古诗词

汤莘叟

登宜春台

汤莘叟

草径无边绿,江空见底清。cǎo jìng wú biān lǜ,jiāng kōng jiàn dǐ qīng。
遥峰横晚色,古木自秋声。yáo fēng héng wǎn sè,gǔ mù zì qiū shēng。
客舍孤云远,乡心一雁鸣。kè shě gū yún yuǎn,xiāng xīn yī yàn míng。
凭高寄吴楚,倚杖独含情。píng gāo jì wú chǔ,yǐ zhàng dú hán qíng。

题舫斋

汤莘叟

谁人能使陆行舟,涉水宁无险覆忧。shuí rén néng shǐ lù xíng zhōu,shè shuǐ níng wú xiǎn fù yōu。
日照檐楹帆影动,风摇窗户橹声柔。rì zhào yán yíng fān yǐng dòng,fēng yáo chuāng hù lǔ shēng róu。
梦回渭水清新句,歌罢浯溪欸乃愁。mèng huí wèi shuǐ qīng xīn jù,gē bà wú xī āi nǎi chóu。
更看霜天晴夜月,幌然如过洞庭秋。gèng kàn shuāng tiān qíng yè yuè,huǎng rán rú guò dòng tíng qiū。

马上吟

汤莘叟

宿雨洗山新绿嫩,晓风吹杏浅红乾。sù yǔ xǐ shān xīn lǜ nèn,xiǎo fēng chuī xìng qiǎn hóng qián。
沙头路暖日欲上,行客扬鞭不觉难。shā tóu lù nuǎn rì yù shàng,xíng kè yáng biān bù jué nán。