古诗词

黄巢

题菊花

黄巢

飒飒西风满院栽,蕊寒香冷蝶难来。sà sà xī fēng mǎn yuàn zāi,ruǐ hán xiāng lěng dié nán lái。
他年我若为青帝,报与桃花一处开。tā nián wǒ ruò wèi qīng dì,bào yǔ táo huā yī chù kāi。

不第后赋菊

黄巢

待到秋来九月八,我花开后百花杀。dài dào qiū lái jiǔ yuè bā,wǒ huā kāi hòu bǎi huā shā。
冲天香阵透长安,满城尽带黄金甲。chōng tiān xiāng zhèn tòu zhǎng ān,mǎn chéng jǐn dài huáng jīn jiǎ。

自题像

黄巢

记得当年草上飞,铁衣著尽著僧衣。jì dé dāng nián cǎo shàng fēi,tiě yī zhù jǐn zhù sēng yī。
天津桥上无人识,独倚栏干看落晖。tiān jīn qiáo shàng wú rén shí,dú yǐ lán gàn kàn luò huī。