古诗词

项安世

三十日过班竹赋玉州之木一首

项安世

玉州之南土当木,玉州之北木为竹。yù zhōu zhī nán tǔ dāng mù,yù zhōu zhī běi mù wèi zhú。
以土筑室土则荣,以木编篱木应辱。yǐ tǔ zhù shì tǔ zé róng,yǐ mù biān lí mù yīng rǔ。
无木用土固其宜,有木何忍贱用之。wú mù yòng tǔ gù qí yí,yǒu mù hé rěn jiàn yòng zhī。
呜呼,玉州之木最可悲,不为楹桷为藩篱。wū hū,yù zhōu zhī mù zuì kě bēi,bù wèi yíng jué wèi fān lí。

十月初还潭州题王氏瑞竹图

项安世

王君手持瑞竹图,要我作诗仍自书。wáng jūn shǒu chí ruì zhú tú,yào wǒ zuò shī réng zì shū。
我书不悭诗亦易,政坐此君难位置。wǒ shū bù qiān shī yì yì,zhèng zuò cǐ jūn nán wèi zhì。
我欲摇毫写作双竹吟,却教数节一干非商参。wǒ yù yáo háo xiě zuò shuāng zhú yín,què jiào shù jié yī gàn fēi shāng cān。
我欲援琴抚作孤竹曲,又见二妙同升异茕独。wǒ yù yuán qín fǔ zuò gū zhú qū,yòu jiàn èr miào tóng shēng yì qióng dú。
卜子夏,子可为我讴,一桴二米秬黍秋。bo zi xià,zi kě wèi wǒ ōu,yī fú èr mǐ jù shǔ qiū。
清人一韔攒双矛,肥泉同本末异流。qīng rén yī chàng zǎn shuāng máo,féi quán tóng běn mò yì liú。
观射父,子可为我释,一少二多何卦策。guān shè fù,zi kě wèi wǒ shì,yī shǎo èr duō hé guà cè。
以奇承耦震初爻,以耦承奇兑三索。yǐ qí chéng ǒu zhèn chū yáo,yǐ ǒu chéng qí duì sān suǒ。
我为二人书此言,请君持归君家看。wǒ wèi èr rén shū cǐ yán,qǐng jūn chí guī jūn jiā kàn。
展卷一问青琅玕,是易是诗然不然。zhǎn juǎn yī wèn qīng láng gān,shì yì shì shī rán bù rán。

送李知县赴蕲州广济

项安世

江头雪霁冰河折,日照江光动春色。jiāng tóu xuě jì bīng hé zhé,rì zhào jiāng guāng dòng chūn sè。
青丝快马踏香泥,画鼓方舟送行客。qīng sī kuài mǎ tà xiāng ní,huà gǔ fāng zhōu sòng xíng kè。
已惊柳叶大如指,忽见梅花飞著额。yǐ jīng liǔ yè dà rú zhǐ,hū jiàn méi huā fēi zhù é。
草根青软湿针毡,枝头绿淡摇金碧。cǎo gēn qīng ruǎn shī zhēn zhān,zhī tóu lǜ dàn yáo jīn bì。
眼看客子过淮南,春逐樯竿起江北。yǎn kàn kè zi guò huái nán,chūn zhú qiáng gān qǐ jiāng běi。
客帆渐远春渐深,一路浓香慰行役。kè fān jiàn yuǎn chūn jiàn shēn,yī lù nóng xiāng wèi xíng yì。
悬知上日春更好,桃李漫山献红白。xuán zhī shàng rì chūn gèng hǎo,táo lǐ màn shān xiàn hóng bái。
何时我亦下沧浪,把酒兰亭访今昔。hé shí wǒ yì xià cāng làng,bǎ jiǔ lán tíng fǎng jīn xī。

