古诗词

程洵

次韵张顺之春日杂诗

程洵

解事东皇自有期,今年春较去年迟。jiě shì dōng huáng zì yǒu qī,jīn nián chūn jiào qù nián chí。
未教红著桃开脸,先放青还柳作眉。wèi jiào hóng zhù táo kāi liǎn,xiān fàng qīng hái liǔ zuò méi。

次韵张顺之春日杂诗

程洵

春来何物不熙熙,川泳云飞各自奇。chūn lái hé wù bù xī xī,chuān yǒng yún fēi gè zì qí。
趁队鱼儿如得意,窥人燕子似相欺。chèn duì yú ér rú dé yì,kuī rén yàn zi shì xiāng qī。

次韵张顺之春日杂诗

程洵

闲斋人静日方中,想见先生睡思浓。xián zhāi rén jìng rì fāng zhōng,xiǎng jiàn xiān shēng shuì sī nóng。
只么赏情殊有味,趁衙杂沓任黄蜂。zhǐ me shǎng qíng shū yǒu wèi,chèn yá zá dá rèn huáng fēng。

次韵张顺之春日杂诗

程洵

烱烱朝曦暖意回,迟迟午景气佳哉。jiǒng jiǒng cháo xī nuǎn yì huí,chí chí wǔ jǐng qì jiā zāi。
柳阴才逐斜阳去,花影还随皓月来。liǔ yīn cái zhú xié yáng qù,huā yǐng hái suí hào yuè lái。

次韵张顺之春日杂诗

程洵

沈水烧残日未西,旧书读罢卷重披。shěn shuǐ shāo cán rì wèi xī,jiù shū dú bà juǎn zhòng pī。
傍人欲识闲中趣,看取先生宴坐时。bàng rén yù shí xián zhōng qù,kàn qǔ xiān shēng yàn zuò shí。

道傍人家瓶梅正思命赋诗

程洵

茅舍疏篱古道傍,一枝的皪为谁芳。máo shě shū lí gǔ dào bàng,yī zhī de lì wèi shuí fāng。
壶中春色从来别,冷落全胜白玉堂。hú zhōng chūn sè cóng lái bié,lěng luò quán shèng bái yù táng。

铅山道中次叔重韵

程洵

烟翠空蒙扑远林,氛埃那复犯灵襟。yān cuì kōng méng pū yuǎn lín,fēn āi nà fù fàn líng jīn。
归程不恨风霜恶,自有梅花识此心。guī chéng bù hèn fēng shuāng è,zì yǒu méi huā shí cǐ xīn。

湘岸道中

程洵

按行又复到江干,近水遥山照眼寒。àn xíng yòu fù dào jiāng gàn,jìn shuǐ yáo shān zhào yǎn hán。
从此潇湘在胸次,不须更向画图看。cóng cǐ xiāo xiāng zài xiōng cì,bù xū gèng xiàng huà tú kàn。

渡湘江

程洵

万顷澄澜碧玉宽,笑乘一叶自轻安。wàn qǐng chéng lán bì yù kuān,xiào chéng yī yè zì qīng ān。
绿蓑从此关心事,待向烟林乞钓竿。lǜ suō cóng cǐ guān xīn shì,dài xiàng yān lín qǐ diào gān。

白竹桥

程洵

向来过此日流金,今日重来雪满林。xiàng lái guò cǐ rì liú jīn,jīn rì zhòng lái xuě mǎn lín。
轻弃箪瓢贪斗粟,区区奔走愧初心。qīng qì dān piáo tān dòu sù,qū qū bēn zǒu kuì chū xīn。

寒溪

程洵

溪名偶与故乡同,恍觉家山在眼中。xī míng ǒu yǔ gù xiāng tóng,huǎng jué jiā shān zài yǎn zhōng。
定自今宵更愁绝,又飞清梦过江东。dìng zì jīn xiāo gèng chóu jué,yòu fēi qīng mèng guò jiāng dōng。

过沙木桥怀赵公南

程洵

沙木桥头野老家,又来㢮檐酌流霞。shā mù qiáo tóu yě lǎo jiā,yòu lái chí yán zhuó liú xiá。
坐中只欠当时客,欲寄南枝一两花。zuò zhōng zhǐ qiàn dāng shí kè,yù jì nán zhī yī liǎng huā。

