古诗词

黄大舆

更漏子

黄大舆

怜宋玉、许王昌。lián sòng yù xǔ wáng chāng。
东西邻短墙。dōng xī lín duǎn qiáng。

虞美人

黄大舆

世间离恨何时了。shì jiān lí hèn hé shí le。
不为英雄少。bù wèi yīng xióng shǎo。
楚歌声起霸图休。chǔ gē shēng qǐ bà tú xiū。
玉帐佳人血泪、满东流。yù zhàng jiā rén xuè lèi mǎn dōng liú。
葛荒葵老芜城暮。gé huāng kuí lǎo wú chéng mù。
玉貌知何处。yù mào zhī hé chù。
至今芳草解婆娑。zhì jīn fāng cǎo jiě pó suō。
只有当时魂魄、未消磨。zhǐ yǒu dāng shí hún pò wèi xiāo mó。

华亭山房象山

黄大舆

客游厌城市,僧房见岩壑。kè yóu yàn chéng shì,sēng fáng jiàn yán hè。
伟石罗众峰,寒砂结层堮。wěi shí luó zhòng fēng,hán shā jié céng è。
为谷既窈窕,置岭复绵邈。wèi gǔ jì yǎo tiǎo,zhì lǐng fù mián miǎo。
溪源互相注,花草纷已错。xī yuán hù xiāng zhù,huā cǎo fēn yǐ cuò。
空闻先王梦,徒观楚臣作。kōng wén xiān wáng mèng,tú guān chǔ chén zuò。
行云在俯仰,北渚应酬酢。xíng yún zài fǔ yǎng,běi zhǔ yīng chóu cù。
天机契如幻,意匠起冥漠。tiān jī qì rú huàn,yì jiàng qǐ míng mò。
周流属多豫,寤寐欣所托。zhōu liú shǔ duō yù,wù mèi xīn suǒ tuō。
有怀山中人,从尔芳杜若。yǒu huái shān zhōng rén,cóng ěr fāng dù ruò。