赋运使张大监道州石山以张诗平地风澜险于水此心铁石听之天为韵

项安世

枚回洲边春水生,日光照縠波文平。méi huí zhōu biān chūn shuǐ shēng,rì guāng zhào hú bō wén píng。
绣衣使者何世上,彩舟唤客论交情。xiù yī shǐ zhě hé shì shàng,cǎi zhōu huàn kè lùn jiāo qíng。
平生择交不择利,俗子纷纷卧之地。píng shēng zé jiāo bù zé lì,sú zi fēn fēn wò zhī dì。
少年所识惟石君,晚岁相从不相弃。shǎo nián suǒ shí wéi shí jūn,wǎn suì xiāng cóng bù xiāng qì。
一官到处西复东,悲欢得失无不同。yī guān dào chù xī fù dōng,bēi huān dé shī wú bù tóng。
谁云我州大如斗,中有千岩万壑含松风。shuí yún wǒ zhōu dà rú dòu,zhōng yǒu qiān yán wàn hè hán sōng fēng。
迩来所得尤艰难,人力不到天为剜。ěr lái suǒ dé yóu jiān nán,rén lì bù dào tiān wèi wān。
幽寻五岭犯炎雾,裹送万里穿狂澜。yōu xún wǔ lǐng fàn yán wù,guǒ sòng wàn lǐ chuān kuáng lán。
十夫舁前一夫洗,落尽煨尘见云巘。shí fū yú qián yī fū xǐ,luò jǐn wēi chén jiàn yún yǎn。
回首笑向道州守,此解未如人世险。huí shǒu xiào xiàng dào zhōu shǒu,cǐ jiě wèi rú rén shì xiǎn。
头颅已过羊肠车,不用更通丞相书。tóu lú yǐ guò yáng cháng chē,bù yòng gèng tōng chéng xiāng shū。
老来得此万事足,摩挲苍璧相倚于。lǎo lái dé cǐ wàn shì zú,mó sā cāng bì xiāng yǐ yú。
玉帘崭崭何齿齿,质坚德重不可徙。yù lián zhǎn zhǎn hé chǐ chǐ,zhì jiān dé zhòng bù kě xǐ。
要镌?口方玉池,更酌西岭玻璃水。yào juān kǒu fāng yù chí,gèng zhuó xī lǐng bō lí shuǐ。
小却盛之数亩园,日夕与之同卧起。xiǎo què shèng zhī shù mǔ yuán,rì xī yǔ zhī tóng wò qǐ。
客来莫怪我自怜,老子心情正如此。kè lái mò guài wǒ zì lián,lǎo zi xīn qíng zhèng rú cǐ。
大山嵯峨势千寻,小山左右罗瑶簪。dà shān cuó é shì qiān xún,xiǎo shān zuǒ yòu luó yáo zān。
坡陀峭立各有态,面目虽异同肝心。pō tuó qiào lì gè yǒu tài,miàn mù suī yì tóng gān xīn。
叩之其声清以越,如磬之石钟之铁。kòu zhī qí shēng qīng yǐ yuè,rú qìng zhī shí zhōng zhī tiě。
怕令去作清庙器,潜向江头□□□。pà lìng qù zuò qīng miào qì,qián xiàng jiāng tóu。
江头之月今几年,惯见东西南北客。jiāng tóu zhī yuè jīn jǐ nián,guàn jiàn dōng xī nán běi kè。
凛然相对各无惭,惟此主人伴此石。lǐn rán xiāng duì gè wú cán,wéi cǐ zhǔ rén bàn cǐ shí。
主人说法石解应,夜深哦诗使之听。zhǔ rén shuō fǎ shí jiě yīng,yè shēn ó shī shǐ zhī tīng。
垠崖划断声雷硍,有语盘空如此硬。yín yá huà duàn shēng léi xiàn,yǒu yǔ pán kōng rú cǐ yìng。
与人说石仍说诗,世间此乐谁得之。yǔ rén shuō shí réng shuō shī,shì jiān cǐ lè shuí dé zhī。
故人往往解此意,赠以飞瀑和天池。gù rén wǎng wǎng jiě cǐ yì,zèng yǐ fēi pù hé tiān chí。
三君相视俱悠然,主人之乐无穷年。sān jūn xiāng shì jù yōu rán,zhǔ rén zhī lè wú qióng nián。
只愁清庙要钟磬,早晚捉去调钧天。zhǐ chóu qīng miào yào zhōng qìng,zǎo wǎn zhuō qù diào jūn tiān。

