古诗词

冯山

送满夷行秀才赴太学

冯山

汉唐诸儒经术浅,事业不及文章多。hàn táng zhū rú jīng shù qiǎn,shì yè bù jí wén zhāng duō。
六经意义失原本,次第疏凿成江河。liù jīng yì yì shī yuán běn,cì dì shū záo chéng jiāng hé。
圣朝群公尽禹力,注海一导横流波。shèng cháo qún gōng jǐn yǔ lì,zhù hǎi yī dǎo héng liú bō。
渊源太学得至宝,洗出光耀犹镌磨。yuān yuán tài xué dé zhì bǎo,xǐ chū guāng yào yóu juān mó。
圣贤德业贵简易,一气自在生中和。shèng xián dé yè guì jiǎn yì,yī qì zì zài shēng zhōng hé。
针医马蹄凿浑沌,或恐纯粹成雕讹。zhēn yī mǎ tí záo hún dùn,huò kǒng chún cuì chéng diāo é。
君方茂年已知道,归涉浩渺登嵯峨。jūn fāng mào nián yǐ zhī dào,guī shè hào miǎo dēng cuó é。
置身爵禄庆赏外,人迹断处逢丘轲。zhì shēn jué lù qìng shǎng wài,rén jì duàn chù féng qiū kē。

寄题宇文之邵公南止亭

冯山

公南九亭名止止,亭不妄作名何为。gōng nán jiǔ tíng míng zhǐ zhǐ,tíng bù wàng zuò míng hé wèi。
群公赋咏得深趣,清绝正与斯人宜。qún gōng fù yǒng dé shēn qù,qīng jué zhèng yǔ sī rén yí。
铺张止义到无说,使我下笔先迟疑。pù zhāng zhǐ yì dào wú shuō,shǐ wǒ xià bǐ xiān chí yí。
圣贤出处无定辙,俯仰轻重争毫厘。shèng xián chū chù wú dìng zhé,fǔ yǎng qīng zhòng zhēng háo lí。
云行非行止非止,由赐狂病渊骞痴。yún xíng fēi xíng zhǐ fēi zhǐ,yóu cì kuáng bìng yuān qiān chī。
公南少年负才术,试仕吐出胸中奇。gōng nán shǎo nián fù cái shù,shì shì tǔ chū xiōng zhōng qí。
一言龃龉便投袂,自道岂欲求人知。yī yán jǔ yǔ biàn tóu mèi,zì dào qǐ yù qiú rén zhī。
公卿文章强且起,举手谢绝无还期。gōng qīng wén zhāng qiáng qiě qǐ,jǔ shǒu xiè jué wú hái qī。
传家万卷书史乐,负郭五里松楸悲。chuán jiā wàn juǎn shū shǐ lè,fù guō wǔ lǐ sōng qiū bēi。
岷峨嘉景照研席,事搅辄醉醒仍诗。mín é jiā jǐng zhào yán xí,shì jiǎo zhé zuì xǐng réng shī。
有时日晏卧不动,郁郁经济埋如脾。yǒu shí rì yàn wò bù dòng,yù yù jīng jì mái rú pí。
太师竹洞枕温落,龙图药圃临清伊。tài shī zhú dòng zhěn wēn luò,lóng tú yào pǔ lín qīng yī。
二公止迹不止道,力与名教相扶持。èr gōng zhǐ jì bù zhǐ dào,lì yǔ míng jiào xiāng fú chí。
今君所处近伊洛,道在不必分高卑。jīn jūn suǒ chù jìn yī luò,dào zài bù bì fēn gāo bēi。
文章自可敌行事,荀孟皆我知为谁。wén zhāng zì kě dí xíng shì,xún mèng jiē wǒ zhī wèi shuí。
亭非俗亭止非止,人物不到西南欺。tíng fēi sú tíng zhǐ fēi zhǐ,rén wù bù dào xī nán qī。

