古诗词

项安世

出三坑口望松阳一首

项安世

鸡犬桑麻自一同,四山环县作畿封。jī quǎn sāng má zì yī tóng,sì shān huán xiàn zuò jī fēng。
三坑路口一回首,石壁苍林千万重。sān kēng lù kǒu yī huí shǒu,shí bì cāng lín qiān wàn zhòng。

新晴

项安世

日日霜晴客路乾,征人欢喜不辞寒。rì rì shuāng qíng kè lù qián,zhēng rén huān xǐ bù cí hán。
素娥青女相怜甚,将毋归来道路难。sù é qīng nǚ xiāng lián shén,jiāng wú guī lái dào lù nán。

天阴欲雪

项安世

仰天再拜乞冬晴,十县租人要入城。yǎng tiān zài bài qǐ dōng qíng,shí xiàn zū rén yào rù chéng。
些子中间私意处,此身方在客中行。xiē zi zhōng jiān sī yì chù,cǐ shēn fāng zài kè zhōng xíng。

田家有感

项安世

秋田犁罢老农闲,岁暮无营只闭关。qiū tián lí bà lǎo nóng xián,suì mù wú yíng zhǐ bì guān。
愧我西来复东去,新年赢得鬓毛斑。kuì wǒ xī lái fù dōng qù,xīn nián yíng dé bìn máo bān。

春日途中五首

项安世

未说离家日日晴,离家三日雨如倾。wèi shuō lí jiā rì rì qíng,lí jiā sān rì yǔ rú qīng。
津头小吏询名氏,但道当年段墨卿。jīn tóu xiǎo lì xún míng shì,dàn dào dāng nián duàn mò qīng。

春日途中五首

项安世

一派清江两岸平,湿云将雨暗柴荆。yī pài qīng jiāng liǎng àn píng,shī yún jiāng yǔ àn chái jīng。
十年一觉荆州梦,通济江头沌里行。shí nián yī jué jīng zhōu mèng,tōng jì jiāng tóu dùn lǐ xíng。

春日途中五首

项安世

破艇冲风去似疑,短篷经雨漏如筛。pò tǐng chōng fēng qù shì yí,duǎn péng jīng yǔ lòu rú shāi。
无端更着连宵雨,大似波神得厮欺。wú duān gèng zhe lián xiāo yǔ,dà shì bō shén dé sī qī。

春日途中五首

项安世

湖海今年最倦游,春来新上浙西舟。hú hǎi jīn nián zuì juàn yóu,chūn lái xīn shàng zhè xī zhōu。
天寒岁暮钱清路,又踏严州向婺州。tiān hán suì mù qián qīng lù,yòu tà yán zhōu xiàng wù zhōu。

春日途中五首

项安世

微风急雪点微茫,渔浦江边上客航。wēi fēng jí xuě diǎn wēi máng,yú pǔ jiāng biān shàng kè háng。
逆水趁潮如顺水,他乡送客似离乡。nì shuǐ chèn cháo rú shùn shuǐ,tā xiāng sòng kè shì lí xiāng。

立春日离家闻有召试之命

项安世

东行就日北看云,君宠亲恩两系心。dōng xíng jiù rì běi kàn yún,jūn chǒng qīn ēn liǎng xì xīn。
毕竟刍荛何所补,不如留着在山林。bì jìng chú ráo hé suǒ bǔ,bù rú liú zhe zài shān lín。

病牙

项安世

去年胃口辞瓜果,今岁牙车怯稻粱。qù nián wèi kǒu cí guā guǒ,jīn suì yá chē qiè dào liáng。
饮食于身已无几,更须身世觅轩裳。yǐn shí yú shēn yǐ wú jǐ,gèng xū shēn shì mì xuān shang。