宣帝

项安世

宣皇开口嫌俗儒,要知不是憎诗书。xuān huáng kāi kǒu xián sú rú,yào zhī bù shì zēng shī shū。
多文少实果何取,国家弃尔如粪土。duō wén shǎo shí guǒ hé qǔ,guó jiā qì ěr rú fèn tǔ。
卓然高见亦大奇,惩羹不谓真吹齑。zhuó rán gāo jiàn yì dà qí,chéng gēng bù wèi zhēn chuī jī。
汉家德意自此尽,王业岂是元成衰。hàn jiā dé yì zì cǐ jǐn,wáng yè qǐ shì yuán chéng shuāi。

衡州城下见蒸水来会

项安世

我从沅湘到石鼓,既见蒸湘喜无度。wǒ cóng yuán xiāng dào shí gǔ,jì jiàn zhēng xiāng xǐ wú dù。
为谁触热向零陵,更有潇湘在前路。wèi shuí chù rè xiàng líng líng,gèng yǒu xiāo xiāng zài qián lù。
乐哉湘水是吾师,挹彼三川尽注兹。lè zāi xiāng shuǐ shì wú shī,yì bǐ sān chuān jǐn zhù zī。
世人惟闻洞庭阔,谁知铧觜但如丝。shì rén wéi wén dòng tíng kuò,shuí zhī huá zī dàn rú sī。

次韵鄂州吴少保南楼

项安世

武昌城头起高阁,下见二江争一壑。wǔ chāng chéng tóu qǐ gāo gé,xià jiàn èr jiāng zhēng yī hè。
滔滔还作一江流,底用相遭苦相恶。tāo tāo hái zuò yī jiāng liú,dǐ yòng xiāng zāo kǔ xiāng è。
庾公当日此登临,拊髀北风思远略。yǔ gōng dāng rì cǐ dēng lín,fǔ bì běi fēng sī yuǎn lüè。
檐开历历汉阳树,多少雄心入开拓。yán kāi lì lì hàn yáng shù,duō shǎo xióng xīn rù kāi tuò。
暮年出手竟抢攘,千丈涛头空寂寞。mù nián chū shǒu jìng qiǎng rǎng,qiān zhàng tāo tóu kōng jì mò。
何如乘月坐胡床,且共诸人跨鸾鹤。hé rú chéng yuè zuò hú chuáng,qiě gòng zhū rén kuà luán hè。
平生枉恨王公弱,要是王公高一著。píng shēng wǎng hèn wáng gōng ruò,yào shì wáng gōng gāo yī zhù。
古来经济有包荒,愦愦故应强凿凿。gǔ lái jīng jì yǒu bāo huāng,kuì kuì gù yīng qiáng záo záo。
只今遗址向千年,又见神州□□索。zhǐ jīn yí zhǐ xiàng qiān nián,yòu jiàn shén zhōu suǒ。
凭栏堪赏亦堪嗟,长使游人望关洛。píng lán kān shǎng yì kān jiē,zhǎng shǐ yóu rén wàng guān luò。

次韵张安抚李侍郎同赋茯苓酥

项安世

山人采药晞乔松,披云扶石松根空。shān rén cǎi yào xī qiáo sōng,pī yún fú shí sōng gēn kōng。
捣霜饵玉得不死,大药真与神灵通。dǎo shuāng ěr yù dé bù sǐ,dà yào zhēn yǔ shén líng tōng。
论功合在金石上,何意坐随脂泽融。lùn gōng hé zài jīn shí shàng,hé yì zuò suí zhī zé róng。
谁令千古玉环秽,涴此万壑寒林风。shuí lìng qiān gǔ yù huán huì,wò cǐ wàn hè hán lín fēng。
煎膏桐乳彼何物,滑咽润颊夸微功。jiān gāo tóng rǔ bǐ hé wù,huá yàn rùn jiá kuā wēi gōng。
嗟哉可吊不可贺,吾道至此宁非穷。jiē zāi kě diào bù kě hè,wú dào zhì cǐ níng fēi qióng。
梁公一生面如铁,阿武家儿看花月。liáng gōng yī shēng miàn rú tiě,ā wǔ jiā ér kàn huā yuè。
鲁公言言秋霜烈,作文佞仙要仙诀。lǔ gōng yán yán qiū shuāng liè,zuò wén nìng xiān yào xiān jué。
曲江翻爱软美人,此理至今吾未彻。qū jiāng fān ài ruǎn měi rén,cǐ lǐ zhì jīn wú wèi chè。
元忠独立孟青时,晚岁脂韦事凄切。yuán zhōng dú lì mèng qīng shí,wǎn suì zhī wéi shì qī qiè。
微之年少本不凡,老作瓜蝇岂非拙。wēi zhī nián shǎo běn bù fán,lǎo zuò guā yíng qǐ fēi zhuō。
精金和铅怕先缺,脂麻煮茗那可说。jīng jīn hé qiān pà xiān quē,zhī má zhǔ míng nà kě shuō。
千年妙质当珀化,一啜微甘差剑吷。qiān nián miào zhì dāng pò huà,yī chuài wēi gān chà jiàn xuè。
作诗自警勿示人,同志相期在全节。zuò shī zì jǐng wù shì rén,tóng zhì xiāng qī zài quán jié。