送江衍巨源提举赴阙

冯山

潼川昔迎公西来,益昌今送公北回。tóng chuān xī yíng gōng xī lái,yì chāng jīn sòng gōng běi huí。
常平使者岂公志,远地久淹经济才。cháng píng shǐ zhě qǐ gōng zhì,yuǎn dì jiǔ yān jīng jì cái。
三年风绩不胜颂,欲别有赠心胸开。sān nián fēng jì bù shèng sòng,yù bié yǒu zèng xīn xiōng kāi。
江阳夷蛮互雠格,边将生事惊风埃。jiāng yáng yí mán hù chóu gé,biān jiāng shēng shì jīng fēng āi。
连兵巨费久乃定,得失未可相偿陪。lián bīng jù fèi jiǔ nǎi dìng,dé shī wèi kě xiāng cháng péi。
去秋西师出四路,欲举夏寇除根荄。qù qiū xī shī chū sì lù,yù jǔ xià kòu chú gēn gāi。
精强挽运一蹉跌,十存四五良可哀。jīng qiáng wǎn yùn yī cuō diē,shí cún sì wǔ liáng kě āi。
河南数州入封略,恶土弃壤如尘灰。hé nán shù zhōu rù fēng lüè,è tǔ qì rǎng rú chén huī。
传闻敌气渐衰弱,阃外复委将军裁。chuán wén dí qì jiàn shuāi ruò,kǔn wài fù wěi jiāng jūn cái。
借将贺兰作都护,戍守尚恐难栽培。jiè jiāng hè lán zuò dōu hù,shù shǒu shàng kǒng nán zāi péi。
况今秦人极疲敝,菽粟贵重如琼瑰。kuàng jīn qín rén jí pí bì,shū sù guì zhòng rú qióng guī。
诸军零落气未振,肯听号令传风雷。zhū jūn líng luò qì wèi zhèn,kěn tīng hào lìng chuán fēng léi。
看唐南诏吐蕃传,往往因循成祸胎。kàn táng nán zhào tǔ fān chuán,wǎng wǎng yīn xún chéng huò tāi。
太上神明照幽隐,广谋博访无嫌猜。tài shàng shén míng zhào yōu yǐn,guǎng móu bó fǎng wú xián cāi。
近臣从容合公议,忍使汉地生蒿莱。jìn chén cóng róng hé gōng yì,rěn shǐ hàn dì shēng hāo lái。
每思一饭三四起,感慨与语何人哉。měi sī yī fàn sān sì qǐ,gǎn kǎi yǔ yǔ hé rén zāi。
会公还朝方进用,不侍讲殿归霜台。huì gōng hái cháo fāng jìn yòng,bù shì jiǎng diàn guī shuāng tái。
泸南关右饱闻见,讵肯戏笑随童孩。lú nán guān yòu bǎo wén jiàn,jù kěn xì xiào suí tóng hái。
对扬上前苟可道,愿持此语排奸回。duì yáng shàng qián gǒu kě dào,yuàn chí cǐ yǔ pái jiān huí。
平生磊落致君意,岂虑言出为身灾。píng shēng lěi luò zhì jūn yì,qǐ lǜ yán chū wèi shēn zāi。

和果倅赵衮良弼平江亭

冯山

牛峰绝顶凌云阁,形胜潼江照开廓。niú fēng jué dǐng líng yún gé,xíng shèng tóng jiāng zhào kāi kuò。
涪水台中隐凡庵,坐对西山横碧落。fú shuǐ tái zhōng yǐn fán ān,zuò duì xī shān héng bì luò。
顷尝登览放怀抱,钩挂轩窗卷帷幕。qǐng cháng dēng lǎn fàng huái bào,gōu guà xuān chuāng juǎn wéi mù。
气酣景熟状不起,一片风骚情索寞。qì hān jǐng shú zhuàng bù qǐ,yī piàn fēng sāo qíng suǒ mò。
充城累身倦未出,无事门庭可罗雀。chōng chéng lèi shēn juàn wèi chū,wú shì mén tíng kě luó què。
翠筠五瑞扫尘土,澄照清风易椽薄。cuì yún wǔ ruì sǎo chén tǔ,chéng zhào qīng fēng yì chuán báo。
平江最好最后到,隐几凌云仅依约。píng jiāng zuì hǎo zuì hòu dào,yǐn jǐ líng yún jǐn yī yuē。
屏星主人局闲散,长句森森邀我作。píng xīng zhǔ rén jú xián sàn,zhǎng jù sēn sēn yāo wǒ zuò。
漳滨病起吟魂耗,中散慵来笔锋弱。zhāng bīn bìng qǐ yín hún hào,zhōng sàn yōng lái bǐ fēng ruò。
铿金入木将奈何,手把新篇空愧怍。kēng jīn rù mù jiāng nài hé,shǒu bǎ xīn piān kōng kuì zuò。

