古诗词

项安世

道山风雨

项安世

年华澹滟满皇州,时节凄凉限胜游。nián huá dàn yàn mǎn huáng zhōu,shí jié qī liáng xiàn shèng yóu。
雨后石渠新水长,风前芸阁晚香愁。yǔ hòu shí qú xīn shuǐ zhǎng,fēng qián yún gé wǎn xiāng chóu。
不堪万点梅花老,强倚千丝柳带柔。bù kān wàn diǎn méi huā lǎo,qiáng yǐ qiān sī liǔ dài róu。
又是长安一百五,春阴漠漠未能休。yòu shì zhǎng ān yī bǎi wǔ,chūn yīn mò mò wèi néng xiū。

题王醇甫秀才海隐斋

项安世

万人如海最堪藏,何必南山有豹章。wàn rén rú hǎi zuì kān cáng,hé bì nán shān yǒu bào zhāng。
避世金门师曼倩,变名桐濑笑严光。bì shì jīn mén shī màn qiàn,biàn míng tóng lài xiào yán guāng。
睡龙渊底珠潜色,抵鹊山头玉混芒。shuì lóng yuān dǐ zhū qián sè,dǐ què shān tóu yù hùn máng。
不比寻常沟渎里,蛙跳雀浴便张皇。bù bǐ xún cháng gōu dú lǐ,wā tiào què yù biàn zhāng huáng。

久斋诗为南康赵司户

项安世

岁寒始见松将柳,道远方分骥若驽。suì hán shǐ jiàn sōng jiāng liǔ,dào yuǎn fāng fēn jì ruò nú。
凿井为山新意气,断干穿石老工夫。záo jǐng wèi shān xīn yì qì,duàn gàn chuān shí lǎo gōng fū。
重湖水作葡萄涨,五老云成锦绣铺。zhòng hú shuǐ zuò pú táo zhǎng,wǔ lǎo yún chéng jǐn xiù pù。
万古千秋模不尽,几家文集几家图。wàn gǔ qiān qiū mó bù jǐn,jǐ jiā wén jí jǐ jiā tú。

游齐山

项安世

半生作梦身初到,此日游山兴可知。bàn shēng zuò mèng shēn chū dào,cǐ rì yóu shān xīng kě zhī。
小盖曲穿杨柳岸,平舆斜掠槿花篱。xiǎo gài qū chuān yáng liǔ àn,píng yú xié lüè jǐn huā lí。
层轩俯瞰人寰狭,阴洞幽寻古路危。céng xuān fǔ kàn rén huán xiá,yīn dòng yōu xún gǔ lù wēi。
满寺留题谁最警,南唐人写晚唐诗。mǎn sì liú tí shuí zuì jǐng,nán táng rén xiě wǎn táng shī。

谢姜夔秀才示诗卷从千岩萧东甫学诗

项安世

千岩一派落都城,承露金盘尔许清。qiān yán yī pài luò dōu chéng,chéng lù jīn pán ěr xǔ qīng。
古体黄陈家格律,短章温李氏才情。gǔ tǐ huáng chén jiā gé lǜ,duǎn zhāng wēn lǐ shì cái qíng。
等闲又得诗人处,咫尺相过故将营。děng xián yòu dé shī rén chù,zhǐ chǐ xiāng guò gù jiāng yíng。
想见红尘乌帽底,几多怀玉未知名。xiǎng jiàn hóng chén wū mào dǐ,jǐ duō huái yù wèi zhī míng。

监利许知县

项安世

哦君五十四篇诗,燃尽青藜杖一枝。ó jūn wǔ shí sì piān shī,rán jǐn qīng lí zhàng yī zhī。
长韵屈平经里思,短章介甫集中辞。zhǎng yùn qū píng jīng lǐ sī,duǎn zhāng jiè fǔ jí zhōng cí。
只因云梦曾游耳,便把江山尽得之。zhǐ yīn yún mèng céng yóu ěr,biàn bǎ jiāng shān jǐn dé zhī。
割我锦机君已甚,不须更遣世人知。gē wǒ jǐn jī jūn yǐ shén,bù xū gèng qiǎn shì rén zhī。

谢王草场示诗卷

项安世

王郎老句合超群,曾是东莱语夜分。wáng láng lǎo jù hé chāo qún,céng shì dōng lái yǔ yè fēn。
多向断崖生绝景,或于晴野度轻云。duō xiàng duàn yá shēng jué jǐng,huò yú qíng yě dù qīng yún。
旧吟古意无人解,新住荒园免世纷。jiù yín gǔ yì wú rén jiě,xīn zhù huāng yuán miǎn shì fēn。
特地篮舆穿北郭,已闻藜杖过前村。tè dì lán yú chuān běi guō,yǐ wén lí zhàng guò qián cūn。