凯歌

项安世

今年三月三,乐事今古稀。jīn nián sān yuè sān,lè shì jīn gǔ xī。
嘉陵江到武昌口,此时此日同□□。jiā líng jiāng dào wǔ chāng kǒu,cǐ shí cǐ rì tóng。
北人不敢恃鞍马,西人不敢凭山溪。běi rén bù gǎn shì ān mǎ,xī rén bù gǎn píng shān xī。
德安有高悦,匹马穿重围。dé ān yǒu gāo yuè,pǐ mǎ chuān zhòng wéi。
入城助守胆如斗,出城决战身如飞。rù chéng zhù shǒu dǎn rú dòu,chū chéng jué zhàn shēn rú fēi。
城中扶出王与季,城外逐出信与随。chéng zhōng fú chū wáng yǔ jì,chéng wài zhú chū xìn yǔ suí。
襄阳有赵淳,默坐谁得窥。xiāng yáng yǒu zhào chún,mò zuò shuí dé kuī。
一日熏尽西山狐,二日网尽东津鲵。yī rì xūn jǐn xī shān hú,èr rì wǎng jǐn dōng jīn ní。
三日开门看江北,一人一骑无残遗。sān rì kāi mén kàn jiāng běi,yī rén yī qí wú cán yí。
兴安有安丙,谈笑戮吴曦。xīng ān yǒu ān bǐng,tán xiào lù wú xī。
伪王乱领出深谷,长史捷布登前墀。wěi wáng luàn lǐng chū shēn gǔ,zhǎng shǐ jié bù dēng qián chí。
铜梁玉垒见天日,瞿塘滟滪无蛟螭。tóng liáng yù lěi jiàn tiān rì,qú táng yàn yù wú jiāo chī。
鄂州有老守,头白尚能诗。è zhōu yǒu lǎo shǒu,tóu bái shàng néng shī。
上言吾君善委任,下言吾相能指麾。shàng yán wú jūn shàn wěi rèn,xià yán wú xiāng néng zhǐ huī。
国家九九八十一万岁,璘雏褒孽休狂痴。guó jiā jiǔ jiǔ bā shí yī wàn suì,lín chú bāo niè xiū kuáng chī。

和韵送方翔仲赴省

项安世

无问其详问其略,奏牍于今祖谁作。wú wèn qí xiáng wèn qí lüè,zòu dú yú jīn zǔ shuí zuò。
三年戍卒箭痍深,长夜破胆鐎铜音。sān nián shù zú jiàn yí shēn,zhǎng yè pò dǎn jiāo tóng yīn。
文皇不共□□□,三五须从贾生说。wén huáng bù gòng,sān wǔ xū cóng jiǎ shēng shuō。
曲江赐酒黄封瓶,仙韶度曲宫花明。qū jiāng cì jiǔ huáng fēng píng,xiān sháo dù qū gōng huā míng。
江东六月归来早,江西先拜梭山老。jiāng dōng liù yuè guī lái zǎo,jiāng xī xiān bài suō shān lǎo。

和韵送方翔仲赴省

项安世

苏子书中挦策略,叶家肆里偷新作。sū zi shū zhōng xián cè lüè,yè jiā sì lǐ tōu xīn zuò。
南宫卷子不须深,句顺声谐即好音。nán gōng juǎn zi bù xū shēn,jù shùn shēng xié jí hǎo yīn。
调古曲高虽句绝,辞严意密谁笺说。diào gǔ qū gāo suī jù jué,cí yán yì mì shuí jiān shuō。
清泉白卤贮铜瓶,磨松展楮霜毫明。qīng quán bái lǔ zhù tóng píng,mó sōng zhǎn chǔ shuāng háo míng。
三题奏罢宫门早,行过郎闱惊阁老。sān tí zòu bà gōng mén zǎo,xíng guò láng wéi jīng gé lǎo。