道傍见牛舐犊有感

程洵

人物本来同一原,于何却作两般看。rén wù běn lái tóng yī yuán,yú hé què zuò liǎng bān kàn。
只应气质生时异,差别从兹有万端。zhǐ yīng qì zhì shēng shí yì,chà bié cóng zī yǒu wàn duān。

泊高安市上夜雪

程洵

柏山高卧有馀清,我坐高安似冻蝇。bǎi shān gāo wò yǒu yú qīng,wǒ zuò gāo ān shì dòng yíng。
却喜明朝添伟观,峨峨千里踏层冰。què xǐ míng cháo tiān wěi guān,é é qiān lǐ tà céng bīng。

三月九日祁阳舟中闻鹃忆去年此日到衡阳有感

程洵

急桨轻舟下碧澜,归心切切陇头鹃。jí jiǎng qīng zhōu xià bì lán,guī xīn qiè qiè lǒng tóu juān。
人生石火光中住,又向湖南过一年。rén shēng shí huǒ guāng zhōng zhù,yòu xiàng hú nán guò yī nián。

王守仁竹斋

程洵

黄尘车马去如流,名利劳人死不休。huáng chén chē mǎ qù rú liú,míng lì láo rén sǐ bù xiū。
心远地偏何处是,小斋丛竹媚深幽。xīn yuǎn dì piān hé chù shì,xiǎo zhāi cóng zhú mèi shēn yōu。

王守仁竹斋

程洵

月度寒光影瘦疏,风传清籁韵虚徐。yuè dù hán guāng yǐng shòu shū,fēng chuán qīng lài yùn xū xú。
幽人宴坐蒲团稳,读罢儒书读佛书。yōu rén yàn zuò pú tuán wěn,dú bà rú shū dú fú shū。

张允迪出示方清老诗用韵简之

程洵

十里五里聊幽寻,远山近山相对阴。shí lǐ wǔ lǐ liáo yōu xún,yuǎn shān jìn shān xiāng duì yīn。
烟云变态晚逾好,竹树葱苍秋未深。yān yún biàn tài wǎn yú hǎo,zhú shù cōng cāng qiū wèi shēn。
故人见我喜欲舞,倚杖共看鸦投林。gù rén jiàn wǒ xǐ yù wǔ,yǐ zhàng gòng kàn yā tóu lín。
呼儿秉烛语清夜,烱烱君应识此心。hū ér bǐng zhú yǔ qīng yè,jiǒng jiǒng jūn yīng shí cǐ xīn。

度黄瓜岭

程洵

十年来往黄瓜路,冒日冲风凌雨雾。shí nián lái wǎng huáng guā lù,mào rì chōng fēng líng yǔ wù。
今朝短策又披云,一笑成诗复悽楚。jīn cháo duǎn cè yòu pī yún,yī xiào chéng shī fù qī chǔ。
我行对镜并浮鳙,欲攀星斗摩苍穹。wǒ xíng duì jìng bìng fú yōng,yù pān xīng dòu mó cāng qióng。
黄瓜虽小亦其亚,领略鳞鳞千万峰。huáng guā suī xiǎo yì qí yà,lǐng lüè lín lín qiān wàn fēng。

次方唐卿对月见寄

程洵

芒鞋却走荒山道,始觉在家贫亦好。máng xié què zǒu huāng shān dào,shǐ jué zài jiā pín yì hǎo。
归来对月思故人,寂寞柴门迹如扫。guī lái duì yuè sī gù rén,jì mò chái mén jì rú sǎo。
故人遗我新诗章,反覆幽怀欲倾倒。gù rén yí wǒ xīn shī zhāng,fǎn fù yōu huái yù qīng dào。
恍如明月坠我室,烱烱清光满怀抱。huǎng rú míng yuè zhuì wǒ shì,jiǒng jiǒng qīng guāng mǎn huái bào。
只今秋稼已如云,饱意可缓忧心捣。zhǐ jīn qiū jià yǐ rú yún,bǎo yì kě huǎn yōu xīn dǎo。
泼醅酒熟君不来,远思绵绵满秋草。pō pēi jiǔ shú jūn bù lái,yuǎn sī mián mián mǎn qiū cǎo。
8112345