古诗词

杨杰

静隐寺

杨杰

五岭碧崔嵬,云深隔世埃。wǔ lǐng bì cuī wéi,yún shēn gé shì āi。
寺从梁氏建,僧自梵天来。sì cóng liáng shì jiàn,sēng zì fàn tiān lái。
锡井三泉迸,松门十里开。xī jǐng sān quán bèng,sōng mén shí lǐ kāi。
如今渡江者,见说不浮杯。rú jīn dù jiāng zhě,jiàn shuō bù fú bēi。

滴滴泉

杨杰

岩谷连天岭,杉松彻象山。yán gǔ lián tiān lǐng,shān sōng chè xiàng shān。
路从云外入,人自海边还。lù cóng yún wài rù,rén zì hǎi biān hái。
禅榻红尘断,经窗白昼闲。chán tà hóng chén duàn,jīng chuāng bái zhòu xián。
玉莲生有处,香满翠微间。yù lián shēng yǒu chù,xiāng mǎn cuì wēi jiān。

方干故居

杨杰

千载富春渚,先生家独存。qiān zài fù chūn zhǔ,xiān shēng jiā dú cún。
元英播寰宇,丹桂付儿孙。yuán yīng bō huán yǔ,dān guì fù ér sūn。
文正重高节,子陵同享尊。wén zhèng zhòng gāo jié,zi líng tóng xiǎng zūn。
泊舟明月夜,重为吊吟魂。pō zhōu míng yuè yè,zhòng wèi diào yín hún。

游宝林招李簿梅尉

杨杰

东郭乞求闻晓鸡,篮舆乘兴过泾溪。dōng guō qǐ qiú wén xiǎo jī,lán yú chéng xīng guò jīng xī。
冰开波面白玉碎,雪压竹梢青凤低。bīng kāi bō miàn bái yù suì,xuě yā zhú shāo qīng fèng dī。
仙去空留炼丹井,境清疑有辟尘犀。xiān qù kōng liú liàn dān jǐng,jìng qīng yí yǒu pì chén xī。
子真太白曾孙在,飞棹何妨到水西。zi zhēn tài bái céng sūn zài,fēi zhào hé fáng dào shuǐ xī。

送张令同年赴岭南

杨杰

滕王阁上正持杯,候吏先期过岭来。téng wáng gé shàng zhèng chí bēi,hòu lì xiān qī guò lǐng lái。
泽国暂抛三径菊,春风须寄一枝梅。zé guó zàn pāo sān jìng jú,chūn fēng xū jì yī zhī méi。
昔年身到仁宗殿,同日鳞惊禹穴雷。xī nián shēn dào rén zōng diàn,tóng rì lín jīng yǔ xué léi。
万里青云有前约,莫因蓝绶叹尘埃。wàn lǐ qīng yún yǒu qián yuē,mò yīn lán shòu tàn chén āi。

送陈成伯学士知湖州

杨杰

扬舲初出禁城东,夹岸桃花蕊正红。yáng líng chū chū jìn chéng dōng,jiā àn táo huā ruǐ zhèng hóng。
紫绶朱轓金马客,清风明月水晶宫。zǐ shòu zhū fān jīn mǎ kè,qīng fēng míng yuè shuǐ jīng gōng。
昼衣始信归乡贵,夜鹤从教恨帐空。zhòu yī shǐ xìn guī xiāng guì,yè hè cóng jiào hèn zhàng kōng。
政暇笙歌应鼎沸,诗坛不用苦争功。zhèng xiá shēng gē yīng dǐng fèi,shī tán bù yòng kǔ zhēng gōng。

和酬致政朱殿丞

杨杰

挂冠清世咏归田,舟纵江湖养浩然。guà guān qīng shì yǒng guī tián,zhōu zòng jiāng hú yǎng hào rán。
水底病龙思致雨,树头老鹤懒冲天。shuǐ dǐ bìng lóng sī zhì yǔ,shù tóu lǎo hè lǎn chōng tiān。
诗因社友编三百,酒为春风费十千。shī yīn shè yǒu biān sān bǎi,jiǔ wèi chūn fēng fèi shí qiān。
今古辞荣人不少,惟君知足最当年。jīn gǔ cí róng rén bù shǎo,wéi jūn zhī zú zuì dāng nián。