寄友

项安世

君为闲客过登朝,我车日过南湖桥。jūn wèi xián kè guò dēng cháo,wǒ chē rì guò nán hú qiáo。
听君论诗发幽秘,问君索酒浇岧峣。tīng jūn lùn shī fā yōu mì,wèn jūn suǒ jiǔ jiāo tiáo yáo。
谁将君赋告天子,武皇夜唤相如起。shuí jiāng jūn fù gào tiān zi,wǔ huáng yè huàn xiāng rú qǐ。
明朝车马满街来,从此相望隔湖水。míng cháo chē mǎ mǎn jiē lái,cóng cǐ xiāng wàng gé hú shuǐ。
欲往从君足似挛,马嘶仆顾不能前。yù wǎng cóng jūn zú shì luán,mǎ sī pū gù bù néng qián。
时凭栩栩枝头梦,往看娟娟池上莲。shí píng xǔ xǔ zhī tóu mèng,wǎng kàn juān juān chí shàng lián。
诗盟扫地心如失,酒债无钱甘首疾。shī méng sǎo dì xīn rú shī,jiǔ zhài wú qián gān shǒu jí。
绿杨门巷过春风,粉箨园林空夏日。lǜ yáng mén xiàng guò chūn fēng,fěn tuò yuán lín kōng xià rì。
半年不奈此悲凉,无计挽君归野塘。bàn nián bù nài cǐ bēi liáng,wú jì wǎn jūn guī yě táng。
不如我自解章绂,却为闲客来君傍。bù rú wǒ zì jiě zhāng fú,què wèi xián kè lái jūn bàng。
饮竭君家酒千斛,吟尽君家纸千轴。yǐn jié jūn jiā jiǔ qiān hú,yín jǐn jūn jiā zhǐ qiān zhóu。
醉中扶上木兰舟,秋浦月明秋水绿。zuì zhōng fú shàng mù lán zhōu,qiū pǔ yuè míng qiū shuǐ lǜ。

以法华寺为试院拟题于子厚之西亭

项安世

三旬襆被西亭宿,卧对唐碑看不足。sān xún fú bèi xī tíng sù,wò duì táng bēi kàn bù zú。
重闱锁断夕阳天,恰似当时万竿竹。zhòng wéi suǒ duàn xī yáng tiān,qià shì dāng shí wàn gān zhú。
直须彻棘对愚潇,始见西亭真面目。zhí xū chè jí duì yú xiāo,shǐ jiàn xī tíng zhēn miàn mù。

为建昌南城包显道题光风霁月之阁

项安世

扁以槐堂之钜笔,铭以云谷之高辞。biǎn yǐ huái táng zhī jù bǐ,míng yǐ yún gǔ zhī gāo cí。
镇以平园之签帙,照以太极之肝脾。zhèn yǐ píng yuán zhī qiān zhì,zhào yǐ tài jí zhī gān pí。
千岩万壑转芳气,青天碧海流清规。qiān yán wàn hè zhuǎn fāng qì,qīng tiān bì hǎi liú qīng guī。
春晨画出舞雩咏,夜景看成彭泽诗。chūn chén huà chū wǔ yú yǒng,yè jǐng kàn chéng péng zé shī。
勉哉此事要真积,昔者所闻无坐驰。miǎn zāi cǐ shì yào zhēn jī,xī zhě suǒ wén wú zuò chí。
愿追策骥予陶子,勿但嘐嘐如牧皮。yuàn zhuī cè jì yǔ táo zi,wù dàn xiāo xiāo rú mù pí。