送陈正己赴调

项安世

一寸丹心百念更,满簪华发万人惊。yī cùn dān xīn bǎi niàn gèng,mǎn zān huá fā wàn rén jīng。
闲抛岁月供书册,长把饥寒为友生。xián pāo suì yuè gōng shū cè,zhǎng bǎ jī hán wèi yǒu shēng。
此事不轻身出处,诸公可念政和平。cǐ shì bù qīng shēn chū chù,zhū gōng kě niàn zhèng hé píng。
昔藏名字依沅水,今逐帆樯觐汉京。xī cáng míng zì yī yuán shuǐ,jīn zhú fān qiáng jìn hàn jīng。

送任三舅赴调

项安世

火云烧浪峡中归,朔雪横江又语离。huǒ yún shāo làng xiá zhōng guī,shuò xuě héng jiāng yòu yǔ lí。
一世由来迎送里,多才好去盛明时。yī shì yóu lái yíng sòng lǐ,duō cái hǎo qù shèng míng shí。
人知与我为兄弟,或欲从君问鬓髭。rén zhī yǔ wǒ wèi xiōng dì,huò yù cóng jūn wèn bìn zī。
为说掌中亡玉树,中年怀抱总堪知。wèi shuō zhǎng zhōng wáng yù shù,zhōng nián huái bào zǒng kān zhī。

次韵新泸南张安抚送行

项安世

沧湖居士楚江皋,劝我嘉州竹叶醪。cāng hú jū shì chǔ jiāng gāo,quàn wǒ jiā zhōu zhú yè láo。
侍立郎君清玉雪,赠行诗句妙风骚。shì lì láng jūn qīng yù xuě,zèng xíng shī jù miào fēng sāo。
怀人眷眷辞多苦,接物卑卑道更高。huái rén juàn juàn cí duō kǔ,jiē wù bēi bēi dào gèng gāo。
自听津亭三日语,扫除湖海一生豪。zì tīng jīn tíng sān rì yǔ,sǎo chú hú hǎi yī shēng háo。

雪后出西偏门迓郑安抚

项安世

四郊残雪未成泥,十里篮舆杂马蹄。sì jiāo cán xuě wèi chéng ní,shí lǐ lán yú zá mǎ tí。
道上行人梭样织,日边云气剪相齐。dào shàng xíng rén suō yàng zhī,rì biān yún qì jiǎn xiāng qí。
山围镜野成环玦,东折冰河散璧圭。shān wéi jìng yě chéng huán jué,dōng zhé bīng hé sàn bì guī。
独立跨河桥上望,共谁同说马公堤。dú lì kuà hé qiáo shàng wàng,gòng shuí tóng shuō mǎ gōng dī。

次韵奉东溪刘居士

项安世

雪领飘萧电目明,老于尘里讵沾尘。xuě lǐng piāo xiāo diàn mù míng,lǎo yú chén lǐ jù zhān chén。
惠连已解传吾句,元亮何妨得此身。huì lián yǐ jiě chuán wú jù,yuán liàng hé fáng dé cǐ shēn。
诗卷酒杯为事业,药囊丹鼎自君臣。shī juǎn jiǔ bēi wèi shì yè,yào náng dān dǐng zì jūn chén。
幅巾短褐长安市,谁识东溪直钓人。fú jīn duǎn hè zhǎng ān shì,shuí shí dōng xī zhí diào rén。

送吴察院赴江西运使

项安世

春风同上杏园鞯,夜雨江湖十九年。chūn fēng tóng shàng xìng yuán jiān,yè yǔ jiāng hú shí jiǔ nián。
册府归来头并雪,鼎湖仙去泪盈川。cè fǔ guī lái tóu bìng xuě,dǐng hú xiān qù lèi yíng chuān。
喜君冠豸裨新政,容我祛蝉校旧编。xǐ jūn guān zhì bì xīn zhèng,róng wǒ qū chán xiào jiù biān。
忽见绣衣南浦去,亦思小艇白鸥边。hū jiàn xiù yī nán pǔ qù,yì sī xiǎo tǐng bái ōu biān。