再和

杨杰

诗将曾持造化权,何须功业勒燕然。shī jiāng céng chí zào huà quán,hé xū gōng yè lēi yàn rán。
生涯书外都无物,兴味壶中别有天。shēng yá shū wài dōu wú wù,xīng wèi hú zhōng bié yǒu tiān。
君解扁舟帆五两,我惭佳客履三千。jūn jiě biǎn zhōu fān wǔ liǎng,wǒ cán jiā kè lǚ sān qiān。
吾皇贵老多优赐,好乞湖山不计年。wú huáng guì lǎo duō yōu cì,hǎo qǐ hú shān bù jì nián。

再和

杨杰

君赋江山数十篇,人疑吟苦鬓皤然。jūn fù jiāng shān shù shí piān,rén yí yín kǔ bìn pó rán。
洞庭有浪寒欺昼,太华无云翠插天。dòng tíng yǒu làng hán qī zhòu,tài huá wú yún cuì chā tiān。
鸷鸟懦飞徒累百,疲兵重战必当千。zhì niǎo nuò fēi tú lèi bǎi,pí bīng zhòng zhàn bì dāng qiān。
席间莫讶赓酬速,诗债从来笑隔年。xí jiān mò yà gēng chóu sù,shī zhài cóng lái xiào gé nián。

陈氏得开元佛殿梁材断为琴传三世矣而归于太常少卿盛诲之请予赋焉

杨杰

佛屋良材度中琴,调弦安轸布徽金。fú wū liáng cái dù zhōng qín,diào xián ān zhěn bù huī jīn。
平时已入栋梁用,终古更传山水音。píng shí yǐ rù dòng liáng yòng,zhōng gǔ gèng chuán shān shuǐ yīn。
陈氏得为三世宝,启期无负一生心。chén shì dé wèi sān shì bǎo,qǐ qī wú fù yī shēng xīn。
太常密补岩廊化,歌咏南风惠泽深。tài cháng mì bǔ yán láng huà,gē yǒng nán fēng huì zé shēn。

昼锦堂

杨杰

功成身退正康强,凭轼归来昼锦光。gōng chéng shēn tuì zhèng kāng qiáng,píng shì guī lái zhòu jǐn guāng。
门外节旄交画戟,境中桑梓间甘棠。mén wài jié máo jiāo huà jǐ,jìng zhōng sāng zǐ jiān gān táng。
两朝将相经纶业,千古弦歌礼义乡。liǎng cháo jiāng xiāng jīng lún yè,qiān gǔ xián gē lǐ yì xiāng。
父老未劳思再见,圣君方眷股肱良。fù lǎo wèi láo sī zài jiàn,shèng jūn fāng juàn gǔ gōng liáng。

游藉田

杨杰

池馆连云昼掩扉,晴烟冉冉日晖晖。chí guǎn lián yún zhòu yǎn fēi,qíng yān rǎn rǎn rì huī huī。
黄鹂映叶不肯去,翠鸟得鱼还自飞。huáng lí yìng yè bù kěn qù,cuì niǎo dé yú hái zì fēi。
禾秀天田葱犗卧,花开仙苑粉墙围。hé xiù tiān tián cōng jiè wò,huā kāi xiān yuàn fěn qiáng wéi。
白莲径里归来晚,风送馀香欲染衣。bái lián jìng lǐ guī lái wǎn,fēng sòng yú xiāng yù rǎn yī。

和酬赤松庄陈天贶

杨杰

花压栏干木插天,不知经始自何年。huā yā lán gàn mù chā tiān,bù zhī jīng shǐ zì hé nián。
为怜水石留终日,谩拂莓苔写数篇。wèi lián shuǐ shí liú zhōng rì,mán fú méi tái xiě shù piān。
笼碧裁纱非我望,梯云名集自家传。lóng bì cái shā fēi wǒ wàng,tī yún míng jí zì jiā chuán。
气蒸波撼多才思,应笑襄阳孟浩然。qì zhēng bō hàn duō cái sī,yīng xiào xiāng yáng mèng hào rán。

过鸿沟

杨杰

楚汉区区别土疆,谁知盛德胜兵强。chǔ hàn qū qū bié tǔ jiāng,shuí zhī shèng dé shèng bīng qiáng。
乾坤混一归真主,郡国平分亦假王。qián kūn hùn yī guī zhēn zhǔ,jùn guó píng fēn yì jiǎ wáng。
地底泉源通汜水,道旁碑石属荥阳。dì dǐ quán yuán tōng sì shuǐ,dào páng bēi shí shǔ xíng yáng。
如今四海都无外,农入春田失战场。rú jīn sì hǎi dōu wú wài,nóng rù chūn tián shī zhàn chǎng。