杨梅

项安世

吾家里曲修家木,叶如海桐实如谷。wú jiā lǐ qū xiū jiā mù,yè rú hǎi tóng shí rú gǔ。
闻名谓是金作丸,见面恍惊珠夺目。wén míng wèi shì jīn zuò wán,jiàn miàn huǎng jīng zhū duó mù。
直将甘软换严酸,坐使筠笼荐金屋。zhí jiāng gān ruǎn huàn yán suān,zuò shǐ yún lóng jiàn jīn wū。
越山五月垂垂雨,鼎实无声渠甚武。yuè shān wǔ yuè chuí chuí yǔ,dǐng shí wú shēng qú shén wǔ。
雕盘供蜜渍中乾,犀箸下盐苏齿楚。diāo pán gōng mì zì zhōng qián,xī zhù xià yán sū chǐ chǔ。
蔗糖煎实茗煎仁,枯腊犹堪诧儿女。zhè táng jiān shí míng jiān rén,kū là yóu kān chà ér nǚ。
棱梅一种腰如束,岁岁年年官所录。léng méi yī zhǒng yāo rú shù,suì suì nián nián guān suǒ lù。
城中贵买谁得知,城外贱科人自哭。chéng zhōng guì mǎi shuí dé zhī,chéng wài jiàn kē rén zì kū。
君不见泸戎荔子翠眉须,从来尤物非人福。jūn bù jiàn lú róng lì zi cuì méi xū,cóng lái yóu wù fēi rén fú。

和黄醇甫将行赴范侍郎海棠夜宴八韵

项安世

花阄酒令不须探,但对此花须醉酣。huā jiū jiǔ lìng bù xū tàn,dàn duì cǐ huā xū zuì hān。
花头露重春的的,花树云暗天昙昙。huā tóu lù zhòng chūn de de,huā shù yún àn tiān tán tán。
美人醉后欲无力,小妇困来微带惭。měi rén zuì hòu yù wú lì,xiǎo fù kùn lái wēi dài cán。
蜀王宫畔客当去,召伯堂前人罢参。shǔ wáng gōng pàn kè dāng qù,zhào bó táng qián rén bà cān。
离歌未动酒如海,花径渐昏云作龛。lí gē wèi dòng jiǔ rú hǎi,huā jìng jiàn hūn yún zuò kān。
急呼千炬夜光起,缓引百柂春波涵。jí hū qiān jù yè guāng qǐ,huǎn yǐn bǎi yí chūn bō hán。
照花莫睡共花饮,泥客作诗停客骖。zhào huā mò shuì gòng huā yǐn,ní kè zuò shī tíng kè cān。
诗成酒尽花亦落,客子一去天西南。shī chéng jiǔ jǐn huā yì luò,kè zi yī qù tiān xī nán。

次韵周子问相勉求官诗

项安世

我缨却要沧浪清,我足但可云门行。wǒ yīng què yào cāng làng qīng,wǒ zú dàn kě yún mén xíng。
头颅四十中底用,阿婆纵好难为新。tóu lú sì shí zhōng dǐ yòng,ā pó zòng hǎo nán wèi xīn。
强涂脂粉老自愧,旋学鬓鬟梳不成。qiáng tú zhī fěn lǎo zì kuì,xuán xué bìn huán shū bù chéng。
忆初少日心自惊,蹙踏万里长风生。yì chū shǎo rì xīn zì jīng,cù tà wàn lǐ zhǎng fēng shēng。
昂藏天马出西极,浩荡河汉方东倾。áng cáng tiān mǎ chū xī jí,hào dàng hé hàn fāng dōng qīng。
老矣只今无许事,菰蒲深处一鸥轻。lǎo yǐ zhǐ jīn wú xǔ shì,gū pú shēn chù yī ōu qīng。

