古诗词

曾渊子

九日登翰苑台

曾渊子

翰苑台边拂旧题,岁华荏苒壮心违。hàn yuàn tái biān fú jiù tí,suì huá rěn rǎn zhuàng xīn wéi。
看萸喜得亲长健,对菊犹惭令未归。kàn yú xǐ dé qīn zhǎng jiàn,duì jú yóu cán lìng wèi guī。
秋水一江鸥共瘦,云山千里雁初飞。qiū shuǐ yī jiāng ōu gòng shòu,yún shān qiān lǐ yàn chū fēi。
宦情有暇无风雨,把酒相酬此会稀。huàn qíng yǒu xiá wú fēng yǔ,bǎ jiǔ xiāng chóu cǐ huì xī。

疏山

曾渊子

草径蜿蜒十里间,云间若在画图看。cǎo jìng wān yán shí lǐ jiān,yún jiān ruò zài huà tú kàn。
万松密翠地无影,一水长清空自寒。wàn sōng mì cuì dì wú yǐng,yī shuǐ zhǎng qīng kōng zì hán。

客安南见进奉使回口占

曾渊子

安南莫道是天涯,岁岁人从蓟北回。ān nán mò dào shì tiān yá,suì suì rén cóng jì běi huí。
江北江南亲故满,三年不寄一书来。jiāng běi jiāng nán qīn gù mǎn,sān nián bù jì yī shū lái。

漳南示义军寄邑人谭野臣

曾渊子

漳州城南烟雾深,漳州城北氛气侵。zhāng zhōu chéng nán yān wù shēn,zhāng zhōu chéng běi fēn qì qīn。
忆从奸邪卖和议,汉廷君臣愁至今。yì cóng jiān xié mài hé yì,hàn tíng jūn chén chóu zhì jīn。
乘舆播迁天地怒,残军掩泣眠星雾。chéng yú bō qiān tiān dì nù,cán jūn yǎn qì mián xīng wù。
黄金无收白骨多,指点枯骸拟亲故。huáng jīn wú shōu bái gǔ duō,zhǐ diǎn kū hái nǐ qīn gù。
昨夜羽书如电飞,报道三城又被围。zuó yè yǔ shū rú diàn fēi,bào dào sān chéng yòu bèi wéi。
皇家恩深重如山,英雄奋起披铁衣。huáng jiā ēn shēn zhòng rú shān,yīng xióng fèn qǐ pī tiě yī。
万人同心猛如虎,关山震动挝鼙鼓。wàn rén tóng xīn měng rú hǔ,guān shān zhèn dòng wō pí gǔ。
百战须当百胜归,凯歌唱满中原土。bǎi zhàn xū dāng bǎi shèng guī,kǎi gē chàng mǎn zhōng yuán tǔ。
论功赏爵将宪章,汾阳异姓封侯王。lùn gōng shǎng jué jiāng xiàn zhāng,fén yáng yì xìng fēng hóu wáng。
鞠躬尽瘁固常事,愿教一涌歼豺狼。jū gōng jǐn cuì gù cháng shì,yuàn jiào yī yǒng jiān chái láng。
莫上高楼偶长望,壮怀忽忽思乡丈。mò shàng gāo lóu ǒu zhǎng wàng,zhuàng huái hū hū sī xiāng zhàng。
琴台落日私语时,丹心耿耿今能忘。qín tái luò rì sī yǔ shí,dān xīn gěng gěng jīn néng wàng。
惜君忠义老无官,山河破裂泪欲干。xī jūn zhōng yì lǎo wú guān,shān hé pò liè lèi yù gàn。
衰容未画麒麟阁,目尽故园心转酸。shuāi róng wèi huà qí lín gé,mù jǐn gù yuán xīn zhuǎn suān。