和谢圣藻游锦川

杨杰

锦川亭上雨霏微,太守斋航卷画旗。jǐn chuān tíng shàng yǔ fēi wēi,tài shǒu zhāi háng juǎn huà qí。
步入名园莺惯见,歌随流水鹭惊飞。bù rù míng yuán yīng guàn jiàn,gē suí liú shuǐ lù jīng fēi。
凭高自有千峰聚,饮剧方知万事非。píng gāo zì yǒu qiān fēng jù,yǐn jù fāng zhī wàn shì fēi。
却恐丹阳赴官去,此心当共白云归。què kǒng dān yáng fù guān qù,cǐ xīn dāng gòng bái yún guī。

藉田集议

杨杰

甸师经始遇金穰,禁籞清樽合奉常。diān shī jīng shǐ yù jīn ráng,jìn yù qīng zūn hé fèng cháng。
千亩方田开帝籍,四时和气聚神仓。qiān mǔ fāng tián kāi dì jí,sì shí hé qì jù shén cāng。
青坛改卜先农兆,曲水交流上巳觞。qīng tán gǎi bo xiān nóng zhào,qū shuǐ jiāo liú shàng sì shāng。
欲识汉家林苑富,融融春泽浸长杨。yù shí hàn jiā lín yuàn fù,róng róng chūn zé jìn zhǎng yáng。

舟泊太湖

杨杰

区区朝市逐纷华,不信湖心有海槎。qū qū cháo shì zhú fēn huá,bù xìn hú xīn yǒu hǎi chá。
八十丈虹寒卧影,一千顷玉碧无瑕。bā shí zhàng hóng hán wò yǐng,yī qiān qǐng yù bì wú xiá。
古今风月归诗客,多少莼鲈属酒家。gǔ jīn fēng yuè guī shī kè,duō shǎo chún lú shǔ jiǔ jiā。
安得扁舟如范蠡,烟波深处卜生涯。ān dé biǎn zhōu rú fàn lí,yān bō shēn chù bo shēng yá。

默斋

杨杰

喧喧人世事何穷,燕坐深斋孰与同。xuān xuān rén shì shì hé qióng,yàn zuò shēn zhāi shú yǔ tóng。
道义优游言象外,利名分付是非中。dào yì yōu yóu yán xiàng wài,lì míng fēn fù shì fēi zhōng。
红尘无路到真境,幽鸟有时啼晚风。hóng chén wú lù dào zhēn jìng,yōu niǎo yǒu shí tí wǎn fēng。
此意只应陶令会,北窗琴在七弦空。cǐ yì zhǐ yīng táo lìng huì,běi chuāng qín zài qī xián kōng。

上知郡宋大卿

杨杰

县弩曾陪竹马迎,清风千里畏神明。xiàn nǔ céng péi zhú mǎ yíng,qīng fēng qiān lǐ wèi shén míng。
三朝史荣推循吏,九寺官班重正卿。sān cháo shǐ róng tuī xún lì,jiǔ sì guān bān zhòng zhèng qīng。
道气养成髭转黑,民情照尽法从轻。dào qì yǎng chéng zī zhuǎn hēi,mín qíng zhào jǐn fǎ cóng qīng。
异时归去黄金阙,留得甘棠岁岁荣。yì shí guī qù huáng jīn quē,liú dé gān táng suì suì róng。

和李义山盘豆馆丛芦有感

杨杰

盘豆苍珉刻旧吟,清风自可涤烦襟。pán dòu cāng mín kè jiù yín,qīng fēng zì kě dí fán jīn。
庭芦邂逅开青眼,泽国归投是素心。tíng lú xiè hòu kāi qīng yǎn,zé guó guī tóu shì sù xīn。
乡梦不知家远近,世涂休问迹升沉。xiāng mèng bù zhī jiā yuǎn jìn,shì tú xiū wèn jì shēng chén。
阳春一曲一樽酒,遮莫秋声四面砧。yáng chūn yī qū yī zūn jiǔ,zhē mò qiū shēng sì miàn zhēn。
1671234567»