古诗词

程敦厚

王文孺臞庵

程敦厚

待月凝云关,垂竿钓雪滩。dài yuè níng yún guān,chuí gān diào xuě tān。
虚窗摇冷翠,杰阁耸高寒。xū chuāng yáo lěng cuì,jié gé sǒng gāo hán。
笼养千龄鹤,炉烧九转丹。lóng yǎng qiān líng hè,lú shāo jiǔ zhuǎn dān。
不须论许事,心目自清安。bù xū lùn xǔ shì,xīn mù zì qīng ān。

王文孺臞庵

程敦厚

壁上烟萝子,窗前鸿素书。bì shàng yān luó zi,chuāng qián hóng sù shū。
短篱开窈窕,嫩竹转扶疏。duǎn lí kāi yǎo tiǎo,nèn zhú zhuǎn fú shū。
世事霜前叶,声名涧底樗。shì shì shuāng qián yè,shēng míng jiàn dǐ chū。
柴桑陶靖节,日暮荷归锄。chái sāng táo jìng jié,rì mù hé guī chú。

程敦厚

远意来佳惠,秋筠启翠篮。yuǎn yì lái jiā huì,qiū yún qǐ cuì lán。
清香殊未散,奇品至相参。qīng xiāng shū wèi sàn,qí pǐn zhì xiāng cān。
凤卵辞丹穴,龙珠出古潭。fèng luǎn cí dān xué,lóng zhū chū gǔ tán。
剖轻刀匕快,嚼易齿牙甘。pōu qīng dāo bǐ kuài,jué yì chǐ yá gān。

海棠

程敦厚

柔条还自立,绝色所不斗。róu tiáo hái zì lì,jué sè suǒ bù dòu。
昂然气格高,下视群卉陋。áng rán qì gé gāo,xià shì qún huì lòu。

题陈宏画明皇太真联镳图

程敦厚

并辔春风禁籞游,外间底事上心头。bìng pèi chūn fēng jìn yù yóu,wài jiān dǐ shì shàng xīn tóu。
骑驴后日嘉陵道,料得君王始欲愁。qí lǘ hòu rì jiā líng dào,liào dé jūn wáng shǐ yù chóu。

题陈宏画太真上马图

程敦厚

阿环百巧专恩宠,自是三郎騃不知。ā huán bǎi qiǎo zhuān ēn chǒng,zì shì sān láng ái bù zhī。
上马未应乏无力,要回一顾特迟迟。shàng mǎ wèi yīng fá wú lì,yào huí yī gù tè chí chí。

今朝秋气萧瑟不意海棠再开因书二绝期好事者和

程敦厚

曾逐狂飙取意飞,一时春色便依稀。céng zhú kuáng biāo qǔ yì fēi,yī shí chūn sè biàn yī xī。
旧丛还有香心在,却被西风管领归。jiù cóng hái yǒu xiāng xīn zài,què bèi xī fēng guǎn lǐng guī。

今朝秋气萧瑟不意海棠再开因书二绝期好事者和

程敦厚

露湿燕脂泪脸寒,独将幽恨倚阑干。lù shī yàn zhī lèi liǎn hán,dú jiāng yōu hèn yǐ lán gàn。
精神不比篱边菊,莫把寻常醉眼看。jīng shén bù bǐ lí biān jú,mò bǎ xún cháng zuì yǎn kàn。

雨中海棠

程敦厚

玉脆红轻不耐寒,无端风雨苦相干。yù cuì hóng qīng bù nài hán,wú duān fēng yǔ kǔ xiāng gàn。
晓来试卷珠帘看,蔌蔌飞香满画栏。xiǎo lái shì juǎn zhū lián kàn,sù sù fēi xiāng mǎn huà lán。

擢秀峰

程敦厚

化境何年斫取还,崭然擢秀瘴茅间。huà jìng hé nián zhuó qǔ hái,zhǎn rán zhuó xiù zhàng máo jiān。
我来授记开潜阅,从此佳名溢世寰。wǒ lái shòu jì kāi qián yuè,cóng cǐ jiā míng yì shì huán。

酴醾

程敦厚

独怜朱脸花容俗,全学瑶台玉女妆。dú lián zhū liǎn huā róng sú,quán xué yáo tái yù nǚ zhuāng。
素月共成中夜色,好风分散四邻香。sù yuè gòng chéng zhōng yè sè,hǎo fēng fēn sàn sì lín xiāng。

馀甘子

程敦厚

愁苦人意未相谙,率以初尝废后甘。chóu kǔ rén yì wèi xiāng ān,lǜ yǐ chū cháng fèi hòu gān。
王氏有诗旌橄榄,可怜遗咏在巴南。wáng shì yǒu shī jīng gǎn lǎn,kě lián yí yǒng zài bā nán。

和冬曦海棠

程敦厚

花中名品异,人重比甘棠。huā zhōng míng pǐn yì,rén zhòng bǐ gān táng。
苞嫩相思密,红深琥珀光。bāo nèn xiāng sī mì,hóng shēn hǔ pò guāng。
好风传馥郁,凡卉愧芬芳。hǎo fēng chuán fù yù,fán huì kuì fēn fāng。
烂漫云成瑞,葳蕤女有嫱。làn màn yún chéng ruì,wēi ruí nǚ yǒu qiáng。
生来先蜀国,开处始朝阳。shēng lái xiān shǔ guó,kāi chù shǐ cháo yáng。
赏即笙歌地,题称翰墨场。shǎng jí shēng gē dì,tí chēng hàn mò chǎng。
烟霞容易散,蜂蝶等闲忙。yān xiá róng yì sàn,fēng dié děng xián máng。
谁是多情侣,栏边重举觞。shuí shì duō qíng lǚ,lán biān zhòng jǔ shāng。

牡丹

程敦厚

芳丛列翠幰,新苞吐香麝。fāng cóng liè cuì xiǎn,xīn bāo tǔ xiāng shè。
满地方争妍,何花肯相下。mǎn dì fāng zhēng yán,hé huā kěn xiāng xià。
牡丹持晚节,群芳甘共亚。mǔ dān chí wǎn jié,qún fāng gān gòng yà。