古诗词

黄枢

代陈均辅赠马则贤

黄枢

江南星渚山水奇,马家桂子昌于医。jiāng nán xīng zhǔ shān shuǐ qí,mǎ jiā guì zi chāng yú yī。
此心契天雄杰者,满轩种杏仁间驰。cǐ xīn qì tiān xióng jié zhě,mǎn xuān zhǒng xìng rén jiān chí。
身虽如蝉蜕浊世,活人远志传孙枝。shēn suī rú chán tuì zhuó shì,huó rén yuǎn zhì chuán sūn zhī。
偶同瓜葛花屏下,梅兄樊弟相追随。ǒu tóng guā gé huā píng xià,méi xiōng fán dì xiāng zhuī suí。
嗟予蜂房病溽暑,热烘脑子逾蒸炊。jiē yǔ fēng fáng bìng rù shǔ,rè hōng nǎo zi yú zhēng chuī。
难甘遂委庸医手,苍黄连月累卵危。nán gān suì wěi yōng yī shǒu,cāng huáng lián yuè lèi luǎn wēi。
有损无益智者哂,因陈治法宜如斯。yǒu sǔn wú yì zhì zhě shěn,yīn chén zhì fǎ yí rú sī。
言非草草果起死,功当归子夫何疑。yán fēi cǎo cǎo guǒ qǐ sǐ,gōng dāng guī zi fū hé yí。
况又时当半夏月,雨馀凉气浮轻絺。kuàng yòu shí dāng bàn xià yuè,yǔ yú liáng qì fú qīng chī。
悬壶索寞乏琼报,木瓜愧诵前人诗。xuán hú suǒ mò fá qióng bào,mù guā kuì sòng qián rén shī。
苏耽橘红井泉碧,威灵仙术终相期。sū dān jú hóng jǐng quán bì,wēi líng xiān shù zhōng xiāng qī。
阴功百世固未艾,芝田兰畹春熙熙。yīn gōng bǎi shì gù wèi ài,zhī tián lán wǎn chūn xī xī。