送赵良弼知广安军

冯山

巴黔万山横楚封,洞庭碧海蛟龙宫。bā qián wàn shān héng chǔ fēng,dòng tíng bì hǎi jiāo lóng gōng。
潜灵蓄秀天疏通,楚人自古多材雄。qián líng xù xiù tiān shū tōng,chǔ rén zì gǔ duō cái xióng。
江陵故都当其胸,人物萧爽驰英风。jiāng líng gù dōu dāng qí xiōng,rén wù xiāo shuǎng chí yīng fēng。
良弼崛起声其中,宏伟浑厚如山东。liáng bì jué qǐ shēng qí zhōng,hóng wěi hún hòu rú shān dōng。
才思婉娩春华融,论议慷慨无约丰。cái sī wǎn miǎn chūn huá róng,lùn yì kāng kǎi wú yuē fēng。
高步壮领辕不容,徊翔盘纡巫与嵩。gāo bù zhuàng lǐng yuán bù róng,huái xiáng pán yū wū yǔ sōng。
拿舟向蜀沿涪潼,嘉陵一曲城古充。ná zhōu xiàng shǔ yán fú tóng,jiā líng yī qū chéng gǔ chōng。
鹰隼倒臂宁久笼,南荣霹雳醒愚聋。yīng sǔn dào bì níng jiǔ lóng,nán róng pī lì xǐng yú lóng。
归来破裳未及缝,籍才檄起如旋篷。guī lái pò shang wèi jí fèng,jí cái xí qǐ rú xuán péng。
瞿唐故交复相从,始适抱子今皆翁。qú táng gù jiāo fù xiāng cóng,shǐ shì bào zi jīn jiē wēng。
天真逍遥饮量洪,世事历遍诗尤工。tiān zhēn xiāo yáo yǐn liàng hóng,shì shì lì biàn shī yóu gōng。
有时语酣笑未终,环顾四坐皆虚空。yǒu shí yǔ hān xiào wèi zhōng,huán gù sì zuò jiē xū kōng。
寒飙戚戚凌疏桐,去路山远秋溟蒙。hán biāo qī qī líng shū tóng,qù lù shān yuǎn qiū míng méng。
临老合散情易攻,岂免泪下如儿童。lín lǎo hé sàn qíng yì gōng,qǐ miǎn lèi xià rú ér tóng。
髋髀始见斤斧功,鹓鸾一息荆棘丛。kuān bì shǐ jiàn jīn fǔ gōng,yuān luán yī xī jīng jí cóng。
广安地卑局飞冲,席恐未暖行匆匆。guǎng ān dì bēi jú fēi chōng,xí kǒng wèi nuǎn xíng cōng cōng。
平时物理相磨砻,郡乐不在卑与崇。píng shí wù lǐ xiāng mó lóng,jùn lè bù zài bēi yǔ chóng。
唱酬自可轻开忠,无事日夕翻邮筒。chàng chóu zì kě qīng kāi zhōng,wú shì rì xī fān yóu tǒng。

