古诗词

项安世

安园送春三首

项安世

春归重到是何时,满劝教渠醉似泥。chūn guī zhòng dào shì hé shí,mǎn quàn jiào qú zuì shì ní。
长短亭前芳草满,醉中归去路应迷。zhǎng duǎn tíng qián fāng cǎo mǎn,zuì zhōng guī qù lù yīng mí。

安园送春三首

项安世

未信飞花取次空,绕园千步觅春风。wèi xìn fēi huā qǔ cì kōng,rào yuán qiān bù mì chūn fēng。
元来都在榴花上,百摺芳心一并红。yuán lái dōu zài liú huā shàng,bǎi zhé fāng xīn yī bìng hóng。

安园送春三首

项安世

春风从此不须归,伴我逍遥更莫疑。chūn fēng cóng cǐ bù xū guī,bàn wǒ xiāo yáo gèng mò yí。
闲事胸中无一点,相看日日是春时。xián shì xiōng zhōng wú yī diǎn,xiāng kàn rì rì shì chūn shí。

立夏日南风大作二首

项安世

堤边树子最无情,恰则春归第一程。dī biān shù zi zuì wú qíng,qià zé chūn guī dì yī chéng。
舞向南风浑不住,叶间羞损旧啼莺。wǔ xiàng nán fēng hún bù zhù,yè jiān xiū sǔn jiù tí yīng。

立夏日南风大作二首

项安世

满城杨柳绿依依,背着春风自在飞。mǎn chéng yáng liǔ lǜ yī yī,bèi zhe chūn fēng zì zài fēi。
却是杨花有才思,一时收拾伴春归。què shì yáng huā yǒu cái sī,yī shí shōu shí bàn chūn guī。

长亭解

项安世

行人处处论亭邮,总为长亭怕永州。xíng rén chù chù lùn tíng yóu,zǒng wèi zhǎng tíng pà yǒng zhōu。
不道长亭更长去,也应行到日西休。bù dào zhǎng tíng gèng zhǎng qù,yě yīng xíng dào rì xī xiū。

游云

项安世

唐人诗板四十五,丽句亭中岁月深。táng rén shī bǎn sì shí wǔ,lì jù tíng zhōng suì yuè shēn。
烦公丐我一碑石,与张万壑松风音。fán gōng gài wǒ yī bēi shí,yǔ zhāng wàn hè sōng fēng yīn。

将往襄阳一日大雨

项安世

谁报江神我欲西,怕传新句落檀溪。shuí bào jiāng shén wǒ yù xī,pà chuán xīn jù luò tán xī。
江头一雨泥三尺,车没双轮马没蹄。jiāng tóu yī yǔ ní sān chǐ,chē méi shuāng lún mǎ méi tí。

留荆门蒙泉上三日无诗将去作二绝句谢之

项安世

倚云上头寒碧下,三日团圆看似痴。yǐ yún shàng tóu hán bì xià,sān rì tuán yuán kàn shì chī。
领略山灵无此客,与君何处更须诗。lǐng lüè shān líng wú cǐ kè,yǔ jūn hé chù gèng xū shī。

留荆门蒙泉上三日无诗将去作二绝句谢之

项安世

我诗只在篮舆上,兀兀荒陂自语时。wǒ shī zhǐ zài lán yú shàng,wù wù huāng bēi zì yǔ shí。
坐看飞云行看水,此时无我更寻诗。zuò kàn fēi yún xíng kàn shuǐ,cǐ shí wú wǒ gèng xún shī。

望三叠泉谷帘泉而不能至

项安世

只游玉峡并三峡,未到帘泉与叠泉。zhǐ yóu yù xiá bìng sān xiá,wèi dào lián quán yǔ dié quán。
少日跻攀今老矣,且随筋力度残年。shǎo rì jī pān jīn lǎo yǐ,qiě suí jīn lì dù cán nián。

次韵连通州祷雨弥勒像二绝句

项安世

欲呼弥勒下天宫,云叶森森意已浓。yù hū mí lēi xià tiān gōng,yún yè sēn sēn yì yǐ nóng。
尘世为霖消底物,葛陂龙是向来筇。chén shì wèi lín xiāo dǐ wù,gé bēi lóng shì xiàng lái qióng。

次韵连通州祷雨弥勒像二绝句

项安世

田父占云控血诚,治中得句写江清。tián fù zhàn yún kòng xuè chéng,zhì zhōng dé jù xiě jiāng qīng。
若为古堰千龟裂,得似词源万斛倾。ruò wèi gǔ yàn qiān guī liè,dé shì cí yuán wàn hú qīng。

用韵寄四川总领陈郎中

项安世

天上归来睡九春,一封黄牒拜除新。tiān shàng guī lái shuì jiǔ chūn,yī fēng huáng dié bài chú xīn。
赤城洞府今为主,抚掌群仙总是宾。chì chéng dòng fǔ jīn wèi zhǔ,fǔ zhǎng qún xiān zǒng shì bīn。

用韵寄四川总领陈郎中

项安世

笔稀秋老墨花春,散作烟云段段新。bǐ xī qiū lǎo mò huā chūn,sàn zuò yān yún duàn duàn xīn。
闻有清诗心便渴,径烦珍字写西宾。wén yǒu qīng shī xīn biàn kě,jìng fán zhēn zì xiě xī bīn。

巴河

项安世

纷纷剑客走淮濆,破虏红袍海内闻。fēn fēn jiàn kè zǒu huái fén,pò lǔ hóng páo hǎi nèi wén。
行到巴河打叉处,居人犹识旧将军。xíng dào bā hé dǎ chā chù,jū rén yóu shí jiù jiāng jūn。

忠州

项安世

耕凿林庐满四山,人家境象极宽闲。gēng záo lín lú mǎn sì shān,rén jiā jìng xiàng jí kuān xián。
不妨五马云根住,小市孤城自掩关。bù fáng wǔ mǎ yún gēn zhù,xiǎo shì gū chéng zì yǎn guān。

过滑澾岭

项安世

连山赤埴号胶泥,想见林深叫竹鸡。lián shān chì zhí hào jiāo ní,xiǎng jiàn lín shēn jiào zhú jī。
一路新晴天借我,稳扶篮笋上山蹊。yī lù xīn qíng tiān jiè wǒ,wěn fú lán sǔn shàng shān qī。

石滑澾岭

项安世

脚穿行到石滑澾,耳鸣听得提葫芦。jiǎo chuān xíng dào shí huá tà,ěr míng tīng dé tí hú lú。
乱山无数日欲落,一声美酒宽征夫。luàn shān wú shù rì yù luò,yī shēng měi jiǔ kuān zhēng fū。

石滑澾岭

项安世

滑澾岭上十年前,黄泥白石故依然。huá tà lǐng shàng shí nián qián,huáng ní bái shí gù yī rán。
旧时茅舍无寻处,一我能消几十年。jiù shí máo shě wú xún chù,yī wǒ néng xiāo jǐ shí nián。