古诗词

黄登

万峰庵

黄登

上到山巅晓色分,眼看残月待朝昕。shàng dào shān diān xiǎo sè fēn,yǎn kàn cán yuè dài cháo xīn。
望迷四顾浑如海,立欲移时只是云。wàng mí sì gù hún rú hǎi,lì yù yí shí zhǐ shì yún。
隐隐楼台平地见,行行钟磬半天闻。yǐn yǐn lóu tái píng dì jiàn,xíng xíng zhōng qìng bàn tiān wén。
举头顿觉青霄近,我欲乘风谒帝君。jǔ tóu dùn jué qīng xiāo jìn,wǒ yù chéng fēng yè dì jūn。

题三岩

黄登

占断烟霞老一丘,玉岩阅历几春秋。zhàn duàn yān xiá lǎo yī qiū,yù yán yuè lì jǐ chūn qiū。
削成四壁开三面,比似他山出一头。xuē chéng sì bì kāi sān miàn,bǐ shì tā shān chū yī tóu。
几欲登临寻胜概,偶然休沐得佳游。jǐ yù dēng lín xún shèng gài,ǒu rán xiū mù dé jiā yóu。
醉磨浓墨书岩石,恨不携琴更少留。zuì mó nóng mò shū yán shí,hèn bù xié qín gèng shǎo liú。

题三岩

黄登

飘然投绂卧云林,一片平生铁石心。piāo rán tóu fú wò yún lín,yī piàn píng shēng tiě shí xīn。
不是遗文能动我,谁令吊古便沾襟。bù shì yí wén néng dòng wǒ,shuí lìng diào gǔ biàn zhān jīn。
身同逝水几寒暑,名在空山无古今。shēn tóng shì shuǐ jǐ hán shǔ,míng zài kōng shān wú gǔ jīn。
仰止高风琴床下,还教三叹薄朝簪。yǎng zhǐ gāo fēng qín chuáng xià,hái jiào sān tàn báo cháo zān。