射雁,满怀东道梦烹鲈。xuán wàng běi yīn sī shè yàn,mǎn huái dōng dào mèng pēng lú。
白云一望二千里,羞听林间反哺乌。bái yún yī wàng èr qiān lǐ,xiū tīng lín jiān fǎn bǔ wū。

方罹残热忽值新凉喜而赋反悲秋

曾丰

晴宵如浸昼如蒸,变气知从激处生。qíng xiāo rú jìn zhòu rú zhēng,biàn qì zhī cóng jī chù shēng。
风不相饶乘木败,火犹自负与金争。fēng bù xiāng ráo chéng mù bài,huǒ yóu zì fù yǔ jīn zhēng。
纤阿洗月为纯白,少皞澄天作太清。xiān ā xǐ yuè wèi chún bái,shǎo hào chéng tiān zuò tài qīng。
宋玉所悲吾所喜,长哦聊复发秋声。sòng yù suǒ bēi wú suǒ xǐ,zhǎng ó liáo fù fā qiū shēng。