古诗词

葛绍体

太师汪焕章社日劝农余出湖曲

葛绍体

飞旆行春沐雨天,风光一阵杂晴烟。fēi pèi xíng chūn mù yǔ tiān,fēng guāng yī zhèn zá qíng yān。
麦苗绿润秧芽嫩,鼓吹声中卜有年。mài miáo lǜ rùn yāng yá nèn,gǔ chuī shēng zhōng bo yǒu nián。

太师汪焕章社日劝农余出湖曲

葛绍体

春劝老农夸岁岁,晚飞新燕贺年年。chūn quàn lǎo nóng kuā suì suì,wǎn fēi xīn yàn hè nián nián。
鉴湖一棹烟波客,燕舞农歌伴醉眠。jiàn hú yī zhào yān bō kè,yàn wǔ nóng gē bàn zuì mián。

春晓散步

葛绍体

书满晓窗看不暇,推书起步略寻闲。shū mǎn xiǎo chuāng kàn bù xiá,tuī shū qǐ bù lüè xún xián。
春酣风日生光怪,不在烟村花柳间。chūn hān fēng rì shēng guāng guài,bù zài yān cūn huā liǔ jiān。

春日即事二首

葛绍体

地僻人稀春日长,小池波暖浴鸳鸯。dì pì rén xī chūn rì zhǎng,xiǎo chí bō nuǎn yù yuān yāng。
闲拈藜杖归来晚,帘幕风微花气香。xián niān lí zhàng guī lái wǎn,lián mù fēng wēi huā qì xiāng。

春日即事二首

葛绍体

一带青烟护白溪,溪流横截路东西。yī dài qīng yān hù bái xī,xī liú héng jié lù dōng xī。
早春晴日自风度,岭树数声春鸟啼。zǎo chūn qíng rì zì fēng dù,lǐng shù shù shēng chūn niǎo tí。

惜春二首

葛绍体

晴日无多雨日多,春藏花底暗消磨。qíng rì wú duō yǔ rì duō,chūn cáng huā dǐ àn xiāo mó。
一年尚有几春色,花若飘零春奈何。yī nián shàng yǒu jǐ chūn sè,huā ruò piāo líng chūn nài hé。

惜春二首

葛绍体

桐角声中春欲归,一番桃李又空枝。tóng jiǎo shēng zhōng chūn yù guī,yī fān táo lǐ yòu kōng zhī。
杨花好与春将息,莫被东风容易吹。yáng huā hǎo yǔ chūn jiāng xī,mò bèi dōng fēng róng yì chuī。

春怀

葛绍体

春衫曾著泪痕斑,才到年时怕倚栏。chūn shān céng zhù lèi hén bān,cái dào nián shí pà yǐ lán。
何处飞来双燕子,傍人还欲诉春寒。hé chù fēi lái shuāng yàn zi,bàng rén hái yù sù chūn hán。

晚春

葛绍体

过了红芳又绿阴,绿阴多处觉春深。guò le hóng fāng yòu lǜ yīn,lǜ yīn duō chù jué chūn shēn。
东皇自是成功早,取次南风入舜琴。dōng huáng zì shì chéng gōng zǎo,qǔ cì nán fēng rù shùn qín。

暑雨

葛绍体

连日霏霏湿夕阳,洒衣沾席碎声长。lián rì fēi fēi shī xī yáng,sǎ yī zhān xí suì shēng zhǎng。
暑天不是苦多雨,爱与人间生晚凉。shǔ tiān bù shì kǔ duō yǔ,ài yǔ rén jiān shēng wǎn liáng。

雨夜

葛绍体

风雨无情断送春,牡丹谁与伴黄昏。fēng yǔ wú qíng duàn sòng chūn,mǔ dān shuí yǔ bàn huáng hūn。
枕书睡去觉来晚,庭鹤一声惊旅魂。zhěn shū shuì qù jué lái wǎn,tíng hè yī shēng jīng lǚ hún。

晚晴

葛绍体

风头雨歇静檐花,渡口人稀解钓蓑。fēng tóu yǔ xiē jìng yán huā,dù kǒu rén xī jiě diào suō。
零落断云无处著,满湖秋水夕阳多。líng luò duàn yún wú chù zhù,mǎn hú qiū shuǐ xī yáng duō。

十五夜听雨

葛绍体

断续寒声落晚红,拥炉闲对逗香风。duàn xù hán shēng luò wǎn hóng,yōng lú xián duì dòu xiāng fēng。
醉迷客思醒依旧,不在芭蕉点滴中。zuì mí kè sī xǐng yī jiù,bù zài bā jiāo diǎn dī zhōng。

城中月夜

葛绍体

霜天如洗月鲜明,少醉街南取次行。shuāng tiān rú xǐ yuè xiān míng,shǎo zuì jiē nán qǔ cì xíng。
闲听梅花引吹彻,满楼槌鼓报初更。xián tīng méi huā yǐn chuī chè,mǎn lóu chuí gǔ bào chū gèng。

九日

葛绍体

不管西风吹帽纱,出门闲步夕阳斜。bù guǎn xī fēng chuī mào shā,chū mén xián bù xī yáng xié。
平湖水落苍黄处,一段风烟芦荻花。píng hú shuǐ luò cāng huáng chù,yī duàn fēng yān lú dí huā。

九日寄渭南文友

葛绍体

自古吴兴山水窟,只今杖屦几人闲。zì gǔ wú xīng shān shuǐ kū,zhǐ jīn zhàng jù jǐ rén xián。
怀君九日登临处,知向何山向道山。huái jūn jiǔ rì dēng lín chù,zhī xiàng hé shān xiàng dào shān。

重阳前三日和叔愚县尉

葛绍体

年年客路即为家,多病谋生未有涯。nián nián kè lù jí wèi jiā,duō bìng móu shēng wèi yǒu yá。
料得重阳好风日,自无情绪对黄花。liào dé zhòng yáng hǎo fēng rì,zì wú qíng xù duì huáng huā。

烟雨馆立冬前一日

葛绍体

已过重阳种菊花,留连秋色带霜华。yǐ guò zhòng yáng zhǒng jú huā,liú lián qiū sè dài shuāng huá。
休言明日朔风起,肠断天涯人忆家。xiū yán míng rì shuò fēng qǐ,cháng duàn tiān yá rén yì jiā。

观雪

葛绍体

只是寻常云雨晓,岁寒然后见天真。zhǐ shì xún cháng yún yǔ xiǎo,suì hán rán hòu jiàn tiān zhēn。
人间莫作寒愁想,一片飞来一片春。rén jiān mò zuò hán chóu xiǎng,yī piàn fēi lái yī piàn chūn。

早起

葛绍体

竹声枕上报平安,曙色依稀隔幌寒。zhú shēng zhěn shàng bào píng ān,shǔ sè yī xī gé huǎng hán。
风雨满庭人未起,蛛丝斜挂碎珠团。fēng yǔ mǎn tíng rén wèi qǐ,zhū sī xié guà suì zhū tuán。
1741234567»