古诗词

杨庭杰

提刑都讲颁赐题古楠寺佳篇伏读玩味词旨豪肆感叹战汗不揆浅拙仰次严韵

杨庭杰

城南古寺旧林泉,使驭观游绝顶巅。chéng nán gǔ sì jiù lín quán,shǐ yù guān yóu jué dǐng diān。
幸缀华轩到清境,深惭凡骨逐真仙。xìng zhuì huá xuān dào qīng jìng,shēn cán fán gǔ zhú zhēn xiān。
不愁落日归鞍促,更许新诗翠石镌。bù chóu luò rì guī ān cù,gèng xǔ xīn shī cuì shí juān。
犹有题名千载后,与他巴水字相连。yóu yǒu tí míng qiān zài hòu,yǔ tā bā shuǐ zì xiāng lián。

后月馀因用前韵

杨庭杰

谷隐楩楠涧有泉,烟村幽旷远□□。gǔ yǐn pián nán jiàn yǒu quán,yān cūn yōu kuàng yuǎn。
□□□□□难尽,鸡犬时来亦恐仙。nán jǐn,jī quǎn shí lái yì kǒng xiān。
危壁谩□□□□,□□□是五丁镌。wēi bì mán,shì wǔ dīng juān。
回归未出深岩半,□□□□□□□。huí guī wèi chū shēn yán bàn,。