送承甫兄往长阳山从学诗

项安世

正月已暖春无寒,江深水浅沙觜乾。zhèng yuè yǐ nuǎn chūn wú hán,jiāng shēn shuǐ qiǎn shā zī qián。
东风日日送行客,我来踏遍江之干。dōng fēng rì rì sòng xíng kè,wǒ lái tà biàn jiāng zhī gàn。
昨日送客东入浙,今日送客西入湾。zuó rì sòng kè dōng rù zhè,jīn rì sòng kè xī rù wān。
旁人但笑入湾拙,岂料此行人所难。páng rén dàn xiào rù wān zhuō,qǐ liào cǐ xíng rén suǒ nán。
吾宗豪俊自天赋,已有名字登春官。wú zōng háo jùn zì tiān fù,yǐ yǒu míng zì dēng chūn guān。
功名迫人不肯受,问官乞取三年闲。gōng míng pò rén bù kěn shòu,wèn guān qǐ qǔ sān nián xián。
尔来政恐未能免,俯首却入樊笼间。ěr lái zhèng kǒng wèi néng miǎn,fǔ shǒu què rù fán lóng jiān。
挥金酾酒少时事,一笑昨梦何澜翻。huī jīn shāi jiǔ shǎo shí shì,yī xiào zuó mèng hé lán fān。
山中范蠡有孙在,老手未试人所叹。shān zhōng fàn lí yǒu sūn zài,lǎo shǒu wèi shì rén suǒ tàn。
幡然愿执弟子礼,拿舟自入长阳山。fān rán yuàn zhí dì zi lǐ,ná zhōu zì rù zhǎng yáng shān。
人言此去几百里,井里萧索惟榛菅。rén yán cǐ qù jǐ bǎi lǐ,jǐng lǐ xiāo suǒ wéi zhēn jiān。
度君自沮君不顾,学贵就道宁求安。dù jūn zì jǔ jūn bù gù,xué guì jiù dào níng qiú ān。
闻猿莫起欲归想,见山只作为仁看。wén yuán mò qǐ yù guī xiǎng,jiàn shān zhǐ zuò wèi rén kàn。
但令此志久不堕,九万地里俱平宽。dàn lìng cǐ zhì jiǔ bù duò,jiǔ wàn dì lǐ jù píng kuān。
归期已约槐花熟,努力加餐互相祝。guī qī yǐ yuē huái huā shú,nǔ lì jiā cān hù xiāng zhù。
今年看我亦高飞,明年上林两黄鹄。jīn nián kàn wǒ yì gāo fēi,míng nián shàng lín liǎng huáng gǔ。

次韵孙司户黄堂观醮遇雪

项安世

江陵旧识李谪仙,向来一梦今恍然。jiāng líng jiù shí lǐ zhé xiān,xiàng lái yī mèng jīn huǎng rán。
依然斗酒诗百篇,锼剔造化供清妍。yī rán dòu jiǔ shī bǎi piān,sōu tī zào huà gōng qīng yán。
妙意直到天皇先,长歌短曲何蝉联。miào yì zhí dào tiān huáng xiān,zhǎng gē duǎn qū hé chán lián。
龙螭蛟鳄纷连蜷,黄冠作礼邀云軿。lóng chī jiāo è fēn lián quán,huáng guān zuò lǐ yāo yún píng。
珠幢玉节来蹁跹,玉川再拜瞻上玄。zhū chuáng yù jié lái pián xiān,yù chuān zài bài zhān shàng xuán。
磬声缥缈空中传,僾然欲见非眇绵。qìng shēng piāo miǎo kōng zhōng chuán,ài rán yù jiàn fēi miǎo mián。
水花冰叶来满筵,清寒彻骨思啮毡。shuǐ huā bīng yè lái mǎn yán,qīng hán chè gǔ sī niè zhān。
蓬莱玉霄云气连,人间化鹤三千年。péng lái yù xiāo yún qì lián,rén jiān huà hè sān qiān nián。
皎皎忽悟三生缘,当时误读青瑶笺。jiǎo jiǎo hū wù sān shēng yuán,dāng shí wù dú qīng yáo jiān。

跋林和靖手书所作三十联

项安世

唐人作诗先作联,一联一句名几年。táng rén zuò shī xiān zuò lián,yī lián yī jù míng jǐ nián。
后来作者如崩川,去千百里无洄沿。hòu lái zuò zhě rú bēng chuān,qù qiān bǎi lǐ wú huí yán。
又如商鞅坏井田,夷封沟洫开陌阡。yòu rú shāng yāng huài jǐng tián,yí fēng gōu xù kāi mò qiān。
吟哦一变成号颠,秦张功甫出此编。yín ó yī biàn chéng hào diān,qín zhāng gōng fǔ chū cǐ biān。
我读未竟心犁然,借归手抄家自传。wǒ dú wèi jìng xīn lí rán,jiè guī shǒu chāo jiā zì chuán。
藏之箧笥待后贤,庶万有一唐风还。cáng zhī qiè sì dài hòu xián,shù wàn yǒu yī táng fēng hái。