淳熙乙未登科是夏再中教官得绍兴府教授秋末还家待阙时杨枢密为帅送程先生赴省八绝句

项安世

元祐真人第九春,玉颜惊喜识荆人。yuán yòu zhēn rén dì jiǔ chūn,yù yán jīng xǐ shí jīng rén。
如今凤质龙章士,又合抡魁作近臣。rú jīn fèng zhì lóng zhāng shì,yòu hé lūn kuí zuò jìn chén。

淳熙乙未登科是夏再中教官得绍兴府教授秋末还家待阙时杨枢密为帅送程先生赴省八绝句

项安世

雪中草草漫裁诗,沂国平生已可知。xuě zhōng cǎo cǎo màn cái shī,yí guó píng shēng yǐ kě zhī。
今日功名付家婿,百花头上更何疑。jīn rì gōng míng fù jiā xù,bǎi huā tóu shàng gèng hé yí。

淳熙乙未登科是夏再中教官得绍兴府教授秋末还家待阙时杨枢密为帅送程先生赴省八绝句

项安世

向来多士首何方,此学巍然道有光。xiàng lái duō shì shǒu hé fāng,cǐ xué wēi rán dào yǒu guāng。
付与能言子程子,莫教章蔡更专场。fù yǔ néng yán zi chéng zi,mò jiào zhāng cài gèng zhuān chǎng。

淳熙乙未登科是夏再中教官得绍兴府教授秋末还家待阙时杨枢密为帅送程先生赴省八绝句

项安世

诸公奉诏选豪英,翰墨声名要老成。zhū gōng fèng zhào xuǎn háo yīng,hàn mò shēng míng yào lǎo chéng。
谁敢一钱经卫尉,直须倾盖赠先生。shuí gǎn yī qián jīng wèi wèi,zhí xū qīng gài zèng xiān shēng。

淳熙乙未登科是夏再中教官得绍兴府教授秋末还家待阙时杨枢密为帅送程先生赴省八绝句

项安世

五星高会记当年,笑语喧江夜不眠。wǔ xīng gāo huì jì dāng nián,xiào yǔ xuān jiāng yè bù mián。
今日江头看独往,人生聚散亦堪怜。jīn rì jiāng tóu kàn dú wǎng,rén shēng jù sàn yì kān lián。

淳熙乙未登科是夏再中教官得绍兴府教授秋末还家待阙时杨枢密为帅送程先生赴省八绝句

项安世

霜风策策鼓黄芦,满眼吴江旧去途。shuāng fēng cè cè gǔ huáng lú,mǎn yǎn wú jiāng jiù qù tú。
梦到月明天阔处,夜深泥宿故城湖。mèng dào yuè míng tiān kuò chù,yè shēn ní sù gù chéng hú。

淳熙乙未登科是夏再中教官得绍兴府教授秋末还家待阙时杨枢密为帅送程先生赴省八绝句

项安世

夜醉巴河酒满船,晓餐湓浦浪掀天。yè zuì bā hé jiǔ mǎn chuán,xiǎo cān pén pǔ làng xiān tiān。
回头已作三年梦,应笑当时尚少年。huí tóu yǐ zuò sān nián mèng,yīng xiào dāng shí shàng shǎo nián。

淳熙乙未登科是夏再中教官得绍兴府教授秋末还家待阙时杨枢密为帅送程先生赴省八绝句

项安世

江南官路接天开,五月长安赐第回。jiāng nán guān lù jiē tiān kāi,wǔ yuè zhǎng ān cì dì huí。
若见门人旧题处,亦须披拂记曾来。ruò jiàn mén rén jiù tí chù,yì xū pī fú jì céng lái。

次韵苏教授饭郑教授五首

项安世

卧龙山下鹿门居,消得幽人一草庐。wò lóng shān xià lù mén jū,xiāo dé yōu rén yī cǎo lú。
更有胜如诸葛处,稻花香里看芙蕖。gèng yǒu shèng rú zhū gé chù,dào huā xiāng lǐ kàn fú qú。