求刘忱明复龙图为画山水

冯山

晋唐诸公重小笔,高价直与才名俱。jìn táng zhū gōng zhòng xiǎo bǐ,gāo jià zhí yǔ cái míng jù。
然多华丹少泉石,清格往往人间无。rán duō huá dān shǎo quán shí,qīng gé wǎng wǎng rén jiān wú。
至今百存无一二,存者真伪难分区。zhì jīn bǎi cún wú yī èr,cún zhě zhēn wěi nán fēn qū。
营丘李成称绝迹,峰岩秀拔非常模。yíng qiū lǐ chéng chēng jué jì,fēng yán xiù bá fēi cháng mó。
穆之洒落亦其亚,玉堂屏上潇湘图。mù zhī sǎ luò yì qí yà,yù táng píng shàng xiāo xiāng tú。
董屈许范凡数辈,隐隐俗气藏肌肤。dǒng qū xǔ fàn fán shù bèi,yǐn yǐn sú qì cáng jī fū。
乃知山水系绝品,笔墨造化非功夫。nǎi zhī shān shuǐ xì jué pǐn,bǐ mò zào huà fēi gōng fū。
要之文章之绪馀,世上真巧归吾儒。yào zhī wén zhāng zhī xù yú,shì shàng zhēn qiǎo guī wú rú。
益昌台府少文字,见性文室谈毗卢。yì chāng tái fǔ shǎo wén zì,jiàn xìng wén shì tán pí lú。
龙门雪景生坐隅,山潜水奥争奔趋。lóng mén xuě jǐng shēng zuò yú,shān qián shuǐ ào zhēng bēn qū。
倚空直干斗孤耸,缘险古道盘萦纡。yǐ kōng zhí gàn dòu gū sǒng,yuán xiǎn gǔ dào pán yíng yū。
拥衲禅僧对寂寞,携琴朝士来崎岖。yōng nà chán sēng duì jì mò,xié qín cháo shì lái qí qū。
主人肆笔聊自娱,新言默与天机符。zhǔ rén sì bǐ liáo zì yú,xīn yán mò yǔ tiān jī fú。
公家清白传数世,经济满腹冰霜壶。gōng jiā qīng bái chuán shù shì,jīng jì mǎn fù bīng shuāng hú。
一言不用辄掉臂,五年蜀使甘驰驱。yī yán bù yòng zhé diào bì,wǔ nián shǔ shǐ gān chí qū。
时将素毫写胸臆,宁复意外分精粗。shí jiāng sù háo xiě xiōng yì,níng fù yì wài fēn jīng cū。
复古虽清尚许格,与可亦壮非燕徒。fù gǔ suī qīng shàng xǔ gé,yǔ kě yì zhuàng fēi yàn tú。
岂如公思脱羁束,破碎嵩华倾江湖。qǐ rú gōng sī tuō jī shù,pò suì sōng huá qīng jiāng hú。
穷冬从公熟窥看,爱重不觉声嗟吁。qióng dōng cóng gōng shú kuī kàn,ài zhòng bù jué shēng jiē xū。
灵峰北菀助萧爽,雪不到地风号枯。líng fēng běi wǎn zhù xiāo shuǎng,xuě bù dào dì fēng hào kū。
平生好画已成癖,宁借不喜临与摹。píng shēng hǎo huà yǐ chéng pǐ,níng jiè bù xǐ lín yǔ mó。
出公门下欠公笔,有类客海遗明珠。chū gōng mén xià qiàn gōng bǐ,yǒu lèi kè hǎi yí míng zhū。
愿公乘兴一挥洒,束绢数幅光芬敷。yuàn gōng chéng xīng yī huī sǎ,shù juàn shù fú guāng fēn fū。
异时解组还故庐,皎洁将伴林泉躯。yì shí jiě zǔ hái gù lú,jiǎo jié jiāng bàn lín quán qū。

寄题荣守岑象求岩起太博清富楼

冯山

南荣太守传诗邮,诗题清富城西楼。nán róng tài shǒu chuán shī yóu,shī tí qīng fù chéng xī lóu。
楼中风物略已尽,行欲摸咏难为酬。lóu zhōng fēng wù lüè yǐ jǐn,xíng yù mō yǒng nán wèi chóu。
怜公谪官不累意,如与万象同优游。lián gōng zhé guān bù lèi yì,rú yǔ wàn xiàng tóng yōu yóu。
偏州随分与山水,好景散漫无人收。piān zhōu suí fēn yǔ shān shuǐ,hǎo jǐng sàn màn wú rén shōu。
昔人知宴不知赏,俗气未断烟云羞。xī rén zhī yàn bù zhī shǎng,sú qì wèi duàn yān yún xiū。
凌灵把酒独长啸,岁久此地才风流。líng líng bǎ jiǔ dú zhǎng xiào,suì jiǔ cǐ dì cái fēng liú。
公帆南国走欲遍,耸秀浩荡皆穷搜。gōng fān nán guó zǒu yù biàn,sǒng xiù hào dàng jiē qióng sōu。
归来耳目殊未厌,尚恐胜概遗遐幽。guī lái ěr mù shū wèi yàn,shàng kǒng shèng gài yí xiá yōu。
九疑岩洞识元叟,三湘泉石逢柳侯。jiǔ yí yán dòng shí yuán sǒu,sān xiāng quán shí féng liǔ hóu。
名贤到处适所寓,非事笔砚搜林丘。míng xián dào chù shì suǒ yù,fēi shì bǐ yàn sōu lín qiū。
五年留梓恣登览,百刹照水江环州。wǔ nián liú zǐ zì dēng lǎn,bǎi shā zhào shuǐ jiāng huán zhōu。
得公新篇似相约,正上兜率吟清秋。dé gōng xīn piān shì xiāng yuē,zhèng shàng dōu lǜ yín qīng qiū。
尘中嗜好屑可鄙,恨不径往追公游。chén zhōng shì hǎo xiè kě bǐ,hèn bù jìng wǎng zhuī gōng yóu。
他时三老期一笑,爱闲岂是平生谋。tā shí sān lǎo qī yī xiào,ài xián qǐ shì píng shēng móu。

