古诗词

程师孟

次韵元厚之少保留题朱伯原秘校园亭

程师孟

碧瓦春城十万家,可怜夫子独堪嗟。bì wǎ chūn chéng shí wàn jiā,kě lián fū zi dú kān jiē。
园林犹有前朝木,冠盖难寻故主花。yuán lín yóu yǒu qián cháo mù,guān gài nán xún gù zhǔ huā。
亭瞰夕阳邻古刹,池通野水见晴沙。tíng kàn xī yáng lín gǔ shā,chí tōng yě shuǐ jiàn qíng shā。
天然操尚无尘滓,合住蓬莱弄彩霞。tiān rán cāo shàng wú chén zǐ,hé zhù péng lái nòng cǎi xiá。

送虔州通判周茂叔对移永州

程师孟

移官远过耒阳西,好景重重合尽题。yí guān yuǎn guò lěi yáng xī,hǎo jǐng zhòng zhòng hé jǐn tí。
永水自然胜赣水,浯溪应不让濂溪。yǒng shuǐ zì rán shèng gàn shuǐ,wú xī yīng bù ràng lián xī。
沙头候吏瞻旗脚,境上乡人待马蹄。shā tóu hòu lì zhān qí jiǎo,jìng shàng xiāng rén dài mǎ tí。
会是忠贤流落处,至今兰芷尚萋萋。huì shì zhōng xián liú luò chù,zhì jīn lán zhǐ shàng qī qī。

秦少游题郡中蓬莱阁次其韵

程师孟

半天钟鼓宴峥嵘,早晚阴晴景旋生。bàn tiān zhōng gǔ yàn zhēng róng,zǎo wǎn yīn qíng jǐng xuán shēng。
湖暖水香春载酒,月寒云白夜闻笙。hú nuǎn shuǐ xiāng chūn zài jiǔ,yuè hán yún bái yè wén shēng。
金鳌破海头争出,玉鹭排烟阵自横。jīn áo pò hǎi tóu zhēng chū,yù lù pái yān zhèn zì héng。
我是蓬莱东道主,倚栏长占日初明。wǒ shì péng lái dōng dào zhǔ,yǐ lán zhǎng zhàn rì chū míng。

科漏新成

程师孟

台门新漏一声闻,从此朝昏百刻分。tái mén xīn lòu yī shēng wén,cóng cǐ cháo hūn bǎi kè fēn。
他日郡人思太守,也须谈及叶参军。tā rì jùn rén sī tài shǒu,yě xū tán jí yè cān jūn。

科漏新成

程师孟

风雨虽昏漏不移,百年应未失毫厘。fēng yǔ suī hūn lòu bù yí,bǎi nián yīng wèi shī háo lí。
须知万户千门里,正得人间吉凶时。xū zhī wàn hù qiān mén lǐ,zhèng dé rén jiān jí xiōng shí。

升山祠堂

程师孟

行处松萝深似幄,望中城郭细如棋。xíng chù sōng luó shēn shì wò,wàng zhōng chéng guō xì rú qí。
清泉可惜藏岩下,不作先生洗药池。qīng quán kě xī cáng yán xià,bù zuò xiān shēng xǐ yào chí。

静游亭

程师孟

石磴高轩榜静游,度年红叶少惊秋。shí dèng gāo xuān bǎng jìng yóu,dù nián hóng yè shǎo jīng qiū。
使君会得山僧意,不放笙歌到上头。shǐ jūn huì dé shān sēng yì,bù fàng shēng gē dào shàng tóu。

植槦

程师孟

三楼相望枕城隅,临去重栽木万株。sān lóu xiāng wàng zhěn chéng yú,lín qù zhòng zāi mù wàn zhū。
试问国人行往处,不知还忆使君无。shì wèn guó rén xíng wǎng chù,bù zhī hái yì shǐ jūn wú。