次韵郑检法休日律诗

项安世

一闲早已被闲魔,忙日求闲更几何。yī xián zǎo yǐ bèi xián mó,máng rì qiú xián gèng jǐ hé。
稍向静中观物化,未妨圣处策勋多。shāo xiàng jìng zhōng guān wù huà,wèi fáng shèng chù cè xūn duō。
官曹似我方成冷,诗句如君可得过。guān cáo shì wǒ fāng chéng lěng,shī jù rú jūn kě dé guò。
小待州桥好风雪,碎敲吟?逐清歌。xiǎo dài zhōu qiáo hǎo fēng xuě,suì qiāo yín dèng zhú qīng gē。

次韵潘都干喜杨中库归督其和诗

项安世

鸣莺三叹友声诗,底事闻埙未应篪。míng yīng sān tàn yǒu shēng shī,dǐ shì wén xūn wèi yīng chí。
嗟我金兰多寡彼,贲然风月喜来思。jiē wǒ jīn lán duō guǎ bǐ,bēn rán fēng yuè xǐ lái sī。
将军老去犹横槊,壮士前行莫退绥。jiāng jūn lǎo qù yóu héng shuò,zhuàng shì qián xíng mò tuì suí。
只恐监军门下客,未容戎幕举三麾。zhǐ kǒng jiān jūn mén xià kè,wèi róng róng mù jǔ sān huī。

又用韵酬赠潘杨二首

项安世

物物当前总是诗,遇丝成瑟竹成篪。wù wù dāng qián zǒng shì shī,yù sī chéng sè zhú chéng chí。
止呼大义周王泽,蔽以无邪孔氏思。zhǐ hū dà yì zhōu wáng zé,bì yǐ wú xié kǒng shì sī。
屈贾词悲变弁凯,齐梁格靡陷崔绥。qū jiǎ cí bēi biàn biàn kǎi,qí liáng gé mí xiàn cuī suí。
欲回温厚千年教,须仗诗翁为一麾。yù huí wēn hòu qiān nián jiào,xū zhàng shī wēng wèi yī huī。

又用韵酬赠潘杨二首

项安世

四海诚斋独霸诗,世无仲氏敢言篪。sì hǎi chéng zhāi dú bà shī,shì wú zhòng shì gǎn yán chí。
周公费誓传禽父,宣圣中庸授子思。zhōu gōng fèi shì chuán qín fù,xuān shèng zhōng yōng shòu zi sī。
钟子期家应善听,邮无恤后定能绥。zhōng zi qī jiā yīng shàn tīng,yóu wú xù hòu dìng néng suí。
真传更在吟哦外,大节如山不授麾。zhēn chuán gèng zài yín ó wài,dà jié rú shān bù shòu huī。

再次韵谢潘都干

项安世

壮士从军不废诗,何妨笳鼓间箫篪。zhuàng shì cóng jūn bù fèi shī,hé fáng jiā gǔ jiān xiāo chí。
秋城夜观无公事,月胁天心有咏思。qiū chéng yè guān wú gōng shì,yuè xié tiān xīn yǒu yǒng sī。
岁稔公私方暇乐,时平福履正来绥。suì rěn gōng sī fāng xiá lè,shí píng fú lǚ zhèng lái suí。
金陵风月三千首,共看君侯羽扇麾。jīn líng fēng yuè sān qiān shǒu,gòng kàn jūn hóu yǔ shàn huī。

次韵赵佥判投赠

项安世

三复新篇吻为乾,载赓馀韵甲生颜。sān fù xīn piān wěn wèi qián,zài gēng yú yùn jiǎ shēng yán。
今无愈湜陪长吉,古有严徐伴小山。jīn wú yù shí péi zhǎng jí,gǔ yǒu yán xú bàn xiǎo shān。
秀出猗兰仙李外,思留春草桂枝闲。xiù chū yī lán xiān lǐ wài,sī liú chūn cǎo guì zhī xián。
从来只有诗人苦,可笑王孙不自闲。cóng lái zhǐ yǒu shī rén kǔ,kě xiào wáng sūn bù zì xián。

再次韵赵佥判投赠

项安世

天街何日雨云乾,梦想王孙白玉颜。tiān jiē hé rì yǔ yún qián,mèng xiǎng wáng sūn bái yù yán。
一日能从晦岩子,十年不负会稽山。yī rì néng cóng huì yán zi,shí nián bù fù huì jī shān。
吟诗可但师唐白,服礼终期类汉间。yín shī kě dàn shī táng bái,fú lǐ zhōng qī lèi hàn jiān。
万事总当如荫户,己私除尽即心闲。wàn shì zǒng dāng rú yīn hù,jǐ sī chú jǐn jí xīn xián。