古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
程元岳
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
和竹坞过曹柘岭
宋
:
程元岳
浮邱千载尚相闻,解辔精蓝月未曛。
fú qiū qiān zài shàng xiāng wén,jiě pèi jīng lán yuè wèi xūn。
一霎阴晴一霎雨,几重山水几重云。
yī shà yīn qíng yī shà yǔ,jǐ zhòng shān shuǐ jǐ zhòng yún。
轻簧啭处闻求友,浓绿丛边对此君。
qīng huáng zhuàn chù wén qiú yǒu,nóng lǜ cóng biān duì cǐ jūn。
更有山灵呈状巧,殢人花木亦欣欣。
gèng yǒu shān líng chéng zhuàng qiǎo,tì rén huā mù yì xīn xīn。
AI赏析
云岩
宋
:
程元岳
直上云严绝顶峰,始知尘世有仙踪。
zhí shàng yún yán jué dǐng fēng,shǐ zhī chén shì yǒu xiān zōng。
悬崖藓润经年雨,满地花飘昨夜风。
xuán yá xiǎn rùn jīng nián yǔ,mǎn dì huā piāo zuó yè fēng。
日月往来苍翠杪,烟霞舒卷画图中。
rì yuè wǎng lái cāng cuì miǎo,yān xiá shū juǎn huà tú zhōng。
琼台礼罢笙箫歇,万壑松声自羽宫。
qióng tái lǐ bà shēng xiāo xiē,wàn hè sōng shēng zì yǔ gōng。
AI赏析
游黄山次韵
宋
:
程元岳
谩宿林间夜对床,钟鱼衍度几星霜。
mán sù lín jiān yè duì chuáng,zhōng yú yǎn dù jǐ xīng shuāng。
月高花影频开画,风动松声自鼓簧。
yuè gāo huā yǐng pín kāi huà,fēng dòng sōng shēng zì gǔ huáng。
人事悬知春日好,禅心不作少年狂。
rén shì xuán zhī chūn rì hǎo,chán xīn bù zuò shǎo nián kuáng。
重来为称裴公约,万绿阴中醅酒香。
zhòng lái wèi chēng péi gōng yuē,wàn lǜ yīn zhōng pēi jiǔ xiāng。
AI赏析
观黄山仙人药臼
宋
:
程元岳
药臼空遗千载名,丹成人向九天行。
yào jiù kōng yí qiān zài míng,dān chéng rén xiàng jiǔ tiān xíng。
我来欲觅刀圭剂,只听寒泉佩玉声。
wǒ lái yù mì dāo guī jì,zhǐ tīng hán quán pèi yù shēng。
AI赏析
仙棋石
宋
:
程元岳
传闻棋不在中峰,曾有樵夫得一逢。
chuán wén qí bù zài zhōng fēng,céng yǒu qiáo fū dé yī féng。
自后世人无处觅,云溪花洞几重重。
zì hòu shì rén wú chù mì,yún xī huā dòng jǐ zhòng zhòng。
AI赏析