枫桥寺

程师孟

门对云山画不如,师今一念六年居。mén duì yún shān huà bù rú,shī jīn yī niàn liù nián jū。
迩来寺好尤潇洒,张继留题内翰书。ěr lái sì hǎo yóu xiāo sǎ,zhāng jì liú tí nèi hàn shū。

南安军

程师孟

今日平安出岭时,瘴氛犹觉润征衣。jīn rì píng ān chū lǐng shí,zhàng fēn yóu jué rùn zhēng yī。
一条路入江南去,万里人从海上归。yī tiáo lù rù jiāng nán qù,wàn lǐ rén cóng hǎi shàng guī。

题共乐亭

程师孟

千门日照珍珠市,万瓦烟生碧玉城。qiān mén rì zhào zhēn zhū shì,wàn wǎ yān shēng bì yù chéng。
山海是为中国藏,梯航尤见外夷情。shān hǎi shì wèi zhōng guó cáng,tī háng yóu jiàn wài yí qíng。

汤泉

程师孟

曾看华清旧浴池,此泉何日落天涯。céng kàn huá qīng jiù yù chí,cǐ quán hé rì luò tiān yá。
徘徊却想开元事,不见莲花见荔枝。pái huái què xiǎng kāi yuán shì,bù jiàn lián huā jiàn lì zhī。

汤泉

程师孟

山半炎泉涌不停,阴阳为炭自熏蒸。shān bàn yán quán yǒng bù tíng,yīn yáng wèi tàn zì xūn zhēng。
天公不许杨妃见,留待年年浴众僧。tiān gōng bù xǔ yáng fēi jiàn,liú dài nián nián yù zhòng sēng。

越山亭

程师孟

江山千古仙人地,城郭三春刺史天。jiāng shān qiān gǔ xiān rén dì,chéng guō sān chūn cì shǐ tiān。
文士莫如今日盛,方袍更比别州偏。wén shì mò rú jīn rì shèng,fāng páo gèng bǐ bié zhōu piān。

荔枝

程师孟

水浮蓬岛通宾馆,日出扶桑照戟门。shuǐ fú péng dǎo tōng bīn guǎn,rì chū fú sāng zhào jǐ mén。
一等翠林无别水,四边惟有荔枝园。yī děng cuì lín wú bié shuǐ,sì biān wéi yǒu lì zhī yuán。

荔枝

程师孟

重门画戟公堂峻,万瓦清烟使宅雄。zhòng mén huà jǐ gōng táng jùn,wàn wǎ qīng yān shǐ zhái xióng。
草服劝耕菖叶绿,罗裙送酒荔枝红。cǎo fú quàn gēng chāng yè lǜ,luó qún sòng jiǔ lì zhī hóng。

游玉尺山寺

程师孟

永日清阴喜独来,野僧题石作吟台。yǒng rì qīng yīn xǐ dú lái,yě sēng tí shí zuò yín tái。
无诗可比颜光禄,每忆登临却自回。wú shī kě bǐ yán guāng lù,měi yì dēng lín què zì huí。

与伯常会宿宿猿洞

程师孟

双塔和云宿翠屏,梦魂千里到禅扃。shuāng tǎ hé yún sù cuì píng,mèng hún qiān lǐ dào chán jiōng。
还教画手添新意,一簇林猿伴二星。hái jiào huà shǒu tiān xīn yì,yī cù lín yuán bàn èr xīng。

宿猿洞和张徽韵

程师孟

更深应是枕双攲,思得皋夔事业齐。gèng shēn yīng shì zhěn shuāng qī,sī dé gāo kuí shì yè qí。
终为清时难退隐,出山甘被百禽啼。zhōng wèi qīng shí nán tuì yǐn,chū shān gān bèi bǎi qín tí。

又会宿猿洞

程师孟

永感无心恋搢绅,十年不起卧龙身。yǒng gǎn wú xīn liàn jìn shēn,shí nián bù qǐ wò lóng shēn。
一朝黄纸除书下,八郡衣冠尽望尘。yī cháo huáng zhǐ chú shū xià,bā jùn yī guān jǐn wàng chén。
43123