古诗词

冯去非

八声甘州·过松江

冯去非

买扁舟、载月过长桥,回首梦耶非。mǎi biǎn zhōu zài yuè guò zhǎng qiáo,huí shǒu mèng yé fēi。
问往日三高,清风万古,继者伊谁。wèn wǎng rì sān gāo,qīng fēng wàn gǔ,jì zhě yī shuí。
惟有茶烟轻扬,零露湿莼丝。wéi yǒu chá yān qīng yáng,líng lù shī chún sī。
西子知何处,鸿怨蛩悲。xī zi zhī hé chù,hóng yuàn qióng bēi。
遥想家山好在,正倚天青壁,石瘦云肥。yáo xiǎng jiā shān hǎo zài,zhèng yǐ tiān qīng bì,shí shòu yún féi。
甚抛奇亸秀,猿鹤互猜疑。shén pāo qí duǒ xiù,yuán hè hù cāi yí。
归去好、散人相国,迥升沉、毕竟总尘泥。guī qù hǎo sàn rén xiāng guó,jiǒng shēng chén bì jìng zǒng chén ní。
须还我,松间旧隐,竹上新诗。xū hái wǒ,sōng jiān jiù yǐn,zhú shàng xīn shī。

点绛唇

冯去非

秋满孤篷,翠蒲红蓼留人住。qiū mǎn gū péng,cuì pú hóng liǎo liú rén zhù。
一帘香缕。yī lián xiāng lǚ。
边影惊鸿度。biān yǐng jīng hóng dù。
小据胡床,旧事新情绪。xiǎo jù hú chuáng,jiù shì xīn qíng xù。
凭谁诉。píng shuí sù。
蜡灯犀尘。là dēng xī chén。
拟共西风语。nǐ gòng xī fēng yǔ。

喜迁莺

冯去非

凉生遥渚。liáng shēng yáo zhǔ。
正绿芰擎霜,黄花招雨。zhèng lǜ jì qíng shuāng,huáng huā zhāo yǔ。
雁外渔村,蛩边蟹舍,绛叶满秋来路。yàn wài yú cūn,qióng biān xiè shě,jiàng yè mǎn qiū lái lù。
世事不离双鬓,远梦偏欺孤旅。shì shì bù lí shuāng bìn,yuǎn mèng piān qī gū lǚ。
送望眼,但凭舷微笑,书空无语。sòng wàng yǎn,dàn píng xián wēi xiào,shū kōng wú yǔ。
慵觑。yōng qù。
清镜里,十载征尘,长把朱颜污。qīng jìng lǐ,shí zài zhēng chén,zhǎng bǎ zhū yán wū。
借箸青油,挥毫紫塞,旧事不堪重举。jiè zhù qīng yóu,huī háo zǐ sāi,jiù shì bù kān zhòng jǔ。
间阔故山猿鹤,冷落同盟鸥鹭。jiān kuò gù shān yuán hè,lěng luò tóng méng ōu lù。
倦游也,便樯云柁月,浩歌归去。juàn yóu yě,biàn qiáng yún duò yuè,hào gē guī qù。

凤凰台

冯去非

许大乾坤里,那无一凤鸣。xǔ dà qián kūn lǐ,nà wú yī fèng míng。
台攲红日晚,梧拂翠云生。tái qī hóng rì wǎn,wú fú cuì yún shēng。
琐琐六朝梦,悠悠千古情。suǒ suǒ liù cháo mèng,yōu yōu qiān gǔ qíng。
寒潮如有恨,时打石头城。hán cháo rú yǒu hèn,shí dǎ shí tóu chéng。

江上

冯去非

清秋不可奈,先自懒登楼。qīng qiū bù kě nài,xiān zì lǎn dēng lóu。
一雁叫寒水,数峰生远愁。yī yàn jiào hán shuǐ,shù fēng shēng yuǎn chóu。
乾坤消剑气,江海笑诗流。qián kūn xiāo jiàn qì,jiāng hǎi xiào shī liú。
不解人间事,眠鸥尽自由。bù jiě rén jiān shì,mián ōu jǐn zì yóu。

张季海园梅

冯去非

到眼春流急,当桥梅影斜。dào yǎn chūn liú jí,dāng qiáo méi yǐng xié。
怕闻连夜雨,为爱隔年花。pà wén lián yè yǔ,wèi ài gé nián huā。
寺古名多误,邻新酒少赊。sì gǔ míng duō wù,lín xīn jiǔ shǎo shē。
如何双屐齿,太半白鸥沙。rú hé shuāng jī chǐ,tài bàn bái ōu shā。

寓居

冯去非

身世漂流付等闲,向来感慨鬓毛斑。shēn shì piāo liú fù děng xián,xiàng lái gǎn kǎi bìn máo bān。
唤船载梦西兴渡,借屋盛书北固山。huàn chuán zài mèng xī xīng dù,jiè wū shèng shū běi gù shān。
开到黄花风渐锐,照残清野月频弯。kāi dào huáng huā fēng jiàn ruì,zhào cán qīng yě yuè pín wān。
江流送我东来了,何日潮头送我还。jiāng liú sòng wǒ dōng lái le,hé rì cháo tóu sòng wǒ hái。

题道士郑渭滨诗卷

冯去非

江湖曾是饮清波,笔染霜华秋最多。jiāng hú céng shì yǐn qīng bō,bǐ rǎn shuāng huá qiū zuì duō。
梦里诵君新句子,觉来无奈月明何。mèng lǐ sòng jūn xīn jù zi,jué lái wú nài yuè míng hé。

祁门道中

冯去非

麦颖垂垂稻已秧,好风晴日燕飞忙。mài yǐng chuí chuí dào yǐ yāng,hǎo fēng qíng rì yàn fēi máng。
无人得似游丝懒,相逐秋千过粉墙。wú rén dé shì yóu sī lǎn,xiāng zhú qiū qiān guò fěn qiáng。

所思

冯去非

雁自飞飞水自流,西风不寄小银钩。yàn zì fēi fēi shuǐ zì liú,xī fēng bù jì xiǎo yín gōu。
斜阳何处横孤簟,十二阑干一样愁。xié yáng hé chù héng gū diàn,shí èr lán gàn yī yàng chóu。

山家

冯去非

别崦人家笑语微,好风浑在绿杨枝。bié yān rén jiā xiào yǔ wēi,hǎo fēng hún zài lǜ yáng zhī。
清明定是花开远,太半蜜蜂经宿归。qīng míng dìng shì huā kāi yuǎn,tài bàn mì fēng jīng sù guī。

偶成

冯去非

春风吹送笑谈香,玉漏银灯破夜凉。chūn fēng chuī sòng xiào tán xiāng,yù lòu yín dēng pò yè liáng。
归去东华听宫漏,杏花落尽六更长。guī qù dōng huá tīng gōng lòu,xìng huā luò jǐn liù gèng zhǎng。

喜客泉次韵

冯去非

白云在空山,丹光照崖水。bái yún zài kōng shān,dān guāng zhào yá shuǐ。
仙人迹如扫,客至泉辄喜。xiān rén jì rú sǎo,kè zhì quán zhé xǐ。
世路多不平,个中太清生。shì lù duō bù píng,gè zhōng tài qīng shēng。
政以静自怡,亦与凡将迎。zhèng yǐ jìng zì yí,yì yǔ fán jiāng yíng。
风波处处息,坎离人人有。fēng bō chù chù xī,kǎn lí rén rén yǒu。
要使到此踪,尽作蓬瀛友。yào shǐ dào cǐ zōng,jǐn zuò péng yíng yǒu。