送程嗣恭正基提刑赴阙

冯山

从来贵阀多豪俊,失在矜持骄与泰。cóng lái guì fá duō háo jùn,shī zài jīn chí jiāo yǔ tài。
白屋寒门亦有人,往往穷愁损英概。bái wū hán mén yì yǒu rén,wǎng wǎng qióng chóu sǔn yīng gài。
得时旧恩报不暇,安能与语功名会。dé shí jiù ēn bào bù xiá,ān néng yǔ yǔ gōng míng huì。
骅骝摆首倦衔策,一蹶中途为伤駃。huá liú bǎi shǒu juàn xián cè,yī jué zhōng tú wèi shāng jué。
簪缨要重畎亩壮,所养既完发亦大。zān yīng yào zhòng quǎn mǔ zhuàng,suǒ yǎng jì wán fā yì dà。
磨砻宝刀挫圭璧,更向天资才术外。mó lóng bǎo dāo cuò guī bì,gèng xiàng tiān zī cái shù wài。
正基太师丞相后,学博文清古冠带。zhèng jī tài shī chéng xiāng hòu,xué bó wén qīng gǔ guān dài。
天机不露骥盘枥,云气虽升蜃沉海。tiān jī bù lù jì pán lì,yún qì suī shēng shèn chén hǎi。
平生胸中未一出,万事食间宜少待。píng shēng xiōng zhōng wèi yī chū,wàn shì shí jiān yí shǎo dài。
语默机巧孟轲盗,颜色睢盱次山丐。yǔ mò jī qiǎo mèng kē dào,yán sè suī xū cì shān gài。
世故未能以身徇,家声欲传道犹在。shì gù wèi néng yǐ shēn xùn,jiā shēng yù chuán dào yóu zài。
远别相知试一言,不是向人歌慷慨。yuǎn bié xiāng zhī shì yī yán,bù shì xiàng rén gē kāng kǎi。

和蒲安行题鲜于秀才

冯山

群峰屋背猿乌啼,二江门前鸥鹭飞。qún fēng wū bèi yuán wū tí,èr jiāng mén qián ōu lù fēi。
雅闻君居颇奇绝,长恨不到心依依。yǎ wén jūn jū pǒ qí jué,zhǎng hèn bù dào xīn yī yī。
仙翁落拓少拘检,解舞石上凌秋辉。xiān wēng luò tuò shǎo jū jiǎn,jiě wǔ shí shàng líng qiū huī。
整冠投袂或云起,尘土一踏何时归。zhěng guān tóu mèi huò yún qǐ,chén tǔ yī tà hé shí guī。

和任师中舟中见示

冯山

经年雅音旷不闻,客衣彼此俱红尘。jīng nián yǎ yīn kuàng bù wén,kè yī bǐ cǐ jù hóng chén。
六月赤日火照地,仙舟舣在支江滨。liù yuè chì rì huǒ zhào dì,xiān zhōu yǐ zài zhī jiāng bīn。
君年四十已显官,去去荣路无涯津。jūn nián sì shí yǐ xiǎn guān,qù qù róng lù wú yá jīn。
丈夫未死功业在,但使道富何忧贫。zhàng fū wèi sǐ gōng yè zài,dàn shǐ dào fù hé yōu pín。

送鼎倅陈安仁虞部

冯山

峨峨阳山,民资以仁。é é yáng shān,mín zī yǐ rén。
僭阳欺天,不需不神。jiàn yáng qī tiān,bù xū bù shén。
而乞于民,泱泱沅江。ér qǐ yú mín,yāng yāng yuán jiāng。
城繄以宁,横流溃川。chéng yī yǐ níng,héng liú kuì chuān。
不畜不灵,将坎于城。bù chù bù líng,jiāng kǎn yú chéng。
暴政残俗,剧于怀襄。bào zhèng cán sú,jù yú huái xiāng。
猾胥扰民,甚于凶荒。huá xū rǎo mín,shén yú xiōng huāng。
借公后时,吾民几亡。jiè gōng hòu shí,wú mín jǐ wáng。
舞公入城,若旱而雨。wǔ gōng rù chéng,ruò hàn ér yǔ。
若霖而晴,颂公之还。ruò lín ér qíng,sòng gōng zhī hái。
孰灵沅江,孰神阳山。shú líng yuán jiāng,shú shén yáng shān。
231«6789101112